TRƯƠNG PHÚC KHANG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRƯƠNG PHÚC KHANG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong bối cảnh xã hội ngày càng phát triển và hội nhập sâu rộng với thế giới, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống đang trở thành một vấn đề cấp thiết và có ý nghĩa quan trọng đối với mỗi quốc gia, dân tộc. Văn hóa truyền thống không chỉ là biểu tượng của bản sắc dân tộc mà còn là cội nguồn, là nền tảng tinh thần bền vững giúp con người định hình lối sống và nhân cách trong thời đại mới. Văn hóa truyền thống là tổng hòa những giá trị vật chất và tinh thần do cha ông ta tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử. Đó là tiếng nói, trang phục, phong tục tập quán, lễ hội dân gian, nghệ thuật dân tộc, ẩm thực, đạo lý sống… Những giá trị ấy không chỉ làm nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc mà còn thể hiện tâm hồn, trí tuệ và bản lĩnh của cả một cộng đồng. Chúng là sợi dây kết nối các thế hệ, là kho tàng kinh nghiệm quý báu giúp con người sống nhân ái, đoàn kết và gắn bó với cội nguồn. Tuy nhiên, trong guồng quay của đời sống hiện đại với sự bùng nổ của công nghệ thông tin, sự xâm nhập mạnh mẽ của văn hóa ngoại lai, nhiều giá trị truyền thống đang dần bị mai một hoặc biến dạng. Không ít người, đặc biệt là giới trẻ, ngày càng thờ ơ, xa rời những giá trị văn hóa của dân tộc, chạy theo những xu hướng mới mà thiếu sự chọn lọc. Một số phong tục, tập quán tốt đẹp đang dần bị lãng quên; các sản phẩm văn hóa truyền thống như chèo, tuồng, ca trù, áo dài, chữ Nôm… cũng không còn được quan tâm đúng mức. Thực trạng ấy đặt ra yêu cầu cấp thiết về việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại. Để bảo vệ văn hóa truyền thống, trước hết cần nâng cao nhận thức của mỗi cá nhân, đặc biệt là thế hệ trẻ, về giá trị và vai trò của văn hóa dân tộc. Mỗi người cần tự hào và chủ động tìm hiểu, thực hành những nét đẹp văn hóa trong đời sống hằng ngày như: ăn mặc giản dị, ứng xử lễ phép, tham gia lễ hội truyền thống, giữ gìn tiếng Việt, tôn trọng người lớn tuổi, sống chan hòa, nhân ái… Gia đình và nhà trường đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục con người về văn hóa truyền thống. Đồng thời, nhà nước cần có chính sách phù hợp để bảo tồn và phát huy các di sản văn hóa, khuyến khích sáng tạo nghệ thuật dựa trên nền tảng truyền thống. Bên cạnh đó, cần có cái nhìn mở, không cực đoan khi tiếp nhận văn hóa mới. Việc hội nhập không đồng nghĩa với hòa tan, mà là chọn lọc tinh hoa của nhân loại để làm giàu bản sắc dân tộc. Một dân tộc phát triển là dân tộc biết gìn giữ truyền thống và làm mới nó theo cách phù hợp với thời đại. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là nghĩa vụ thiêng liêng của mỗi người Việt Nam. Trong dòng chảy sôi động của hiện đại, hãy giữ lấy cội nguồn như giữ một phần máu thịt của chính mình – để văn hóa truyền thống tiếp tục tỏa sáng và đồng hành cùng dân tộc trên chặng đường phát triển bền vững.

Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hình ảnh biểu tượng cho vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết của người con gái thôn quê. Trước hết, “em” hiện lên với nét duyên dáng rất riêng: “áo cánh nâu nhuộm bùn non”, “chân không đi đất”, “răng đen” – tất cả đều là vẻ đẹp bình dị nhưng thấm đượm hồn quê. Tuy nhiên, khi “em” bắt đầu thay đổi, mặc áo lụa Hà Đông, đi giày cao gót, đánh phấn tô môi… thì “anh” – người trân trọng vẻ đẹp chân quê ấy – lại cảm thấy xa lạ, tiếc nuối. Qua sự thay đổi của “em”, Nguyễn Bính không chỉ thể hiện nỗi buồn trước sự mai một của giá trị truyền thống, mà còn bày tỏ tình yêu sâu sắc với vẻ đẹp nguyên sơ của làng quê Việt Nam. Nhân vật “em” vì thế không đơn thuần là một cô gái, mà còn là biểu tượng cho sự chuyển mình của xã hội và cuộc đấu tranh giữa cái cũ và cái mới, giữa truyền thống và hiện đại. Qua đó, Nguyễn Bính gửi gắm thông điệp: hãy biết trân trọng những giá trị chân chất, mộc mạc – điều làm nên hồn cốt dân tộc.

Thông điệp: Hãy luôn trân trọng, yêu quý vẻ đẹp bình dị của quê hương mình. Vì những điều bình dị, mộc mạc ấy đã làm đẹp đời sống tâm hồn ta và giúp ta có thể sống, cống hiến. Cần luôn trân trọng, luôn khắc ghi bóng hình quê hương dẫu ta có đi nơi đâu đi chăng nữa

Biện pháp tu từ được sử dụng là ẩn dụ: "Hương đồng gió nội"

chỉ chất chân quê, vẻ đẹp dân dã bình dị của cô gái đã bị "đô thị hóa".

Lời thơ gửi gắm thông điệp hãy giữ chất chân quê hồn hậu trong tâm hồn. Đừng để cuộc sống chốn phồn hoa đô hội làm cho đánh mất bản chất vốn có, đáng quý của mình.

Ngoài ra còn làm co câu thơ trở nên vần điệu hơn nhấn mạnh vào ý mà tác giả muốn truyền đạt


cảm nhận được nỗi bi kịch của một người muốn níu giữ những giá trị văn hóa quê hương xưa. Tuy nhiên lại không làm được, điều này đã làm con người ta ám ảnh khôn nguô