

Vũ Hải Phong
Giới thiệu về bản thân



































Em sinh ra và lớn lên ở một làng quê êm đềm. Quê em nằm cạnh triền đê với con sông hiền hòa, uốn khúc như một dải lụa chảy quanh làng. Ven đê là những bãi ngô xanh mướt bên cạnh con đường quanh co dẫn vào làng. Đầu làng là cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay đang bước vào mùa gặt. Tiếng cười nói của các bác nông dân rộn rã cả cánh đồng. Xa xa, trên những ruộng lúa gặt sớm, từng đàn chim sà xuống nhặt thóc rơi. Chúng ríu rít chuyện trò làm làng quê vui hẳn lên. Em thích nhất những đêm trăng ở quê, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên sau lũy tre. Ánh trăng vàng dịu tỏa sáng khắp làng quê. Không gian lúc đó thật đẹp và yên tĩnh…
Em yêu quê em biết bao!
Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Người ta thường ví cô giáo là người mẹ thứ hai của những người học trò. Em cảm thấy lời ví von đó quả thật rất đúng đắn. Bởi với em, cô Ngọc Hà - giáo viên chủ nhiệm của em từ lớp 1 cho đến nay thực sự là một người mẹ yêu dấu của đàn con 5A.
Cô Hà - người mà em và các bạn vẫn gọi thân mật là mẹ Hà năm nay đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, cô vẫn trông rất trẻ và tươi tắn lắm. Mẹ Hà có dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai, nổi bật với mái tóc màu nâu hạt dẻ suôn mượt, dài ngang vai. Với mái tóc đó thôi mà mỗi ngày cô lại biến tấu một cách đa dạng hơn hẳn. Có lúc cô tết đuôi sam, có lúc buộc lên một nửa, có lúc uốn xoăn nhẹ ở đuôi, có lúc thì buộc đuôi ngựa. Chỉ có một điều luôn không thay đổi là cái tóc mái ở trước trán của cô. Vì cô thường bảo cô khá tự ti về cái trán ngắn của mình, nên mới để mái để che đi. Khuôn mặt của cô có dáng tròn bầu, hai má phúng phính như em bé. Đôi mắt của cô là mắt một mí, lại hay cười nên lúc nào trông cũng cong cong như hai vành trăng non. Cái mũi của cô khá nhỏ, hơi hếch lên. Hễ trời trở lạnh, mũi cô sẽ đỏ ửng lên trông đáng yêu vô cùng. Khuôn miệng của cô Hà khá nhỏ, nên khi cười nói cứ chúm cha chúm chím. Bàn tay cô hà thon dài và ấm áp. Nó có vết chai ở ngón tay do thời gian dài cầm phấn, cầm bút. Em vẫn nhớ như in cảm giác khi cô dùng đôi tay đó nắm lấy tay em hướng dẫn viết chữ, khi cô xoa đầu em, vỗ lưng em cổ vũ tinh thần.
Tính cách của cô Hà rất gần gũi và thân thiện. Các thầy cô trong trường ai ai cũng biết cô và hay trò chuyện với cô. Cả các bác lao công, đầu bếp ở căn-tin cũng biết ngay khi chúng em giới thiệu là học sinh của cô Hà. Tính cách ấy còn giúp cô gần gũi hơn với các học sinh của mình. Với chúng em, cô vừa là cô giáo, vừa là người mẹ thứ hai, vừa là bạn bè. Chúng em có thể chia sẻ với cô những suy nghĩ và cảm xúc của bản thân để được cô tư vấn, chỉ dẫn cho. Khi vui chơi, cô hòa nhập với chúng em hết mình, nhưng trong giờ học, cô cũng rất nghiêm khắc. Nhờ thế mà lớp em luôn học tập chăm chỉ và phấn đấu vươn lên từng ngày.
Dấu gạch ngang được dùng để nối các từ ngữ trong một liên danh.
a. Từ đồng nghĩa với nhân hậu: tốt bụng.
b. Từ đồng nghĩa với hạnh phúc: mãn nguyện.
c. Từ đồng nghĩa với kiên trì: kiên nhẫn
a. Hoa hồng khoe tấm áo đỏ trong nắng, hoa hướng dương xúng xính trong bộ váy vàng.
--> Hai vế của câu trên được nối với nhau bằng dấu phẩy.
b. Tuy trời đã nhá nhem tối nhưng lũ trẻ vẫn chưa chịu về nhà.
--> Hai vế của câu trên được nối với nhau bằng cặp kết từ "tuy... nhưng...".
Trong cuộc đời, hẳn ai cũng có những người bạn thân của riêng mình. Tôi cũng có một cô bạn vô cùng thân thiết, đó là bạn Đức.
Năm lớp ba, tôi chuyển vào ngôi trường mới. Ở đây, lớp mới, thầy cô mới, bạn bè cũng mới, mọi thứ đều vô cùng xa lạ. Tôi bỡ ngỡ lắm! Ngày đầu tới lớp với tâm trạng vừa hồi hộp, vừa lo sợ. Bạn nào cũng nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Tôi được cô xếp ngồi ở ngay đầu bàn, cạnh một cô cao dong dỏng. Đó chính là bạn Đức – người bạn đã giúp tôi hòa nhập với lớp.
Vóc người bạn thanh mảnh, duyên dáng. Nét đẹp trai đi liền với khuôn mặt trái xoan . Đôi mắt tròn xoe, đen láy . Tôi thích nhất đôi mắt ấy mỗi khi bạn chớp chớp giận dỗi hay nài nỉ tôi điều gì đó. Điểm trên gương mặt cân đối là chiếc mũi cao dọc dừa . Miệng bạn nhỏ nhắn. Nhờ hàm răng trắng đều tăm tắp, mỗi khi bạn cười, nụ cười lại rạng rỡ như một bông hoa nhỏ. Đức có mái tóc ngắn, đen óng ả. Mái tóc ấy tựa như con suối nhỏ sóng sánh làn nước thần kì. Mái tóc đen này càng làm nổi bật làn da trắng mịn của bạn.
Vì Đức có dáng người thanh mảnh nên bạn ấy thường mặc những bộ quần áo đá bóng. . Đức còn rất chăm chỉ, bạn học giỏi đều tất cả các môn. Năm lớp 3, trước kì thi, tôi quên làm một bài tập. Tới lớp, tôi chẳng thể tập trung để làm bởi phải làm vội. Khi cô giáo gọi lên chữa, tôi ấp úng trả lời em không biết làm. Bỗng, Đức đứng dậy thưa với cô sẽ chỉ cho tôi cách làm bài đó. Cô đồng ý. Bạn tay cầm bút viết viết, miệng nói liền hồi, giảng giải một lúc là tôi hiểu ngay. Đức thường kể với tôi, ước mơ của bạn ấy là trở thành một cầu thủ bóng đá.
Tôi thầm mong cho mơ ước của bạn sẽ trở thành hiện thực. Sắp phải xa mái trường, xa thầy cô và xa bạn bè rồi, tôi sẽ luôn trân trọng từng phút giây học tập và vui đùa ở đây. Tôi rất quý bạn Đức bảnh bao, đẹp trai của mình. Tôi hi vọng rằng dù thời gian có trôi qua bao lâu nữa, tình bạn của chúng tôi luôn hân thiết như bây giờ.
Câu 7: Nhân vật cô gái (vợ hoàng tử) trong truyện đại diện cho phẩm chất chăm chỉ.