HOÀNG BÍCH NGỌC

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của HOÀNG BÍCH NGỌC
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

1. Mở đoạn:Giới thiệu vấn đề – Tôn trọng sự khác biệt là thái độ cần thiết trong cuộc sống.

2. Thân đoạn:

- Giải thích:Sự khác biệt thể hiện qua tính cách, lối sống, quan điểm…

- Ý nghĩa:

+ Giúp xã hội đa dạng, phong phú.

+ Tránh xung đột, tạo môi trường hòa hợp.

+ Thúc đẩy sự sáng tạo và phát triển cá nhân.

- Dẫn chứng:Những người thành công thường dám khác biệt ( các nghệ sĩ…).

- Phản đề:Phê phán thái độ áp đặt, định kiến.

3. Kết đoạn:Bài học nhận thức – Cần mở lòng, tôn trọng người khác để sống hạnh phúc hơn.

Câu 1:


Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận




Câu 2:


Hai cặp từ,cụm từ đối lập trong đoạn (1):


- "Tằn tiện"– "phung phí"


- "Hào phóng" – "keo kiệt"


- "Thích ở nhà" – "ưa bay nhảy"




Câu 3:


Tác giả cho rằng không nên phán xét người khác dễ dàng vì mỗi người có quan điểm, lối sống khác nhau. Việc đánh giá người khác từ góc nhìn chủ quan của bản thân dẫn đến nhận định phiến diện, thiếu công bằng, khiến ta mệt mỏi và cần học cách tôn trọng sự khác biệt.




Câu 4:Quan điểm của tác giả muốn nhấn mạnh: Việc tự đánh mất bản thân, sống theo định kiến của người khác còn nguy hiểm hơn cả việc bị chi phối bởi định kiến của chính mình. Nó khiến ta đánh mất tự do, không dám sống thật với chính mình và trở thành nạn nhân của áp lực xã hội.




Câu 5:


Thông điệp rút ra:


- Tôn trọng sự khác biệt, tránh phán xét người khác chỉ vì họ không giống mình.


- Sống tự chủ, lắng nghe bản thân thay vì để định kiến người khác điều khiển cuộc đời mình.


- Can đảm thoát khỏi "tấm lưới định kiến" để tìm kiếm hạnh phúc đích thực.

1. Mở bài:


- Giới thiệu tác giả, đoạn thơ và nội dung chính: Nỗi buồn về làng quê đổi thay.




2. Thân bài:


a. Nội dung:


- Ký ức tuổi thơ:"dấu chân" bạn bè xa quê, gợi sự chia ly.


- Hiện thực đau xót:


+ Đất nghèo, nông dân lam lũ mà vẫn đói nghèo "mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no".


+ Văn hóa mai một: Thiếu nữ bỏ hát dân ca, cảnh quan làng bị nhà cửa xâm lấn.


- Tâm trạng:"nỗi buồn ruộng rẫy" =>tiếc nuối quá khứ.




b. Nghệ thuật:


- Hình ảnh giản dị, giàu sức gợi (lũy tre, bát cơm).


- Giọng thơ trầm buồn, sử dụng đối lập quá khứ , hiện tại.


3. Kết bài:


Đoạn thơ là lời nhắc nhở về giá trị làng quê truyền thống đang dần biến mất.




câu 2:


1.Mở bài:


- Giới thiệu dẫn dắt vấn đề nghị luận


2.thân bài:

Câu 1:


Thể thơ của văn bản là thơ tự do.




Câu 2:


Các tính từ miêu tả hạnh phúc trong văn bản:


- "xanh"


- "thơm"


- "im lặng"


- "dịu dàng"


- "vô tư"




Câu 3:


Nội dung đoạn thơ:


Hạnh phúc được so sánh như một trái cây chín thơm, không ồn ào mà lặng lẽ, ngọt ngào. Điều này gợi ý rằng hạnh phúc đôi khi đến từ những điều giản dị, bình yên, không cần phô trương mà vẫn đẹp đẽ và trọn vẹn.




Câu 4:


Tác dụng của biện pháp so sánh:


- So sánh hạnh phúc với dòng sông "vô tư trôi về biển cả" nhấn mạnh sự tự nhiên, thanh thản của hạnh phúc.


- Gợi hình ảnh dòng chảy không tính toán ("chẳng cần biết mình đầy vơi"), thể hiện quan niệm hạnh phúc là sống thuận theo tự nhiên, không bận tâm đến được mất.




Câu 5:


Quan niệm về hạnh phúc của tác giả:


- Hạnh phúc không phải điều lớn lao mà tồn tại trong những khoảnh khắc nhỏ bé, bình dị (lá xanh, trái thơm, dòng sông).


- Hạnh phúc gắn với sự tự do, vô tư, không bị ràng buộc bởi suy nghĩ đầy vơi, được mất.


- Thể hiện tư tưởng lạc quan, trân trọng vẻ đẹp đơn sơ của cuộc sống.