CAO THỊ HÀ LINH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của CAO THỊ HÀ LINH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:Để sống một cách ý nghĩa, trước hết, mỗi người cần xác định rõ mục tiêu và giá trị cốt lõi của cuộc đời mình. Sống có mục đích giúp ta vượt qua khó khăn, tìm thấy động lực mỗi ngày và đóng góp vào cộng đồng. Bên cạnh đó, lòng nhân ái và sự chia sẻ cũng là yếu tố quan trọng. Sống không chỉ vì bản thân mà còn vì những người xung quanh, biết lắng nghe và thấu hiểu để tạo dựng mối quan hệ chân thành. Ngoài ra, việc trân trọng những khoảnh khắc nhỏ bé trong cuộc sống và biết ơn những điều ta có sẽ giúp ta nhận ra vẻ đẹp của từng giây phút hiện tại. Điều này giúp ta sống hài hòa, bình an và không bị cuốn theo những lo toan vật chất. Cuối cùng, hãy luôn học hỏi và phát triển bản thân, không ngừng hoàn thiện để có thể cống hiến nhiều hơn cho xã hội. Chỉ khi sống với trách nhiệm, lòng nhân ái và sự cầu tiến, ta mới thực sự cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống.

Câu 2:

Bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ là một tác phẩm giản dị nhưng chứa đựng những suy tư sâu sắc về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cảm giữa mẹ và con qua hình ảnh chiếc áo cũ. Qua đó, tác giả gửi gắm những thông điệp về sự trân trọng, biết ơn và yêu thương những điều giản đơn nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.

Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh chiếc áo cũ, một vật dụng không còn mới mẻ nhưng vẫn gắn bó với con người qua từng ngày. Hình ảnh áo cũ là biểu tượng của thời gian, của ký ức, khi nó ngày càng sờn cũ và ngắn lại, giống như cách mà ký ức và tuổi thơ của mỗi người dần phai mờ. Câu thơ "Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn" phản ánh sự vô thường của thời gian, khiến chiếc áo không còn nguyên vẹn như trước. Đồng thời, tác giả cũng nhắc đến sự trân trọng, yêu thương những vật dụng cũ đã đi cùng mình qua bao năm tháng, qua đó gợi lại ký ức và tình cảm thân thiết.

Tiếp theo, hình ảnh chiếc áo trong bài thơ trở thành phương tiện để người con nhớ về mẹ. “Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn” là một câu thơ đầy cảm xúc, vừa chứa đựng sự tiếc nuối, vừa thể hiện tình thương của mẹ. Việc mẹ khâu vá chiếc áo, dù đơn giản, lại ẩn chứa sự hy sinh vô bờ của người mẹ. Hình ảnh "Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim" không chỉ thể hiện sự mỏi mệt của mẹ mà còn là sự thay đổi về thể xác khi tuổi tác dần tăng lên. Đó là sự hy sinh âm thầm, hết lòng vì con cái, dù không còn nhìn rõ như trước nhưng mẹ vẫn cố gắng chăm lo cho con, gửi gắm tình yêu thương qua từng đường kim mũi chỉ.

Khi chiếc áo đã cũ, người con lại càng thêm quý trọng nó, bởi chiếc áo là dấu ấn của một thời tuổi thơ, là hình ảnh của tình mẹ bao la. Trong câu thơ “Áo con có đường khâu tay mẹ vá / Thương mẹ nhiều con càng yêu áo thêm”, chiếc áo không chỉ là vật dụng để che chắn mà còn là biểu tượng của tình mẹ, của sự chăm sóc, lo lắng suốt bao năm tháng. Người con nhận ra rằng, áo dù cũ đi nhưng tình cảm mẹ dành cho con vẫn luôn nguyên vẹn, mãi mãi không phai nhạt.

Phần cuối của bài thơ thể hiện sự chiêm nghiệm của người con về giá trị của những vật dụng đã cũ nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống. "Hãy biết thương lấy những manh áo cũ / Để càng thương lấy mẹ của ta" – đây chính là lời nhắc nhở của tác giả về việc trân trọng những gì đã gắn bó với mình, nhất là những thứ có liên quan đến tình cảm gia đình. Bằng việc yêu thương chiếc áo cũ, người con cũng học cách yêu thương và trân trọng mẹ mình hơn. Đây là một thông điệp sâu sắc về việc đánh giá cao những giá trị tinh thần, những tình cảm đã có từ lâu nhưng đôi khi bị lãng quên trong cuộc sống bận rộn.

Cuối cùng, thông điệp của bài thơ Áo cũ là sự quý trọng những gì đã đồng hành cùng ta trong suốt những năm tháng qua. Từ chiếc áo cũ, người con nhận ra rằng mọi vật, dù là vật dụng nhỏ bé nhất, đều mang một giá trị vô giá vì chúng gắn liền với những kỷ niệm, tình cảm thiêng liêng của gia đình. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi tình mẹ mà còn là lời nhắc nhở về việc sống trân trọng, biết ơn những điều giản dị trong cuộc sống, bởi đó chính là những thứ mang lại ý nghĩa sâu sắc cho cuộc đời mỗi người.

