Nguyễn Anh Vũ

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Anh Vũ
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh báo cho những ai quá quen thuộc với sự an toàn đến mức không nhận ra mình đang chậm lại, thậm chí thụt lùi giữa một thế giới luôn vận động. Là một người trẻ, tôi cho rằng không nên tuyệt đối hóa bất kỳ lối sống nào. Thay vì chọn giữa an nhàn, ổn định hay liên tục thay đổi để phát triển, tôi sẽ chọn lối sống linh hoạt biết khi nào cần dấn thân, và khi nào cần dừng lại để nghỉ ngơi.Không phải ai cũng phù hợp với một cuộc sống luôn biến động, và không phải lúc nào sự ổn định cũng đồng nghĩa với trì trệ. Vấn đề nằm ở chỗ: mình có đang chủ động lựa chọn cuộc sống ấy, hay chỉ đang bị cuốn theo nó vì sợ thay đổi? Nếu mỗi ngày tôi vẫn học được điều gì đó mới, vẫn thấy bản thân đang tiến lên dù là chậm thì sự ổn định ấy không hề tồi. Ngược lại, nếu nhận ra mình đang “ngủ quên trong nước ấm”, thì đó là lúc cần phải hành động.Tuổi trẻ nên là hành trình hiểu mình qua thử thách, qua thay đổi, và cả qua những khoảng lặng. Vì vậy, tôi chọn sống tỉnh táo và linh hoạt, thay vì chọn một thái cực cố định.


Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh báo cho những ai quá quen thuộc với sự an toàn đến mức không nhận ra mình đang chậm lại, thậm chí thụt lùi giữa một thế giới luôn vận động. Là một người trẻ, tôi cho rằng không nên tuyệt đối hóa bất kỳ lối sống nào. Thay vì chọn giữa an nhàn, ổn định hay liên tục thay đổi để phát triển, tôi sẽ chọn lối sống linh hoạt biết khi nào cần dấn thân, và khi nào cần dừng lại để nghỉ ngơi.Không phải ai cũng phù hợp với một cuộc sống luôn biến động, và không phải lúc nào sự ổn định cũng đồng nghĩa với trì trệ. Vấn đề nằm ở chỗ: mình có đang chủ động lựa chọn cuộc sống ấy, hay chỉ đang bị cuốn theo nó vì sợ thay đổi? Nếu mỗi ngày tôi vẫn học được điều gì đó mới, vẫn thấy bản thân đang tiến lên dù là chậm thì sự ổn định ấy không hề tồi. Ngược lại, nếu nhận ra mình đang “ngủ quên trong nước ấm”, thì đó là lúc cần phải hành động.Tuổi trẻ nên là hành trình hiểu mình qua thử thách, qua thay đổi, và cả qua những khoảng lặng. Vì vậy, tôi chọn sống tỉnh táo và linh hoạt, thay vì chọn một thái cực cố định.


Thế hệ Gen Z – những người sinh ra trong thời đại công nghệ số, trưởng thành cùng mạng xã hội và Internet – đang dần bước vào độ tuổi trưởng thành, học tập, làm việc và khẳng định bản thân trong xã hội. Thế nhưng, song song với sự nổi bật ấy, Gen Z cũng đang phải đối mặt với không ít định kiến tiêu cực. Nào là “sống ảo”, “thiếu trách nhiệm”, “dễ nản chí”, “đòi hỏi cao mà lười biếng”… Những nhãn mác ấy có thực sự đúng? Hay đơn giản chỉ là cái nhìn phiến diện đến từ sự khác biệt thế hệ?

Từ góc nhìn của một người trẻ thuộc Gen Z, tôi cho rằng: sự quy chụp này bắt nguồn từ chính sự khác biệt trong cách chúng tôi tư duy và sống – khác với thế hệ cha mẹ, thầy cô, và cả những người đi trước. Trong khi nhiều người coi sự ổn định là lý tưởng, thì Gen Z lại đặt câu hỏi: “Tôi sống vì điều gì?”, “Công việc này có khiến tôi hạnh phúc không?” Chúng tôi không chọn cam chịu, mà chọn đi tìm ý nghĩa. Chúng tôi không sống để làm việc, mà làm việc để được sống đúng với giá trị của bản thân.Đúng, có thể một bộ phận Gen Z dễ bỏ cuộc khi gặp khó khăn. Nhưng điều đó không phải vì chúng tôi yếu đuối, mà vì chúng tôi có sự lựa chọn: lựa chọn không đánh đổi cả tuổi trẻ để theo đuổi những thứ không xứng đáng. Gen Z dám thử – và cũng dám bỏ – khi nhận ra mình đang đi sai đường. Sự “chuyển hướng” ấy bị gán là thiếu kiên trì, nhưng đó cũng là biểu hiện của sự tỉnh táo và lòng can đảm.

