NGUYỄN THỊ HÀ

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN THỊ HÀ
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Mùa thu Hà Nội trong thơ Hoàng Cát hiện lên vừa dịu dàng, nên thơ vừa đậm chất suy tư, hoài niệm. Những cơn gió heo may se sẽ, tiếng lá vàng xào xạc, sắc thu trải nhẹ trên phố bâng khuâng đã vẽ nên một không gian thu trầm lặng, tinh tế và đầy chất nhạc. Thu Hà Nội không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là vẻ đẹp của tâm hồn – nơi cảm xúc lắng sâu trong sự cô đơn, hoài nhớ. Câu hỏi "Người xa nhớ ta chăng?" vang lên như một tiếng thở dài giữa chiều nhạt nắng, gợi nỗi cô quạnh và khát khao được kết nối yêu thương. Hình ảnh trái sấu rụng vu vơ, vàng ươm như chút dư vị riêng của đất trời Hà Nội, gợi cảm giác vừa thân thuộc vừa tiếc nuối. Đặc biệt, câu thơ “ta nhặt được cả chùm nắng hạ” là một phát hiện thi vị, cho thấy mùa thu như mang theo cả hơi ấm của mùa hè đã qua, gói ghém lại trong một khoảnh khắc. Mùa thu Hà Nội vì thế không chỉ là cảnh sắc, mà là một miền cảm xúc rất sâu, rất người, rất riêng.

Câu 2:

Chúng ta đang sống trong một thời đại mà công nghệ không ngừng thay đổi từng ngày, từng giờ. Trong dòng chảy mạnh mẽ ấy, trí tuệ nhân tạo – hay còn gọi là AI – đang vươn lên như một biểu tượng của bước tiến vượt bậc trong khoa học hiện đại. Từ những ứng dụng nhỏ trong đời sống đến tầm ảnh hưởng mang tính toàn cầu, AI đang làm thay đổi cách con người sống, học tập, làm việc và tư duy. Song, sự phát triển “như vũ bão” ấy cũng đặt ra nhiều cơ hội và thách thức cần được suy ngẫm một cách thấu đáo.

Trí tuệ nhân tạo là công nghệ mô phỏng trí tuệ con người thông qua máy móc, cho phép hệ thống học hỏi, suy nghĩ, phân tích và xử lý thông tin như con người – thậm chí còn nhanh và chính xác hơn. Những năm gần đây, AI đã len lỏi vào hầu hết các lĩnh vực: trong y tế, AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh, phân tích hình ảnh, thậm chí can thiệp phẫu thuật; trong giáo dục, AI giúp cá nhân hóa quá trình học tập; trong giao thông, xe tự lái đã không còn là chuyện viễn tưởng; và trong đời sống hàng ngày, AI có mặt trong điện thoại, mạng xã hội, công cụ dịch thuật hay thậm chí cả nghệ thuật sáng tạo.

Sự phát triển nhanh chóng của AI mang đến nhiều lợi ích thiết thực: tiết kiệm thời gian, tăng năng suất lao động, tối ưu hóa quy trình sản xuất và cải thiện chất lượng sống. AI còn giúp con người xử lý khối lượng dữ liệu khổng lồ, đưa ra các dự đoán chính xác trong kinh tế, khoa học, môi trường. Nhờ có AI, thế giới đang chuyển mình sang một kỷ nguyên mới – nơi mà công nghệ không chỉ là công cụ mà còn là đối tác đồng hành của con người.

Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực, sự phát triển như vũ bão của AI cũng kéo theo nhiều hệ lụy đáng lo ngại. Khi máy móc có thể thay thế con người trong nhiều công việc, nguy cơ thất nghiệp trở nên rõ rệt. AI có thể bị lợi dụng để tạo ra thông tin giả, xâm phạm quyền riêng tư, thao túng dư luận. Mặt khác, nếu AI phát triển vượt khỏi tầm kiểm soát của con người, điều đó đặt ra thách thức về đạo đức, an ninh và thậm chí là sự tồn vong trong tương lai.

