

Nguyễn Mạnh Kiên
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Thấu hiểu chính mình là một hành trình quan trọng giúp mỗi người sống trọn vẹn và có ý nghĩa hơn. Khi hiểu rõ bản thân, chúng ta nhận biết được điểm mạnh, điểm yếu, ước mơ, cảm xúc và cả giới hạn của mình. Điều đó giúp ta đưa ra những quyết định đúng đắn, lựa chọn con đường phù hợp với khả năng và giá trị sống của mình, thay vì chạy theo kỳ vọng hay định kiến của người khác. Việc thấu hiểu chính mình cũng giúp ta sống tích cực hơn, biết chấp nhận bản thân và không ngừng hoàn thiện. Trong cuộc sống hiện đại đầy áp lực, nhiều người bị cuốn theo guồng quay công việc, thành tích mà quên mất việc lắng nghe bản thân. Điều đó dễ dẫn đến căng thẳng, mất phương hướng và cảm giác trống rỗng. Vì vậy, mỗi người cần dành thời gian suy ngẫm, quan sát cảm xúc, ghi nhận những trải nghiệm đã qua để hiểu mình rõ hơn. Thấu hiểu chính mình không phải là điểm đến, mà là một quá trình liên tục trong suốt cuộc đời. Chỉ khi thật sự hiểu mình, ta mới có thể sống chân thật, hạnh phúc và tạo dựng được cuộc sống có ý nghĩa.
Câu 2:
Bài thơ “Chuyện của mẹ” của Nguyễn Ba là một khúc tráng ca đau thương mà đầy tự hào về những hy sinh thầm lặng của người mẹ Việt Nam trong chiến tranh. Qua từng câu thơ, hình ảnh người mẹ hiện lên vừa gần gũi, giản dị, vừa cao cả, thiêng liêng.
Về nội dung, bài thơ kể lại năm lần chia ly của người mẹ khi tiễn chồng và các con lên đường ra trận. Mỗi người thân của mẹ là một mất mát, một khúc bi ca thấm đẫm nước mắt. Chồng mẹ hóa thành "ngàn lau" ở Tây Bắc, con trai đầu là "con sóng nát" nơi dòng Thạch Hãn, con thứ hai hy sinh ở Xuân Lộc, con gái trở thành “cây mốc sống” trên đường ra trận, còn người con út – nhân vật "tôi" – trở về với đôi chân gửi lại chiến trường. Hình ảnh mẹ hiện lên trong bóng tối lặng lẽ, mòn mỏi, khóc không thành lời, lo lắng cho con từng miếng cơm, hớp nước. Tuy nhiên, mẹ không chỉ là người mẹ của riêng một gia đình, mà còn là “mẹ của non sông đất nước”, là biểu tượng cho hàng triệu bà mẹ Việt Nam đã âm thầm hi sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, giọng điệu mộc mạc, chân thành. Cách kể chuyện bằng ngôn ngữ gần gũi, đời thường nhưng giàu hình ảnh và cảm xúc giúp bài thơ chạm đến trái tim người đọc. Các biện pháp tu từ như ẩn dụ (“ngàn lau”, “con sóng nát”), nhân hóa, đối lập… được vận dụng hiệu quả, tạo nên những tầng nghĩa sâu sắc. Cái đau được thể hiện một cách bình thản nhưng ám ảnh, khiến người đọc cảm phục và xúc động.
Tóm lại, “Chuyện của mẹ” không chỉ là lời tri ân đến những bà mẹ Việt Nam mà còn là lời nhắc nhở thế hệ sau về giá trị của sự hi sinh và lòng yêu nước. Đó là một bài thơ giàu chất nhân văn, để lại dư âm lắng đọng trong lòng người đọc.
Câu 1: Văn bản trên là văn bản nghị luận xã hội
Câu 2: Vấn đề chính được đề cập trong văn bản là bản thân cơ thể và công việc được nhận dạng
Câu 3: tác giả đã sử dụng câu ca dao: "Đèn chăm sóc trăng hơn trăng / Đèn ra trước gió được chào đón đèn trăng? / Trăng khỏe trăng sáng hơn đèn / Sao trăng lại phải đảm bảo luồng đám mây?"; câu tục ngữ: "Ngón tay có ngón tay dài ngắn." và hình ảnh chiếc đèn cổ
Câu 4:
-Mục đích: Tác giả muốn truyền tải thông điệp về nhận thức và tự động chỉnh sửa . Từ câu chuyện về đèn và trăng, tác giả khuyên con người cần biết điểm mạnh, điểm yếu của bản thân để tự cải thiện, phát triển và trở nên tốt hơn.
-Nội dung: Nội dung của văn bản là phân tích câu ca dao "Đèn và Trăng" để rút ra bài học về sự không hoàn hảo của mọi sự vật, con người. Tác giả chỉ ra rằng để tiến bộ trong cuộc sống, điều quan trọng nhất là phải biết mình và sửa mình.
Câu 5: Cách lập luận của tác giả có tính chặt chẽ, thuyết phục và sâu sắc như giới thiệu và dẫn dắt hợp lý, sử dụng ví dụ sinh động, tư duy bao dung và nhân văn