Mặt khác, chính thế giới mà Gen Z lớn lên cũng quá khác biệt. Áp lực đến từ mạng xã hội, sự bùng nổ của thông tin, kỳ vọng từ gia đình và xã hội tạo nên một môi trường đầy căng thẳng. Gen Z không “dễ sống” như nhiều người nghĩ. Chúng tôi đối mặt với khủng hoảng bản sắc, khủng hoảng nghề nghiệp, và cả những cuộc chiến âm thầm về sức khỏe tinh thần. Việc tìm kiếm sự cân bằng trong cuộc sống, từ chối những chuẩn mực cũ kỹ hay đề cao sức khỏe tâm lý không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là một cách sống tiến bộ.Tất nhiên, không thể phủ nhận có những người trẻ sống hời hợt, ảo tưởng sức mạnh, hoặc thiếu trách nhiệm. Nhưng điều này đâu phải là “đặc sản” của Gen Z? Mỗi thế hệ đều có mặt mạnh – mặt yếu, có người xuất sắc và người kém cỏi. Không công bằng khi lấy một số hiện tượng cá biệt để đánh giá cả một thế hệ đang nỗ lực từng ngày để khẳng định bản thân trong xã hội đầy biến động. Thay vì chỉ trích, chúng ta cần có cái nhìn đa chiều hơn. Người trẻ cần sự dẫn dắt, cảm thông và niềm tin từ những người đi trước. Còn Gen Z, thay vì bị cuốn vào định kiến, hãy sống và làm việc một cách có trách nhiệm, đủ bản lĩnh để chứng minh: chúng tôi không hề yếu kém hay thụ động – chúng tôi chỉ khác biệt.


Thế hệ Gen Z – những người sinh ra trong thời đại công nghệ số, trưởng thành cùng mạng xã hội và Internet – đang dần bước vào độ tuổi trưởng thành, học tập, làm việc và khẳng định bản thân trong xã hội. Thế nhưng, song song với sự nổi bật ấy, Gen Z cũng đang phải đối mặt với không ít định kiến tiêu cực. Nào là “sống ảo”, “thiếu trách nhiệm”, “dễ nản chí”, “đòi hỏi cao mà lười biếng”… Những nhãn mác ấy có thực sự đúng? Hay đơn giản chỉ là cái nhìn phiến diện đến từ sự khác biệt thế hệ?

Từ góc nhìn của một người trẻ thuộc Gen Z, tôi cho rằng: sự quy chụp này bắt nguồn từ chính sự khác biệt trong cách chúng tôi tư duy và sống – khác với thế hệ cha mẹ, thầy cô, và cả những người đi trước. Trong khi nhiều người coi sự ổn định là lý tưởng, thì Gen Z lại đặt câu hỏi: “Tôi sống vì điều gì?”, “Công việc này có khiến tôi hạnh phúc không?” Chúng tôi không chọn cam chịu, mà chọn đi tìm ý nghĩa. Chúng tôi không sống để làm việc, mà làm việc để được sống đúng với giá trị của bản thân.Đúng, có thể một bộ phận Gen Z dễ bỏ cuộc khi gặp khó khăn. Nhưng điều đó không phải vì chúng tôi yếu đuối, mà vì chúng tôi có sự lựa chọn: lựa chọn không đánh đổi cả tuổi trẻ để theo đuổi những thứ không xứng đáng. Gen Z dám thử – và cũng dám bỏ – khi nhận ra mình đang đi sai đường. Sự “chuyển hướng” ấy bị gán là thiếu kiên trì, nhưng đó cũng là biểu hiện của sự tỉnh táo và lòng can đảm.