Vì vậy, để AI thực sự phục vụ con người, chúng ta cần xây dựng một nền tảng đạo đức vững chắc trong phát triển công nghệ, có luật pháp phù hợp và quan trọng nhất là định hướng con người trở thành trung tâm của mọi sáng tạo. Học sinh, sinh viên – thế hệ tương lai – cần chủ động tiếp cận, học hỏi và sử dụng AI một cách thông minh, có chọn lọc, kết hợp giữa trí tuệ công nghệ và trái tim nhân văn.

Trí tuệ nhân tạo là thành tựu vĩ đại của nhân loại, là minh chứng cho khả năng sáng tạo không giới hạn của con người. Nhưng để AI thực sự trở thành cánh tay nối dài của trí tuệ con người chứ không phải là mối đe dọa, con người cần tỉnh táo, có trách nhiệm và định hướng đúng đắn. Tương lai thuộc về công nghệ, nhưng tương lai đó chỉ tươi sáng khi được dẫn dắt bằng trái tim và trí tuệ của chính chúng ta.

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm

Câu 2:

Những từ ngữ, hình ảnh thể hiện năm khốn khó là:

+) “đồng sau lụt”, “bờ đê sụt lở” (thiên tai, mất mùa),

+) “gánh gồng xộc xệch hoàng hôn” (vất vả, lam lũ),

+) “chịu đói suốt ngày tròn”, “co ro bậu cửa”, “có gì nấu đâu mà nhóm lửa” (thiếu thốn, đói nghèo).

Câu 3:

Biện pháp tu từ: Ẩn dụ và nhân hóa (tiếng lòng con – tiếng nói tình cảm được nhân cách hóa như một âm thanh có thể vang vọng).

Tác dụng: Làm tăng chiều sâu cảm xúc, diễn tả nỗi nhớ thương da diết, sự bất lực, nỗi đau khôn nguôi khi người con không thể kết nối với mẹ nơi chín suối.

Câu 4:

Dòng thơ gợi hình ảnh người mẹ tảo tần, vất vả ngược xuôi vào cuối ngày để lo cho gia đình. "Xộc xệch" diễn tả dáng vẻ mệt mỏi, lam lũ; "hoàng hôn" không chỉ là thời gian trong ngày mà còn có thể hàm ý về sự lụi tàn, cực nhọc kéo dài trong cuộc đời mẹ. Câu thơ thể hiện sự xót xa, cảm thương sâu sắc với nỗi nhọc nhằn của mẹ.

Câu 5:

Thông điệp em tâm đắc nhất là: Tình mẹ là vĩnh cửu, luôn hiện hữu trong trái tim con dù mẹ đã khuất.

Lý do:Đoạn thơ gợi lên nỗi nhớ thương day dứt và tình yêu tha thiết của người con dành cho mẹ. Dù chỉ trong giấc mơ, hình ảnh mẹ vẫn trở về, khiến con bật khóc giữa đêm. Điều đó khiến em càng thấm thía sự thiêng liêng của tình mẫu tử và trân trọng hơn những phút giây còn được bên mẹ.

Trồng đậu nành giúp bổ sung nitrogen vì rễ của nó có vi khuẩn Rhizobium cố định đạm từ không khí, làm giàu đạm cho đất sau khi trồng khoai.

Trồng đậu nành giúp bổ sung nitrogen vì rễ của nó có vi khuẩn Rhizobium cố định đạm từ không khí, làm giàu đạm cho đất sau khi trồng khoai.

Câu 1.

Tính sáng tạo đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ hiện nay. Trong bối cảnh thế giới liên tục thay đổi và phát triển nhanh chóng, sáng tạo giúp người trẻ thích ứng linh hoạt, giải quyết vấn đề một cách độc đáo và hiệu quả. Sáng tạo không chỉ là khả năng tạo ra những điều mới mẻ mà còn là tư duy phản biện, dám nghĩ dám làm, không ngại thử thách và thất bại. Đối với thế hệ trẻ, sáng tạo là chìa khóa để mở ra những cơ hội mới trong học tập, công việc và cuộc sống. Nó giúp họ tạo ra giá trị, khẳng định bản thân và đóng góp vào sự phát triển của xã hội. Hơn nữa, sáng tạo còn là nguồn cảm hứng, mang lại niềm vui và ý nghĩa cho cuộc sống của người trẻ, giúp họ sống một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa hơn. Trong kỷ nguyên số, khi mà thông tin và công nghệ phát triển với tốc độ chóng mặt, sáng tạo càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Nó giúp người trẻ không bị tụt hậu, luôn đổi mới và tạo ra những sản phẩm, dịch vụ đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của thị trường.

