

Vũ Minh Khởi
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, khi công nghệ, kinh tế, và lối sống toàn cầu hóa đang chi phối mạnh mẽ đời sống con người, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cấp thiết. Văn hóa truyền thống không chỉ là bản sắc riêng của mỗi dân tộc, mà còn là cội nguồn tinh thần, là sợi dây gắn kết giữa quá khứ – hiện tại – tương lai. Bởi vậy, bảo vệ văn hóa truyền thống chính là giữ gìn linh hồn dân tộc giữa thời đại đổi thay. Giá trị văn hóa truyền thống là những gì đã được hun đúc, tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử, thể hiện qua phong tục, tập quán, tín ngưỡng, lễ hội, trang phục, ẩm thực, ngôn ngữ, nghệ thuật dân gian… Đó là vốn quý mà cha ông để lại, phản ánh trí tuệ, đạo lý sống, và bản sắc của cộng đồng dân tộc. Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, khi lối sống phương Tây và văn hóa ngoại lai du nhập mạnh mẽ, một bộ phận giới trẻ đang dần xa rời những giá trị truyền thống. Không ít người chạy theo xu hướng hiện đại một cách máy móc, thậm chí phủ nhận những gì thuộc về quá khứ, cho rằng đó là lạc hậu, cổ hủ. Thực tế cho thấy, nhiều biểu hiện đáng lo ngại đang diễn ra: các lễ hội truyền thống bị thương mại hóa, ngôn ngữ dân tộc bị pha tạp, trang phục truyền thống ít được sử dụng, và những giá trị đạo đức như tình làng nghĩa xóm, kính trên nhường dưới dần mai một. Nếu không có ý thức giữ gìn, những giá trị văn hóa này sẽ dần bị lãng quên, khiến dân tộc mất đi bản sắc và trở nên lạc lõng giữa thế giới đa văn hóa. Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là phủ nhận cái mới, mà là biết tiếp nhận có chọn lọc, biết làm mới những giá trị cũ bằng tinh thần hiện đại. Nhiều người trẻ hiện nay đã có những cách tiếp cận sáng tạo: đưa nhạc dân gian vào phong cách hiện đại, làm video giới thiệu di sản bằng công nghệ số, tổ chức lễ hội truyền thống kết hợp du lịch… Đó là những tín hiệu tích cực, cho thấy văn hóa truyền thống vẫn có sức sống mạnh mẽ nếu được bảo tồn đúng cách. Để làm được điều đó, cần có sự vào cuộc của toàn xã hội: từ gia đình, nhà trường đến truyền thông và các cấp chính quyền. Giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ, tổ chức các hoạt động trải nghiệm văn hóa, tôn vinh các nghệ nhân dân gian, khôi phục các làng nghề truyền thống… là những việc làm cần thiết và lâu dài. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức được trách nhiệm của mình trong việc gìn giữ và phát huy văn hóa dân tộc. Tóm lại, trong đời sống hiện đại, việc giữ gìn và bảo vệ văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Bởi đó chính là gốc rễ, là bản sắc làm nên hồn cốt của một dân tộc giữa muôn vàn sắc màu của nhân loại. Giữ được văn hóa là giữ được chính mình.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, khi công nghệ, kinh tế, và lối sống toàn cầu hóa đang chi phối mạnh mẽ đời sống con người, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cấp thiết. Văn hóa truyền thống không chỉ là bản sắc riêng của mỗi dân tộc, mà còn là cội nguồn tinh thần, là sợi dây gắn kết giữa quá khứ – hiện tại – tương lai. Bởi vậy, bảo vệ văn hóa truyền thống chính là giữ gìn linh hồn dân tộc giữa thời đại đổi thay. Giá trị văn hóa truyền thống là những gì đã được hun đúc, tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử, thể hiện qua phong tục, tập quán, tín ngưỡng, lễ hội, trang phục, ẩm thực, ngôn ngữ, nghệ thuật dân gian… Đó là vốn quý mà cha ông để lại, phản ánh trí tuệ, đạo lý sống, và bản sắc của cộng đồng dân tộc. Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, khi lối sống phương Tây và văn hóa ngoại lai du nhập mạnh mẽ, một bộ phận giới trẻ đang dần xa rời những giá trị truyền thống. Không ít người chạy theo xu hướng hiện đại một cách máy móc, thậm chí phủ nhận những gì thuộc về quá khứ, cho rằng đó là lạc hậu, cổ hủ. Thực tế cho thấy, nhiều biểu hiện đáng lo ngại đang diễn ra: các lễ hội truyền thống bị thương mại hóa, ngôn ngữ dân tộc bị pha tạp, trang phục truyền thống ít được sử dụng, và những giá trị đạo đức như tình làng nghĩa xóm, kính trên nhường dưới dần mai một. Nếu không có ý thức giữ gìn, những giá trị văn hóa này sẽ dần bị lãng quên, khiến dân tộc mất đi bản sắc và trở nên lạc lõng giữa thế giới đa văn hóa. Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là phủ nhận cái mới, mà là biết tiếp nhận có chọn lọc, biết làm mới những giá trị cũ bằng tinh thần hiện đại. Nhiều người trẻ hiện nay đã có những cách tiếp cận sáng tạo: đưa nhạc dân gian vào phong cách hiện đại, làm video giới thiệu di sản bằng công nghệ số, tổ chức lễ hội truyền thống kết hợp du lịch… Đó là những tín hiệu tích cực, cho thấy văn hóa truyền thống vẫn có sức sống mạnh mẽ nếu được bảo tồn đúng cách. Để làm được điều đó, cần có sự vào cuộc của toàn xã hội: từ gia đình, nhà trường đến truyền thông và các cấp chính quyền. Giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ, tổ chức các hoạt động trải nghiệm văn hóa, tôn vinh các nghệ nhân dân gian, khôi phục các làng nghề truyền thống… là những việc làm cần thiết và lâu dài. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức được trách nhiệm của mình trong việc gìn giữ và phát huy văn hóa dân tộc. Tóm lại, trong đời sống hiện đại, việc giữ gìn và bảo vệ văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Bởi đó chính là gốc rễ, là bản sắc làm nên hồn cốt của một dân tộc giữa muôn vàn sắc màu của nhân loại. Giữ được văn hóa là giữ được chính mình.
Chúng ta cần phải giữ gìn vẻ đẹp của mỗi người .Không nên đánh mất vẻ đẹp thực sự của mình
BPTT:Ẩn dụ
Tác dụng:Gợi lên nỗi xót xa của tác giả khi chứng kiến nét đẹp mộc mạc, chân chất của quê hương dần phai nhạt. Nó khơi gợi tình yêu và sự trân trọng giá trị văn hóa truyền thống, đồng thời gửi thông điệp về việc giữ gìn bản sắc dân tộc trong bối cảnh thay đổi xã hội.
-Áo cài khuy bấm
-Cái yếm lụa sồi
-Khăn nhung quấn lĩnh
-Cái dây lưng đũi
-Cái áo tứ thân
-Cái khăn mỏ quạ
-Cái quần nái đen
Theo em từ Chân quê có nghĩa là sự chân thực,thật thà của người miền quê
Lục bát