Giàng Thị Chá

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Giàng Thị Chá
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Trong cuộc sống thấu hiểu và hoàn thiện chính mình là một quá trình quan trọng giúp con người trưởng thành và sống có ý nghĩa hơn .Thấu hiểu bản thân là khi ta nhận ra được điểm mạnh, điểm yếu, suy nghĩ ,cảm xúc và hành động của mình .Khi hiểu mình ta mới có thể đưa ra những lựa chọn phù hợp, sống đúng với giá trị và mục tiêu cá nhân .Bên cạnh đó hoàn thiện bản thân là hành trình không ngừng học hỏi, rèn luyện để trở nên tốt hơn mỗi ngày .Không ai sinh ra đã hoàn hảo nhưng ai cũng có thể hoàn thiện. Điều quan trọng là ta dám nhìn vào những thiếu sót của mình, không ngụy biện không đổ lỗi mà sẵn sàng tiếp thu ý kiến sửa chữa và thay đổi. Thực tế cho thấy nhiều người thất bại không phải do họ kém khỏi mà vì họ không chịu nhận sai, không dám thay đổi .Ngược lại những người thành công thường là những người biết lắng nghe bản thân học hỏi từ sai lầm và luôn nỗ lực tiến bộ .Việc thấu hiểu và hoàn thiện bản thân không chỉ giúp ta sống tốt hơn và còn góp phần xây dựng cộng đồng tích cực Nhân Văn .Vì vậy mỗi người cần học cách để đối thoại với chính mình nhận dạng những giới hạn để có thể vươn tới những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống.

Câu 2:

Trong nền văn học hiện đại Việt Nam, hình ảnh người mẹ - người phụ nữ kiên cường, giàu đức hi sinh luôn là biểu tượng đẹp và thiêng liêng. Bài thơ "chuyện của Mẹ" của tác giả Nguyễn ba là một khúc trắng ca nhẹ nhàng nhưng sâu lắng về hình ảnh người mẹ trong chiến tranh ,gắn liền với những mất mát ,đau thương và tình yêu quê hương vô bờ bến.

Trong phần mở đầu bài thơ là hình ảnh người mẹ với năm lần chia ly chồng con ,người thân lần lượt ra đi theo tiếng gọi của tổ quốc. Những cuộc chia ly không hẹn ngày trở lại đã trở thành Định mệnh đau thương trông đầy mẹ. "Chồng mẹ ra đi rồi hóa thành ngàn lau" một hình ảnh đẹp vừa xót xa, như thể linh hồn người lính Hóa vào thiên nhiên để bất tử với non sông. Những đứa con cũng ngã xuống trên khắp chiến trường Tây Bắc, Trường Sơn ,Xuân Lộc...

Những địa danh gợi nhớ đến các trận đánh ác liệt của dân tộc. Từ sự mất mát của cá nhân, tác giả mở giọng thành nỗi đau của cả một thế hệ, của hàng triệu bà Mẹ Việt Nam trông như năm tháng chiến tranh.

Không dừng lại ở nỗi đau, bài thơ còn là lời ngợi ca tinh thần kiên cường, bất khuất của người mẹ. Mẹ không cho phép mình ngủ nha, dù trái tim tan nát. Mẹ lặng lẽ lúc nước mắt để làm điểm tựa cho những đứa con còn lại, cho cả hậu phương lớn lao. Người con may mắn sống sót trở về sau chiến tranh kể lại câu chuyện của mẹ với niềm xúc động."mẹ lo mẹ chết đi ai người nước nôi ,cơm, cháo căn nhà tình nghĩa này có đủ vững vàng mưa bão". Mẹ không nghĩ đến bản thân, bà luôn lo cho người khác, cho cộng đồng, tình yêu thương của mẹ không bó hẹp trong khuôn khổ gia đình mà rộng lớn bao la như lòng tổ quốc.

Đặc biệt bài thơ gây ấn tượng mạnh mẽ bởi giọng điệu tầm nhìn trầm lắng, mộc mạc nhưng lay động lòng người. Nguyễn ba đã dùng chất liệu hiện thực đầy chân thực để xây dựng hình tượng người mẹ .Qua ngôn ngữ giản dị, thân thuộc. Những câu thơ không trau chuốt về hình thức mà lại rất "đắc" về nội dung: "chân của tôi /đồng đội chôn trên đồi đất vị xuyên", một hình ảnh đầy ám ảnh, thể hiện sự khốc liệt về chiến tranh và lòng dũng cảm tột cùng của người lính.

