Nguyễn Tú Quyên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Tú Quyên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm (kết hợp yếu tố tự sự và miêu tả).


Câu 2:

Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm nổi tiếng của Andecxen như:


  • Nàng tiên cá
  • Cô bé bán diêm



Câu 3:

Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andecxen giúp gợi mở không gian cổ tích giàu cảm xúc và chất mộng mơ, từ đó làm nổi bật vẻ đẹp trong trẻo, mong manh, giàu tình yêu thương của nhân vật trữ tình, đồng thời tăng chiều sâu cho chủ đề tình yêu và khát vọng sống đẹp.


Câu 4:

Biện pháp so sánh “Biển mặn mòi như nước mắt của em” tạo liên tưởng cảm xúc mạnh mẽ, gợi lên nỗi buồn sâu thẳm, mặn mà và chân thật trong tình yêu, đồng thời thể hiện sự đồng điệu giữa thiên nhiên và tâm hồn con người.


Câu 5:

Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối hiện lên với vẻ đẹp giàu lòng yêu thương, vị tha, lãng mạn và đầy hy vọng, dù phải đối mặt với chia ly, lạnh giá và dang dở, vẫn tin tưởng vào “que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu” – một tình yêu chân thành và vĩnh cửu.



Câu 1:

Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.


Câu 2:

Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là:


  • “Trên nắng và dưới cát”
  • “Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ”



Câu 3:

Những dòng thơ cho thấy con người miền Trung tuy sống trên vùng đất khô cằn, eo hẹp nhưng giàu tình cảm, thủy chung, son sắt, như “mật” đọng lại sau bao gian khó.


Câu 4:

Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” làm tăng tính hình ảnh, gợi cảm, nhấn mạnh sự nghèo khó đến mức không có cả điều nhỏ bé rơi rụng, đồng thời thể hiện cái nhìn cảm thông, xót xa của tác giả.


Câu 5:

Tình cảm của tác giả đối với miền Trung là sự gắn bó sâu sắc, yêu thương chân thành và đầy trân trọng đối với con người và mảnh đất quê hương dù còn nhiều gian khó, khắc nghiệt.


Câu 1.

Thể thơ: tự do.

Câu 2. 

Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn với những cánh sẻ nâu, mẹ, trò chơi tuổi nhỏ, dấu chân bấm mặt đường xa.

Câu 3. 

- Phép lặp cú pháp: Biết ơn...

- Hiệu quả: tạo giọng điệu trữ tình tha thiết; nhấn mạnh tình cảm biết ơn của nhân vật trữ tình đối với những điều bình dị thân thuộc làm nên ý nghĩa cuộc đời mình.

Caau 4

Công dụng của dấu ngoặc kép: đánh dấu từ ngữ được trích dẫn trực tiếp.

Câu 5:

Thông điệp có ý nghĩa nhất trong đoạn trích, theo tôi, là lòng biết ơn đối với những điều bình dị, gần gũi trong cuộc sống – từ thiên nhiên, cha mẹ, tuổi thơ đến ngôn ngữ và con đường trưởng thành.


Đoạn trích nhắc nhở ta hãy sống trân trọng quá khứ, những ký ức nhỏ bé nhưng thiêng liêng đã nuôi dưỡng tâm hồn và hình thành nên con người ta hôm nay. Sự biết ơn ấy không chỉ thể hiện tình cảm cá nhân mà còn là cách để giữ gìn giá trị văn hóa, truyền thống dân tộc.


Đặc biệt, hình ảnh “cánh sẻ nâu”, “cánh diều”, “tuổi của mụ”, “quả chuyền”, “dấu chân trần” đều gợi nhắc về một tuổi thơ chan chứa yêu thương, nơi bắt đầu của mọi hành trình. Thông điệp này khơi dậy trong ta sự tri ân sâu sắc và nhắc ta sống với trách nhiệm, với cội nguồn.