Bùi Văn Của
Giới thiệu về bản thân
Câu 1: Phân tích ý nghĩa của hình tượng đất nước trong đoạn thơ (khoảng 200 chữ)
Hình tượng đất nước trong đoạn thơ được khắc họa qua sự hòa quyện giữa hiện tại và quá khứ, giữa đau thương và hy vọng. Đất nước không chỉ là không gian địa lý, mà còn là ký ức sống động của những thế hệ đã hy sinh vì tự do. Qua hình ảnh “những em bé tung tăng vào lớp Một” hay “cô gái bắt đầu may áo cưới”, đất nước hiện lên với sức sống mãnh liệt, vươn lên từ đau thương của chiến tranh. “Vị ngọt” trong câu thơ cuối không chỉ là sự ngọt ngào của hòa bình mà còn là kết tinh từ máu xương, công sức của biết bao thế hệ. Đất nước vì thế không chỉ là nơi chốn, mà còn là tình yêu, niềm tự hào và trách nhiệm của mỗi người dân. Tác giả đã khơi dậy lòng biết ơn đối với quá khứ và ý thức xây dựng đất nước cho tương lai.
Câu 2: Nghị luận về ý kiến “Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử.” (khoảng 600 chữ)
Lịch sử là dòng chảy liên tục của thời gian, ghi lại những biến cố, sự kiện lớn lao và những con người vĩ đại đã tạo nên nó. Ý kiến “Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử” đã chỉ ra một cách sâu sắc ý nghĩa của con người trong việc kiến tạo và giữ gìn lịch sử.
Trước hết, con người chính là trung tâm của lịch sử. Những bài giảng lịch sử tuy mang tính tổng quát, liệt kê sự kiện, nhưng nếu chỉ có con số và thời gian, chúng sẽ trở nên khô khan và thiếu sức sống. Điều khiến chúng ta xúc động chính là những câu chuyện về con người trong lịch sử - những anh hùng đã hy sinh thầm lặng, những chiến sĩ đã bảo vệ độc lập dân tộc, hay những cá nhân nhỏ bé mà hành động của họ làm thay đổi dòng chảy thời gian. Đó là những tấm gương về ý chí, lòng dũng cảm và tinh thần yêu nước khiến chúng ta cảm phục và tự hào.
Bên cạnh đó, việc hiểu về con người trong lịch sử giúp chúng ta nhận ra giá trị của sự hy sinh và sức mạnh của ý chí. Những cái tên như Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, Võ Thị Sáu không chỉ là những nhân vật trong sách vở, mà còn là biểu tượng cho tinh thần bất khuất và tình yêu đất nước. Họ là nguồn cảm hứng cho thế hệ hôm nay, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm giữ gìn và phát triển đất nước.
Tuy nhiên, chúng ta cũng không nên xem nhẹ các bài giảng lịch sử. Đây là công cụ quan trọng để tái hiện quá khứ một cách khách quan và hệ thống. Những bài giảng ấy sẽ sống động hơn khi được lồng ghép với câu chuyện, hình ảnh và giá trị của con người.
Như vậy, lịch sử chỉ thật sự chạm đến trái tim khi nó gắn với con người. Những người làm nên lịch sử không chỉ khiến chúng ta xúc động mà còn giúp chúng ta hiểu rằng mỗi hành động hôm nay đều có thể góp phần tạo nên một trang sử mới cho tương lai. Học lịch sử không chỉ để nhớ, mà còn để yêu, để trân trọng và để hành động.
Câu 1:
Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích.
• Dấu hiệu: Đoạn thơ được viết bằng thể thơ tự do.
• Lý do: Không tuân theo quy luật về số câu, số chữ trong dòng thơ; cách ngắt nhịp linh hoạt và tự nhiên.
Câu 2:
Đoạn thơ trên thể hiện cảm xúc gì của nhân vật trữ tình?
• Đoạn thơ thể hiện cảm xúc tự hào, biết ơn và trân trọng quá khứ gian khổ, đau thương mà dân tộc đã trải qua. Đồng thời, nhân vật trữ tình bày tỏ niềm tin và hy vọng vào tương lai hòa bình, hạnh phúc.