Tác giả còn sử dụng linh hoạt các biện pháp nghệ thuật như điệp ngữ, ẩn dụ, hoán dụ để tạo chiều sâu cho cảm xúc. Điệp từ "mẹ"xuất hiện nhiều lần như nhấn mạnh vai trò to lớn và tấm lòng bao dung vô tận của người mẹ. Những câu thơ cuối mang Ánh sáng hi vọng:"móm mém mẹ cười"/khỏe mắt là khẽ nắng mấy giọt sương...". Một nụ cười hiền từ, nhân hậu kết tinh từ bao đau thương nhưng vẫn tràn đầy yêu thương và lạc quan.

Tóm lại trong bài thơ "chuyện của Mẹ"của tác giả Nguyễn Ba không chỉ là câu chuyện riêng của một người mẹ còn là copy ca - trắng ca chung của cả dân tộc trong chiến tranh. Bài thơ góp phần làm đẹp thêm hình ảnh người Mẹ Việt Nam, đồng thời truyền tải thông điệp sâu sắc về tình yêu nước, sự hi sinh và tình người, tập xong bài thơ, mỗi chúng ta không khỏi xúc động và thêm trân quý những giá trị thiêng liêng của hòa bình và hạnh phúc hôm nay.

Câu 1: Văn bản trên thuộc kiểu văn bản nghị luận. Câu 2: Văn bản đề cập đến cách nhìn nhận, đánh giá con người, và đặc biệt là sự tự nhận thức để hoàn thiện bản thân. Câu 3: Tác giả sử dụng câu ca dao về đèn và trăng, tục ngữ “Năm ngón tay có ngón dài ngón ngắn”, hình ảnh thực tế (đèn dầu, trăng bị mây che), và dẫn chứng từ Truyện Kiều để làm rõ vấn đề. Câu 4: Mục đích văn bản là khơi gợi suy ngẫm về việc đánh giá người khác và chính mình. Nội dung nhấn mạnh rằng không ai hoàn hảo, cần có sự bao dung và quan trọng nhất là biết sửa mình để phát triển. Câu 5: Lập luận logic, dẫn chứng tiêu biểu, lời văn gần gũi, sâu sắc, giàu sức thuyết phục và tính triết lý.

Câu 1:

Đoạn thơ trên là một bức tranh sống động về sự thay đổi của làng quê và cuộc sống của người dân nơi đây. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng giàu sức gợi để thể hiện sự mất mát và thay đổi của một thời kỳ. Khi đọc đoạn thơ, ta cảm nhận được sự hoài niệm của tác giả về một thời kỳ đã qua. Những câu thơ "Tôi đi về phía tuổi thơ / Giẫm lên dấu chân / Những đứa bạn đã rời làng kiếm sống" đã thể hiện sự mất mát của một thời kỳ, khi những người trẻ tuổi phải rời làng để kiếm sống. Tác giả cũng đã sử dụng những hình ảnh giàu sức gợi để thể hiện sự thay đổi của văn hóa và lối sống của người dân làng quê. Những câu thơ "Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca / Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa" đã thể hiện sự thay đổi của văn hóa và lối sống của người dân làng quê, thể hiện sự mất mát qua thời gian. Cánh đồng làng giờ nhà cửa chen chúc mọc, đâu còn những lũy tre ngày xưa. Những câu thơ này đã thể hiện sự thay đổi của cảnh quan làng quê, nơi mà những cánh đồng và lũy tre đã được thay thế bằng những ngôi nhà cao tầng. Từ những bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ giờ đã hoá thành nhà cao tầng tối về toàn những ánh đèn sạc sỡ. Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật như ẩn dụ, hoán dụ để thể hiện sự thay đổi của làng quê và cuộc sống của người dân nơi đây. Những hình ảnh và ngôn ngữ đã được sử dụng một cách tinh tế để thể hiện sự mất mát và thay đổi của một thời kỳ của mọi người dân nơi đây. Đoạn thơ trên là một bức tranh sống động về sự thay đổi của làng quê và cuộc sống của người dân nơi đây. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng giàu sức gợi để thể hiện sự thiếu vắng vẻ đẹp của thiên nhiên thay vào đó là những tòa nhà cao trập trời.