Câu 2.

Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976, quê ở xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau, là cây bút mang đậm dấu ấn Nam Bộ. Nguyễn Ngọc Tư đã thu hút sự chú ý của bạn đọc ngay từ những trang viết đầu tay, đồng thời được giới chuyên môn và các nhà phê bình văn học đánh giá cao.Bằng giọng văn nhẹ nhàng, đượm buồn, chị viết về những con người nhỏ bé, sống nơi tận cùng Tổ quốc, mang trong mình những nỗi niềm sâu lắng và phẩm chất đáng quý. Trong truyện ngắn “Biển người mênh mông”, hình ảnh nhân vật Phi và ông Sáu Đèo hiện lên như hai điểm sáng nổi bật, thể hiện rõ những nét đặc trưng và vẻ đẹp tâm hồn của con người Nam Bộ: ”mộc mạc, nghĩa tình, giàu nội tâm và đầy nhân hậu”, dẫu giữa cuộc đời nhiều lầm lũi và cô đơn.

Trước hết, nhân vật Phi là hình tượng tiêu biểu cho lớp người trẻ lạc lõng giữa đời sống hiện đại. Anh sinh ra trong một hoàn cảnh éo le: không cha, không mẹ, lớn lên nhờ sự cưu mang của bà ngoại. Dòng đời đưa đẩy khiến Phi trở thành một con người sống âm thầm, khép kín, ít giao tiếp, đến mức má anh “có nhìn anh nhưng không quan tâm lắm chuyện ăn mặc, tóc tai”, còn ba thì chỉ nhìn anh bằng ánh mắt “lạnh lẽo, chua chát, giễu cợt”. Những chi tiết ấy không chỉ thể hiện sự cô đơn của Phi, mà còn gợi lên cảm giác tủi thân và trống trải đến tận cùng. Tuy nhiên, dù sống lặng lẽ và có phần “lôi thôi”, Phi vẫn giữ cho mình một tấm lòng nhân hậu. Chi tiết anh âm thầm chấp nhận nuôi con bìm bịp cho ông Sáu Đèo không hề lớn lao, nhưng lại mang giá trị nhân văn sâu sắc – đó là sự tiếp nối niềm tin, là cách Phi gìn giữ tình cảm, nghĩa tình một cách lặng lẽ mà vững vàng.

Nếu Phi là người trẻ bị bỏ rơi, thì ông Sáu Đèo là người già cũng cô độc, nhưng lại có một trái tim thủy chung và đầy lòng vị tha. Cuộc đời ông là chuỗi tháng ngày nghèo khổ, vất vả, với gánh nặng tình cảm dai dẳng suốt bốn mươi năm đi tìm người vợ cũ để nói một lời xin lỗi. Ông không biện minh cho lỗi lầm của mình, không đổ lỗi cho hoàn cảnh, mà chỉ chân thành thốt lên: “Kiếm để làm gì hả? Để xin lỗi chớ làm gì bây giờ”. Lời nói ấy không chỉ cho thấy sự chân thành đến day dứt, mà còn thể hiện chiều sâu nhân cách của một người biết nhận sai, biết yêu thương đến tận cùng. Dẫu “lội gần rã cặp giò”, “dời nhà ba mươi ba bận”, ông vẫn không ngừng hy vọng, không ngừng bước đi. Đó chính là biểu hiện sống động cho tinh thần thủy chung, bền bỉ của con người Nam Bộ – sống hết lòng vì chữ tình, dù biết điều ấy có thể vô vọng.