Mặt khác, chính thế giới mà Gen Z lớn lên cũng quá khác biệt. Áp lực đến từ mạng xã hội, sự bùng nổ của thông tin, kỳ vọng từ gia đình và xã hội tạo nên một môi trường đầy căng thẳng. Gen Z không “dễ sống” như nhiều người nghĩ. Chúng tôi đối mặt với khủng hoảng bản sắc, khủng hoảng nghề nghiệp, và cả những cuộc chiến âm thầm về sức khỏe tinh thần. Việc tìm kiếm sự cân bằng trong cuộc sống, từ chối những chuẩn mực cũ kỹ hay đề cao sức khỏe tâm lý không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là một cách sống tiến bộ.Tất nhiên, không thể phủ nhận có những người trẻ sống hời hợt, ảo tưởng sức mạnh, hoặc thiếu trách nhiệm. Nhưng điều này đâu phải là “đặc sản” của Gen Z? Mỗi thế hệ đều có mặt mạnh – mặt yếu, có người xuất sắc và người kém cỏi. Không công bằng khi lấy một số hiện tượng cá biệt để đánh giá cả một thế hệ đang nỗ lực từng ngày để khẳng định bản thân trong xã hội đầy biến động. Thay vì chỉ trích, chúng ta cần có cái nhìn đa chiều hơn. Người trẻ cần sự dẫn dắt, cảm thông và niềm tin từ những người đi trước. Còn Gen Z, thay vì bị cuốn vào định kiến, hãy sống và làm việc một cách có trách nhiệm, đủ bản lĩnh để chứng minh: chúng tôi không hề yếu kém hay thụ động – chúng tôi chỉ khác biệt.


Trong cuộc sống hàng ngày, việc góp ý, nhận xét là điều không thể thiếu trong giao tiếp và ứng xử giữa người với người. Những lời góp ý chân thành, đúng lúc, đúng chỗ có thể giúp người khác hoàn thiện bản thân, phát triển tích cực. Tuy nhiên, một vấn đề đặt ra là: có nên góp ý, nhận xét người khác trước đám đông? Đây là một tình huống thường gặp trong học tập, công việc và các mối quan hệ xã hội, và cách chúng ta lựa chọn ứng xử sẽ phản ánh không chỉ văn hóa mà còn cả nhân cách của mỗi người.

Trước hết, cần khẳng định rằng góp ý, nhận xét là điều cần thiết để giúp nhau tiến bộ. Một lời nhắc nhở đúng đắn có thể giúp người được góp ý nhận ra sai sót, từ đó điều chỉnh hành vi, thái độ. Tuy nhiên, việc lựa chọn hoàn cảnh, thời điểm và cách thức góp ý lại là yếu tố quan trọng quyết định hiệu quả của lời nhận xét đó. Góp ý trước đám đông, nếu không khéo léo, dễ biến thành hành vi chỉ trích, làm tổn thương danh dự và lòng tự trọng của người khác. Thử đặt mình vào vị trí người bị góp ý trước đám đông: cảm giác xấu hổ, bối rối, thậm chí bị xúc phạm là điều khó tránh khỏi. Nhất là khi lời nhận xét ấy được đưa ra với giọng điệu gay gắt, thiếu tinh tế, hoặc trong một tập thể không thân thiện. Khi đó, thay vì tiếp thu và sửa sai, người bị góp ý dễ rơi vào trạng thái phòng vệ, tự ti, hoặc phản ứng tiêu cực. Như vậy, mục tiêu ban đầu của việc góp ý – là để người khác thay đổi tốt hơn – lại không đạt được.Mặt khác, việc nhận xét người khác trước đám đông cũng có thể dẫn đến hệ lụy nghiêm trọng về mặt quan hệ. Người nghe có thể mất lòng tin, cảm thấy bị hạ thấp, từ đó hình thành rạn nứt trong mối quan hệ cá nhân, đồng nghiệp, thầy trò,… Ngược lại, nếu người góp ý biết chọn thời điểm riêng tư, dùng lời lẽ nhẹ nhàng, chân thành thì cùng một nội dung góp ý lại mang một giá trị hoàn toàn khác. Người nghe sẽ cảm nhận được sự quan tâm thật sự, dễ mở lòng tiếp thu và từ đó, mối quan hệ được cải thiện

