

Nguyễn Quách Ái Vi
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Bài làm
Trong thời đại công nghệ số, AI không còn là khái niệm xa lạ mà đã trở thành một phần quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày. Từ chiếc điện thoại thông minh đến các ứng dụng hỗ trợ học tập, làm việc, AI đang hiện diện khắp nơi. Việc con người sử dụng AI là điều tất yếu, nhưng nếu quá phụ thuộc, chúng ta có thể đánh mất sự chủ động trong tư duy và hành động. Khi để AI làm thay quá nhiều việc, con người dễ bị thu hẹp khả năng sáng tạo, giảm khả năng phản xạ và thích nghi với những tình huống mới. Công nghệ sinh ra để phục vụ con người, không phải để con người lệ thuộc vào nó. Vì thế, điều quan trọng là giữ được sự cân bằng – tận dụng lợi ích của AI mà không đánh đổi đi bản lĩnh và khả năng tự lập. Con người cần là trung tâm điều khiển công nghệ, chứ không phải trở thành phụ kiện của máy móc. Biết sử dụng AI một cách tỉnh táo và có chọn lọc chính là chìa khóa để phát triển bền vững trong kỷ nguyên số.
Câu 2
Bài thơ “Đừng chạm tay” của Vũ Thị Huyền Trang là một tác phẩm thấm đẫm chất suy tưởng và nhân văn, gợi mở nhiều tầng nghĩa sâu sắc về con người, ký ức và thời gian. Không ồn ào, khoa trương, bài thơ khẽ khàng dẫn người đọc vào một không gian đầy tĩnh lặng – nơi ký ức được nâng niu như một miền thiêng liêng không nên chạm tới quá mạnh mẽ. Tác phẩm mở đầu bằng hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng trên đầu con dốc. Đây không chỉ là một nhân vật đời thường, mà còn là biểu tượng cho quá khứ, cho ký ức lặng lẽ đang trôi bên lề cuộc sống. Khi khách – đại diện cho người lạ, cho hiện tại – tìm đến và theo dấu tay cụ chỉ, họ không chỉ đi trên con đường địa lý mà còn bước vào một hành trình khám phá nội tâm, lạc bước giữa không gian riêng của một đời người. Điều đặc biệt là, con đường ấy không hiện diện trên bản đồ du lịch, không có sự xô bồ hay phô trương, mà chỉ còn “tiếng gió reo”, “ thưa thớt dấu chân” gợi nên vẻ đẹp mộc mạc, trầm mặc và cô đơn của ký ức cá nhân. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng lối kể nhẹ nhàng, nhấn vào sự tương phản giữa cái cũ và cái mới, giữa ký ức và thực tại. Những hình ảnh như “núi sẻ, đồng san, cây vừa bật gốc” hay “khối bê tông đông cứng ánh nhìn” gợi một thực tại khô khan, thiếu vắng hơi thở tự nhiên và chiều sâu tâm hồn – trái ngược hoàn toàn với thế giới lặng thầm của người già. Nhịp thơ chậm rãi, giọng điệu đều, bình thản nhưng không kém phần ám ảnh, tạo cảm giác như đang bước chân qua một miền ký ức mà ở đó, mỗi tiếng động đều cần được giữ yên. Lời kết “Đừng khuấy lên kí ức một người già” vang lên như một lời thì thầm đầy cảm thông – đừng vô tình chạm vào những mảnh ghép quá khứ mà người khác đang cố gìn giữ trong yên lặng. Tóm lại, “Đừng chạm tay” không chỉ là một bài thơ viết về người già, mà còn là một lời nhắn gửi thấm đẫm nhân văn: hãy nhẹ tay với quá khứ, với ký ức của người khác, bởi có những điều thiêng liêng không cần lý giải, chỉ cần được tôn trọng. Với ngôn từ giản dị mà sâu sắc, bài thơ để lại trong lòng người đọc một dư âm lặng lẽ, đầy suy tư về thời gian, ký ức và lòng trắc ẩn giữa con người với nhau.
Câu 1: phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản là thuyết minh
Câu 2: nguyên nhân là do nhiều chính quyền địa phương cho biết không thể thu thập đầy đủ dữ liệu cần thiết để bảo tồn hoa anh đào do thiếu lao động và ngân sách.
Câu 3: Nhan đề và sapo của bài viết có tác dụng :
-Nhan đề nêu bật chủ đề chính gây chú ý cho người đọc bằng việc kết hợp giữa công nghệ hiện đại và biểu tượng văn hóa truyền thống Hoa Anh Đào
- Sapo tóm lược nội dung quan trọng nhất của bài viết, khơi gợi sự quan tâm bằng cách trình bày một tóc ngắn gọn mục đích và lợi ích của ứng dụng AI này
Câu 4
- Tăng tính trực quan giúp người đọc dễ hiểu và dễ thực hiện theo hướng dẫn
- thể hiện sự tương tác giữa con người và công nghệ
-thúc đẩy nhận thức và cảm xúc
Câu 5
- Một số ý tưởng ứng dụng AI vào đời sống:
+Du lịch gợi ý lộ trình thông minh
+Y tế dùng AI để chẩn đoán bệnh
+Nông nghiệp dùng AI để giám sát mùa màng,dự báo sâu bệnh