Câu 3:
Phân tích ý nghĩa của một biện pháp tu từ trong đoạn thơ:
Biện pháp tu từ: Điệp ngữ (“Mỗi em bé”, “Mỗi cô gái”).
Ý nghĩa:
• Nhấn mạnh sự tái sinh, sự sống tiếp diễn không ngừng từ tro tàn chiến tranh.
• Gợi lên hình ảnh thế hệ trẻ – biểu tượng cho tương lai, sức sống mãnh liệt của dân tộc sau những mất mát đau thương.
Câu 4:
Theo em, “vị ngọt” trong câu thơ cuối của đoạn trích là vị của điều gì? Vị ngọt đó có được từ đâu?
• “Vị ngọt” là: Thành quả ngọt ngào của hòa bình, tự do, hạnh phúc mà thế hệ hôm nay đang hưởng thụ.
• Nguồn gốc: Vị ngọt ấy đến từ sự hy sinh, gian khổ và máu xương của thế hệ cha ông trong cuộc kháng chiến chống kẻ thù xâm lược.
Câu 5:
Từ nội dung đoạn trích, suy nghĩ về ý nghĩa của lòng yêu nước:
Lòng yêu nước là tình cảm thiêng liêng, gắn bó với cội nguồn, lịch sử và dân tộc. Đó là lòng biết ơn đối với những thế hệ đã hy sinh vì hòa bình và tự do. Lòng yêu nước không chỉ là niềm tự hào về quá khứ hào hùng mà còn là trách nhiệm gìn giữ và phát huy những giá trị tốt đẹp của đất nước. Mỗi người cần trân trọng những thành quả mà cha ông để lại, đồng thời nỗ lực xây dựng tương lai tốt đẹp hơn, góp phần làm rạng danh quê hương.
Câu 1:
Xác định ngôi kể của văn bản trên:
Ngôi kể của văn bản là ngôi thứ nhất, nhân vật “tôi” trong đoạn trích là người con gái thứ ba – Chi-hon.
Câu 2:
Xác định điểm nhìn trong đoạn trích:
Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật Chi-hon, người con gái thứ ba. Qua đó, tác giả tái hiện những suy nghĩ, cảm xúc và sự hối tiếc của cô đối với mẹ mình.
Câu 3:
Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn trên. Nêu tác dụng:
Biện pháp nghệ thuật:
• Hồi tưởng: Kể lại những sự kiện, hoàn cảnh mà người mẹ bị lạc và phản ứng của người con trong quá khứ.
• Tương phản: Hình ảnh người mẹ bị lạc giữa sự bận rộn, cuốn theo nhịp sống của cô con gái.
Tác dụng:
• Làm nổi bật sự thiếu quan tâm, vô tâm của người con đối với mẹ.
• Gợi cảm giác hối hận, thức tỉnh trong lòng nhân vật và độc giả về giá trị của tình cảm gia đình.
Câu 4:
Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện qua lời kể của người con gái.
• Phẩm chất của người mẹ:
• Sự hy sinh thầm lặng: Người mẹ luôn chăm lo cho gia đình mà không cần đền đáp.
• Yêu thương vô điều kiện: Luôn nghĩ và dành tất cả tình cảm cho con cái.
• Nhẫn nại, chịu đựng: Vượt qua khó khăn, gian khổ để chăm sóc gia đình.
Câu văn thể hiện phẩm chất:
• “Lúc mẹ bị lạc ở ga tàu điện ngầm Seoul, cô đang bận rộn làm việc ở Bắc Kinh.”
• Qua đó, người mẹ hiện lên là biểu tượng của tình yêu thương và sự hy sinh lặng lẽ.
Câu 5:
Chi-hon đã hối tiếc điều gì khi nhớ về mẹ?