Một chi tiết đặc sắc là hình ảnh ”con bìm bịp” – vật nuôi mà ông Sáu Đèo gửi lại cho Phi – mang ý nghĩa biểu tượng rất sâu xa. Nó không chỉ là kỷ vật, là “người bạn” cuối cùng gắn bó với ông, mà còn là biểu hiện cho mối dây nối kết giữa hai con người cô đơn. Khi ông rời đi, để lại con chim ấy cho Phi chăm sóc, đó là cách ông trao lại niềm tin, lòng yêu thương và cũng là sự tiếp nối của một tình người không nói thành lời. Và chính Phi, người tưởng như bàng quan với đời, lại trở thành người duy nhất ông Sáu tin tưởng. Chi tiết ấy khẳng định rằng, trong cái lạnh lẽo, hoang hoải của đời sống, tình người vẫn còn – âm ỉ, khiêm nhường, nhưng mạnh mẽ.

Qua câu chuyện tưởng như đơn giản ấy, Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa thành công một thế giới nhân vật đậm chất Nam Bộ. Ở đó, con người không được lý tưởng hóa, họ sống trong nghèo khổ, đơn độc, có thể thất bại trong cuộc sống, nhưng lại giàu có về mặt tâm hồn. Họ biết yêu thương, biết gìn giữ những mối quan hệ dù mong manh, và đặc biệt, họ sống đầy trách nhiệm với quá khứ, với người thân, với những điều đã qua. Văn chương của Nguyễn Ngọc Tư là vậy – nhẹ nhàng mà thấm thía, không tô vẽ mà vẫn làm bật lên vẻ đẹp chân thật của đời sống.

Trong dòng chảy văn học đương đại, Nguyễn Ngọc Tư đã góp một tiếng nói riêng – một giọng kể thấm đẫm chất quê, chất người, khiến ta hiểu hơn, yêu hơn những phận người nơi cuối đất phương Nam. Giữa “biển người mênh mông”, những con người như Phi và ông Sáu Đèo nhắc ta nhớ rằng: điều giữ cho con người không bị cuốn trôi chính là tình yêu thương, lòng vị tha và sự gắn bó – những giá trị cốt lõi đã làm nên tâm hồn sâu sắc, đẹp đẽ của con người Nam Bộ nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung.

Câu 1.

Kiểu văn bản của ngữ liệu trên là văn bản thông tin.

Câu 2.

Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi:

– Người buôn bán nhóm họp bằng xuồng, ghe.

– Cách rao hàng bằng “cây bẹo”: treo hàng hóa lên cây sào để khách dễ nhận biết từ xa.

– “Bẹo lá bán ghe”: treo lá lợp nhà trên ghe để rao bán ghe.

– Rao hàng bằng âm thanh của kèn.

– Các cô gái bán đồ ăn, thức uống rao hàng bằng lời mời.

Câu 3.

Tác dụng của việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản:

– Xác định rõ vị trí địa lý của các chợ nổi, giúp người đọc hình dung cụ thể về không gian văn hóa sông nước miền Tây.

– Nhấn mạnh sự đa dạng và phong phú của các chợ nổi ở nhiều tỉnh thành khác nhau trong khu vực.

– Tăng tính xác thực và sinh động cho văn bản, tạo sự tin cậy cho người đọc.

Câu 4.

“Cây bẹo” và tiếng kèn là những phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ độc đáo, thể hiện nét văn hóa đặc trưng của chợ nổi miền Tây. Chúng không chỉ hỗ trợ giao tiếp, giúp người mua dễ dàng nhận biết hàng hóa mà còn tạo nên không khí sôi động, thu hút, thể hiện sự sáng tạo của người dân miền sông nước.

Câu 5.

Chợ nổi đóng vai trò quan trọng trong đời sống người dân miền Tây, không chỉ là trung tâm kinh tế, nơi trao đổi hàng hóa, mà còn là biểu tượng văn hóa đặc trưng, thể hiện bản sắc sông nước. Đây cũng là không gian sinh hoạt cộng đồng, gắn kết xã hội và là điểm đến du lịch hấp dẫn. Vì vậy, cần bảo tồn và phát huy giá trị của chợ nổi trong xã hội hiện đại.