Câu 2:

Nghiện là một thói quen không thể bỏ được của con người chúng ta về một điều nào đó. Nhưng nếu như “nghiện” sách vở, nghiện giải “toán”… thì dẫu sao cũng là cái tốt. Thế mà tiếc thay! Giờ đây, các nhà tâm lý học, nhiều bậc phụ huynh lại đau đầu đối phó với triệu chứng “nghiện” của khá nhiều bạn trẻ hiện nay: nghiện Internet, nghiện lướt web. Thật đáng lo khi với nhiều người, Internet là một thứ không thể thiếu; một thói quen không kiểm soát nổi. Các triệu chứng nghiện Internet chính là: quên thời gian, sao lãng ăn uống và ngủ; tức giận, căng thẳng, bồn chồn khi không thể lên mạng. Chơi game trực tuyến là một dạng của nghiện Internet và đang lan tràn nhanh chóng trong giới trẻ. Giờ đây, mỗi khi đến với “quán nét”, một cảnh tượng không thể nào khác được là những gương mặt trẻ tuổi đang căng thẳng, hồi hộp với bao trò game online, có thể kể đến vô số trò chơi đang HOT như: Gunny, Zing farm, MU, đế chế…. và các trò chơi trên mạng xã hội khác. Có những bạn ngồi lì trước máy quên cả ăn uống, ngủ nghỉ, nói chi đến việc học hành. Thương làm sao nhiều bậc phụ huynh không thấy con về nhà, họ lo lắng bồi hồi thấp thỏm không an tâm, và đau lòng biết mấy khi đã tốn bao công sức “tìm kiếm như tìm trẻ lạc” lại bất ngờ phát hiện “đứa con ngoan” của mình “mai danh ẩn tích” ở một quán “nét” và đang hào hứng với trò chơi điện tử đầy bạo lực. Dường như cuộc sống của thế giới ảo đã làm cho các bạn quên dần sự yêu thương của những người thân dành cho mình ở thế giới thật, rất thật này! Họ giảm tiếp xúc với gia đình, bè bạn, sống cô lập trước màn hình máy tính, lặn vào những “chat room” hay chơi những trò chơi bạo lực, không biết tự bao giờ các bạn ấy đã xem “đó là lẽ sống”. Ôi! Đáng sợ thay! Việc nghiện Internet đang lấy đi sức lực, thời gian và trước hết là sự vô tư, trong sáng của tuổi trẻ. Sa vào những hoạt động như vậy, một điều dễ hiểu là những bạn trẻ ấy không có thời gian cho việc học hành, cho những hoạt động ngoại khóa bổ ích, hiển nhiên là không có cả thời gian cho gia đình, người thân – đây là điều sợ nhất! Vậy rồi tương lai những người bạn ấy sẽ ra sao? Một câu hỏi đặt ra từ lâu sau các thông tin báo đài, những phóng sự đau lòng và nhiều nhiều lắm những hình ảnh xót xa của hậu quả “nghiện” nét, lướt web. Ước mong sao các bạn sớm nhận ra điều sai trái ấy để từ đó sửa chữa lỗi lầm. Sống thực tế, khỏe khoắn tươi vui, quan tâm đến người thân. Đừng bao giờ làm “nô lệ” cho cái máy tính vô tri vô giác ấy các bạn nhé!


Câu 1: thể thơ của văn bản trên là thể thơ tự do.

Câu 2: trong văn bản, hạnh phúc được miêu tả qua những tính từ xanh, thơm,dịu dàng , vô tư.

Câu 3: nội dung của đoạn thơ:

Hạnh phúc

đôi khi như quả

thơm trong im lặng, dịu dàng

Cho ta thấy hạnh phúc của chúng ta có thể đến từ những thứ đơn giản , bình dị nhất .Ta không nhất thiết cần những thứ khoa trương, cầu kì và ồn ào để đem lại hạnh phúc cho ta. Dù không khoa trương nhưng những thứ nhỏ bé cũng có thể mang đến hạnh phúc cho ta và mọi người xung quanh, khiến ta có thể cảm nhận một cách sâu sắc và nhẹ nhàng.

Câu 4: Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong đoạn thơ là: làm cho câu thơ thêm sinh động, hấp dẫn, gợi hình, gợi cảm và hay hơn.

Đoạn thơ nhấn mạnh sự vô tư và tự nhiên của hạnh phúc , hình dung được vẻ đẹp của hạnh phúc.

Câu 5: nhận xét quan niệm về hạnh phúc của tác giả được thể hiện trong đoạn trích.

Trong đoạn trích nói hạnh phúc là một trạng thái tự nhiên và vô tư,không cần phải đo lường hay đánh giá, tác giả xem hạnh phúc như một dòng sông chảy về biển cả, không cần quan tâm đến việc nó đầy hơi vơi. Điều này thể hiện sự buông bỏ và chấp nhận cho phép hạnh phúc theo đổi điều mà hạnh phúc muốn chạm đến với một cách nhẹ nhàng và sâu sắc.