Chi-hon hối tiếc vì cô đã quá mải mê với công việc, cuộc sống riêng mà không dành thời gian quan tâm, chăm sóc cho mẹ. Khi mẹ bị lạc, cô nhận ra mình chưa từng hiểu hết về những nỗi đau, sự hy sinh thầm lặng của mẹ.
Viết đoạn văn ngắn 4-5 câu:
Những hành động vô tâm đôi khi có thể khiến người thân yêu của chúng ta tổn thương sâu sắc. Sự thờ ơ, bận rộn và thiếu quan tâm đến cha mẹ trong cuộc sống hằng ngày có thể trở thành vết thương khó lành trong lòng họ. Những người cha, người mẹ không mong đợi gì ngoài tình yêu thương và sự sẻ chia từ con cái. Vì vậy, hãy trân trọng từng giây phút bên họ, quan tâm và chăm sóc khi còn có thể. Sự hối hận muộn màng không thể thay thế được những hành động yêu thương ngay trong hiện tại.
Câu 1 (2 điểm):
Phân tích diễn biến tâm lý nhân vật Chi-hon trong đoạn trích (khoảng 200 chữ):
Nhân vật Chi-hon trong đoạn trích đã được khắc họa với những diễn biến tâm lý tinh tế và sâu sắc. Ban đầu, Chi-hon mang trong mình nỗi hối tiếc và day dứt khi nhớ lại những điều mình chưa làm được cho mẹ. Sự ân hận ấy bộc lộ rõ qua việc hồi tưởng những kỷ niệm giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Chi-hon nhận ra những hy sinh lặng lẽ, sự tần tảo và tình yêu vô bờ bến của mẹ dành cho mình. Điều này dẫn đến cảm giác day dứt vì bản thân chưa trọn vẹn bổn phận của một người con.
Tuy nhiên, không dừng lại ở sự ân hận, Chi-hon còn thể hiện khát khao được bù đắp và làm nhiều hơn cho mẹ khi còn có thể. Tâm lý này phản ánh sự thức tỉnh, lòng biết ơn và trân trọng tình mẹ thiêng liêng. Qua nhân vật Chi-hon, tác giả không chỉ tái hiện tâm lý con người mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, nhắc nhở mỗi người hãy quan tâm và yêu thương cha mẹ khi còn cơ hội.
Câu 2 (4 điểm):
Trình bày suy nghĩ về tầm quan trọng của ký ức về những người thân yêu trong cuộc đời mỗi người (khoảng 600 chữ):
Ký ức về những người thân yêu là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người. Đó không chỉ là những hình ảnh và câu chuyện lưu giữ trong tâm trí mà còn là nguồn động lực, sức mạnh tinh thần giúp ta vượt qua khó khăn.
Ký ức về người thân yêu nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình cảm gia đình, về sự gắn bó và những kỷ niệm ngọt ngào đã cùng trải qua. Mỗi lần nhớ lại, chúng ta như được tiếp thêm sức mạnh để đối mặt với thử thách. Những kỷ niệm ấy còn giúp ta trân trọng hơn những mối quan hệ hiện tại, nhắc nhở về bổn phận và trách nhiệm với gia đình.
Bên cạnh đó, ký ức còn là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại. Nó giúp chúng ta nhận ra giá trị của những hy sinh thầm lặng mà người thân đã dành cho mình, từ đó sống biết ơn và ý thức hơn trong cách hành xử. Đối với những ai đã mất đi người thân yêu, ký ức là nơi lưu giữ hình bóng, là cách để họ mãi sống trong lòng ta.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là không chỉ sống trong ký ức, mà cần biến những kỷ niệm ấy thành động lực để yêu thương nhiều hơn, sống trách nhiệm hơn trong hiện tại. Khi còn cơ hội, hãy dành thời gian cho người thân, chăm sóc và bày tỏ tình cảm để không phải nuối tiếc.
Tóm lại, ký ức về người thân yêu là tài sản vô giá, nhắc nhở chúng ta về tình yêu thương, trách nhiệm và ý nghĩa của gia đình. Hãy trân trọng những ký ức ấy để sống tốt đẹp và ý nghĩa hơn trong hiện tại.