Như vậy, qua Áo cũ, Lưu Quang Vũ không chỉ miêu tả sự thay đổi của vật chất mà còn khắc họa những suy tư, cảm xúc sâu sắc về tình mẹ, về tình yêu gia đình. Đây là một bài thơ giản dị nhưng lại rất đỗi chân thành, khơi gợi trong người đọc sự trân trọng và yêu thương những điều xung quanh mình, đặc biệt là tình cảm gia đình quý giá.

 

Câu1:Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên là tự sự kết hợp với miêu tả và nghị luận.

Câu2:

Nội dung chính của đoạn trích là những suy ngẫm về cái chết và ý nghĩa của cuộc sống. Tác giả cho rằng cái chết là một lời nhắc nhở của Tạo hóa, khiến con người phải sống tốt hơn, biết trân trọng và đối xử tốt với nhau. Cái chết cũng phản ánh sự quên lãng của con người về những phẩm chất nhân văn trong cuộc sống, như chia sẻ, cảm thông, và lòng tốt.


Câu3:

Biện pháp tu từ sử dụng trong đoạn (7) là phép ẩn dụ. Tác giả so sánh cuộc sống với "cánh đồng" và cái chết với một "cánh đồng bên cạnh" để thể hiện sự tồn tại song song giữa cuộc sống và cái chết. Phép ẩn dụ này tạo ra hình ảnh sống động, giúp người đọc hình dung cái chết như một sự tiếp nối, không phải là sự kết thúc, từ đó gợi lên sự thanh thản và bớt đi lòng tham, sự ích kỷ khi nghĩ về cái chết.


Câu4:

Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng lời nhắc nhở về cách sống. Cái chết là một phần tất yếu của cuộc sống, nó nhắc nhở chúng ta phải sống tốt hơn, trân trọng những người xung quanh và sống với những phẩm chất tốt đẹp như chia sẻ, cảm thông, nhường nhịn.
Cá nhân tôi đồng tình với ý kiến này, vì khi một người ra đi, chúng ta mới nhận ra sự thiếu sót trong cách đối xử của mình với họ khi còn sống. Cái chết giúp ta nhận thức lại những giá trị quan trọng trong cuộc sống và khiến ta trân trọng hơn thời gian và mối quan hệ với những người xung quanh.


Câu5:

Thông điệp ý nghĩa nhất mà tôi rút ra từ văn bản là "Hãy sống tốt hơn mỗi ngày vì cái chết là điều không thể tránh khỏi và nó nhắc nhở chúng ta về sự quý giá của cuộc sống."

Vì cái chết là một thực tế không ai tránh được, nó như một lời cảnh tỉnh cho con người về cách sống, về những mối quan hệ và phẩm hạnh. Chúng ta không nên chỉ nhớ đến những người khi họ đã ra đi mà cần trân trọng và đối xử tốt với họ khi còn có thể

Câu1:Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên là tự sự kết hợp với miêu tả và nghị luận.

Câu2:

Nội dung chính của đoạn trích là những suy ngẫm về cái chết và ý nghĩa của cuộc sống. Tác giả cho rằng cái chết là một lời nhắc nhở của Tạo hóa, khiến con người phải sống tốt hơn, biết trân trọng và đối xử tốt với nhau. Cái chết cũng phản ánh sự quên lãng của con người về những phẩm chất nhân văn trong cuộc sống, như chia sẻ, cảm thông, và lòng tốt.


Câu3:

Biện pháp tu từ sử dụng trong đoạn (7) là phép ẩn dụ. Tác giả so sánh cuộc sống với "cánh đồng" và cái chết với một "cánh đồng bên cạnh" để thể hiện sự tồn tại song song giữa cuộc sống và cái chết. Phép ẩn dụ này tạo ra hình ảnh sống động, giúp người đọc hình dung cái chết như một sự tiếp nối, không phải là sự kết thúc, từ đó gợi lên sự thanh thản và bớt đi lòng tham, sự ích kỷ khi nghĩ về cái chết.


Câu4:

Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng lời nhắc nhở về cách sống. Cái chết là một phần tất yếu của cuộc sống, nó nhắc nhở chúng ta phải sống tốt hơn, trân trọng những người xung quanh và sống với những phẩm chất tốt đẹp như chia sẻ, cảm thông, nhường nhịn.
Cá nhân tôi đồng tình với ý kiến này, vì khi một người ra đi, chúng ta mới nhận ra sự thiếu sót trong cách đối xử của mình với họ khi còn sống. Cái chết giúp ta nhận thức lại những giá trị quan trọng trong cuộc sống và khiến ta trân trọng hơn thời gian và mối quan hệ với những người xung quanh.


Câu5:

Thông điệp ý nghĩa nhất mà tôi rút ra từ văn bản là "Hãy sống tốt hơn mỗi ngày vì cái chết là điều không thể tránh khỏi và nó nhắc nhở chúng ta về sự quý giá của cuộc sống."

Vì cái chết là một thực tế không ai tránh được, nó như một lời cảnh tỉnh cho con người về cách sống, về những mối quan hệ và phẩm hạnh. Chúng ta không nên chỉ nhớ đến những người khi họ đã ra đi mà cần trân trọng và đối xử tốt với họ khi còn có thể