Trong môi trường học đường, ví dụ, việc giáo viên nhận xét học sinh một cách gay gắt trước lớp có thể khiến học sinh xấu hổ, mất tự tin, ảnh hưởng đến tinh thần học tập. Tương tự, trong môi trường công sở, việc cấp trên công khai chê trách nhân viên có thể làm giảm tinh thần làm việc, tạo áp lực tâm lý nặng nề. Những điều ấy cho thấy rằng việc nhận xét trước đám đông cần được cân nhắc kỹ lưỡng, đặt trong bối cảnh phù hợp, với mục đích giúp đỡ chứ không phải để chỉ trích, hạ thấp người khác.Mỗi người đều có lòng tự trọng và nhu cầu được tôn trọng. Vì thế, thay vì phơi bày khuyết điểm của người khác trước nhiều người, chúng ta có thể lựa chọn cách góp ý riêng tư, nhẹ nhàng và mang tính xây dựng. Khi đó, người được góp ý sẽ dễ dàng tiếp nhận và cảm thấy được tôn trọng. Đồng thời, điều này còn thể hiện sự tinh tế, nhân văn và khả năng thấu hiểu của người góp ý. Tóm lại, góp ý là hành động cần thiết, nhưng cách thức và hoàn cảnh góp ý lại là yếu tố then chốt để đảm bảo hiệu quả tích cực. Việc nhận xét người khác trước đám đông chỉ nên thực hiện trong những tình huống thật sự phù hợp, với thái độ chân thành, tôn trọng và mục tiêu xây dựng. Hơn hết, trong giao tiếp, điều quan trọng không chỉ là nói đúng mà còn là nói sao cho đúng cách – để lời nói trở thành cầu nối thấu hiểu chứ không phải rào cản giữa con người với nhau


C1:

Thể thơ của bài thơ trên là thể thơ tám chữ

C2:

Từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước: sóng dữ phía Hoàng Sa, màu cờ nước Việt, biển Tổ quốc, bài ca giữ nước, Tổ quốc được sinh ra

C3:

Biện pháp tu từ so sánh: mẹ Tổ quốc vẫn vẫn luôn ở bên ta Như máu ấm trong cờ nước Việt

Tác dụng tăng sức gợi hình gợi cảm, làm cho câu thơ trở nên sinh động hấp dẫn hơn, nhầm mạnh sự gắn bó sâu sắc mãnh liệt của Tổ quốc cũng như biển đảo quê hương với ý chí quyết tâm bảo vệ giữ gìn độc lập cho Tổ quốc

C4:

Đoạn thơ trên thể hiện tình yêu quê hương, tổ quốc, tình yêu biển đảo, sự gắn bó sâu sắc của nhà thơ dành cho biển đảo tổ quốc

C5:

Chúng ta là những con người Việt Nam với dòng máu đỏ da vàng cùng với nền hoà bình được cha ông đã đổ biết bao mồ hôi xương máu để dành lại được nên mỗi chúng ta cần phải có ý thức, trách nhiệm trong việc bảo vệ biển đảo quê hương bởi nó là trách nhiệm của toàn dân chứ không phải là trách nhiệm của bất kỳ ai. Vậy nên chúng ta cần nâng cao ý thức, trách nhiệm để giữ gìn và bảo vệ chủ quyền biển đảo cũng như chủ quyền dân tộc. Nên án phê phán với những hành vi vi phạm chủ quyền biển đảo và chủ quyền dân tộc.

C1:

Tậm trạng cảm xúc về nỗi nhớ quê hương của tác giả khi xa xứ nơi đất khách quê người

C2:

Hình ảnh khiến nhân vật trữ tình cứ ngỡ như " quê ta" : nắng , mây trắng, đồi nhuộm vàng trên đỉnh ngọn

C3:

Cảm hứng chủ đạo: nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả

C4:

Ở khổ 1 tác giả đang ngỡ rằng như mình đang ở quê

Ở khổ 3 tác giả nhận ra rằng mình đang ở nơi đất khách quê người mà không phải quê mình

C5:

Em thích nhất là hình ảnh những đám mây bởi có lẽ những đám mây nơi quê hương chứa đựng biết bao sự bình yên gần gũi của quê hương mà nó cũng là nơi đem lại cho những người con xa quê cảm giác thích thú với sự trong trẻo của nó mỗi khi về quê nơi đã cho họ những kỉ niệm đẹp của tuổi thơ