

Nguyễn Văn Tuấn Anh
Giới thiệu về bản thân



































- Chính trị: Giữ vững vai trò lãnh đạo của Đảng, xây dựng Nhà nước pháp quyền, mở rộng dân chủ, nâng cao vị thế Việt Nam trên trường quốc tế.
- An ninh – quốc phòng: Giữ vững độc lập, chủ quyền, ổn định chính trị, tăng cường tiềm lực quốc phòng, đảm bảo an ninh quốc gia.
- Chính trị: Giữ vững vai trò lãnh đạo của Đảng, xây dựng Nhà nước pháp quyền, mở rộng dân chủ, nâng cao vị thế Việt Nam trên trường quốc tế.
- An ninh – quốc phòng: Giữ vững độc lập, chủ quyền, ổn định chính trị, tăng cường tiềm lực quốc phòng, đảm bảo an ninh quốc gia.
a)
- Trung Quốc
- Nga
- Ấn Độ
- Hàn Quốc
- Nhật Bản
- Hoa Kỳ (thiết lập từ 2023)
- Australia
- Anh
b)
- Tham gia tích cực vào các tổ chức quốc tế: Việt Nam là thành viên của nhiều tổ chức như ASEAN, Liên Hợp Quốc, APEC, WTO…
- Chủ động ký kết và tham gia các hiệp định thương mại tự do: như CPTPP, EVFTA, RCEP…
- Mở rộng quan hệ ngoại giao đa phương, đa dạng hóa quan hệ quốc tế, xây dựng quan hệ hợp tác với nhiều quốc gia, đặc biệt là các nước lớn, các đối tác chiến lược.
- Thể hiện vai trò tích cực trong các diễn đàn quốc tế: Việt Nam đã từng đảm nhiệm vai trò Chủ tịch ASEAN, Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc.
- Thúc đẩy ngoại giao văn hóa, ngoại giao nhân dân, tăng cường quảng bá hình ảnh đất nước, con người Việt Nam ra thế giới.
- Tích cực tham gia vào các vấn đề toàn cầu như biến đổi khí hậu, gìn giữ hòa bình, an ninh khu vực…
a) Ngày 5/6/1911, Nguyễn Tất Thành rời bến cảng Nhà Rồng (Sài Gòn) trên con tàu Đô đốc Latouche-Tréville, bắt đầu hành trình ra đi tìm đường cứu nước. Trong khoảng thời gian từ năm 1911 đến 1917, Người đã đi qua nhiều quốc gia như: Pháp, Anh, Hoa Kỳ, Bờ Biển Ngà, Sénégal, Maroc, Algérie, và nhiều nước thuộc châu Phi, châu Âu, châu Mỹ… Người vừa lao động kiếm sống, vừa tìm hiểu về cuộc sống, văn hóa, chính trị của các nước tư bản. Đặc biệt, Người đã đến Pháp vào năm 1917 – nơi sau này Người bắt đầu con đường hoạt động cách mạng tích cực
b) Nguyễn Ái Quốc lựa chọn con đường cách mạng vô sản vì sau một quá trình khảo nghiệm thực tiễn, Người nhận thấy các con đường cứu nước của các sĩ phu Việt Nam trước đó (như bạo động vũ trang, cải cách, dựa vào các nước tư bản…) đều thất bại. Sau khi đọc Luận cương của Lênin (1920), Người nhận ra rằng chỉ có cách mạng vô sản mới có thể giải phóng dân tộc bị áp bức như Việt Nam.