

Nguyễn Thanh Trúc
Giới thiệu về bản thân



































Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng từng có những khoảnh khắc đáng nhớ của riêng mình. Với em, khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà dù đi đâu, ở đâu hay làm gì, lòng em cũng chẳng thể nào quên, đó chính là khung cảnh đêm giao thừa – thời khắc thiêng liêng và đầy ấm áp của cả gia đình.
Từ chiều 30 Tết, không khí chuẩn bị cho giao thừa đã rộn ràng khắp nơi. Những con đường quê em đông vui hơn hẳn, người lớn đi chợ, trẻ con cười nói ríu rít. Nhà nào cũng tất bật lau dọn, trang trí nhà cửa thật sạch sẽ. Em cùng mẹ dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, bày mâm ngũ quả với đầy sắc màu tươi tắn: xanh của mãng cầu, vàng của quýt, đỏ của dưa hấu… Mùi bánh chưng luộc thơm lừng lan tỏa khắp bếp, khiến lòng em nôn nao vô cùng. Bố chuẩn bị mâm cỗ cúng tổ tiên, còn bà thì tỉ mẩn chọn những đồng tiền mới để lì xì. Mọi người ai cũng bận rộn, nhưng trên gương mặt đều ánh lên vẻ háo hức, rạng rỡ.
Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, khoảnh khắc em mong chờ suốt cả ngày cũng đã đến gần. Trời về khuya se lạnh hơn một chút. Gió khẽ lay những tán lá ngoài sân, bầu trời cao vời vợi và trong veo như gương. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, cả nhà em cùng nhau bước ra sân. Ầm! Ầm! Những chùm pháo hoa rực rỡ bùng nổ giữa bầu trời đêm. Ánh sáng đủ màu sắc – đỏ, vàng, xanh, tím – như những bông hoa khổng lồ nở tung ra trong khoảnh khắc hân hoan. Em cứ ngước nhìn mãi, đôi mắt sáng lấp lánh như cũng được thắp lên bởi những chùm pháo hoa ấy.
Bố mẹ quay sang ôm em và chúc em năm mới học giỏi, chăm ngoan. Em cũng hân hoan chúc mọi người “năm mới bình an, mạnh khỏe”. Bà rút trong túi ra bao lì xì đỏ thắm, cười hiền từ: “Cháu gái của bà lớn thật rồi!”. Em xúc động và hạnh phúc biết bao khi cảm nhận được tình yêu thương ngập tràn trong từng cái ôm, từng lời chúc. Năm đó, em được bà tin tưởng giao cho nhiệm vụ thắp nén hương đầu tiên lên bàn thờ tổ tiên. Tay em run nhẹ, nhưng lòng lại thấy ấm áp và tự hào đến lạ – như mình đã thật sự lớn thêm một chút.
Sau đó, cả nhà quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. Món nào cũng ngon và đậm đà tình cảm gia đình: thịt kho trứng, thịt đông, bánh chưng, dưa hành... Em ăn mà thấy lòng ấm lạ thường, như thể từng miếng ăn cũng thấm đượm tình thân.
Ngồi bên nhau, cả nhà em cùng nhìn lại một năm đã qua, kể những chuyện buồn vui và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu lên gương mặt mọi người, khiến em có cảm giác như đang sống trong một câu chuyện cổ tích đầy yêu thương.
Đêm giao thừa không chỉ là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là lúc gia đình được sum vầy, được gần nhau hơn. Đó là khoảnh khắc thiêng liên g, khi mọi mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại niềm vui, niềm tin và hy vọng.
Dù mai này lớn lên, có đi xa hay bận rộn đến đâu, em tin rằng mình sẽ mãi khắc ghi đêm giao thừa ấm áp bên gia đình như một kỷ niệm đẹp không thể nào phai mờ. Bởi nơi đó có tình yêu thương, có tiếng cười, có pháo hoa rực rỡ, và có một đứa trẻ với đôi mắt lấp lánh đang mơ về một năm mới tràn đầy điều kỳ diệu.
Đêm giao thừa là món quà thiêng liêng mà thời gian ban tặng. Nó cho em niềm tin, sự gắn kết và nhắc em nhớ rằng: chỉ cần bên nhau, mọi thứ đều trở nên ấm áp và đáng quý. Em sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc ấy – để bắt đầu một năm mới thật ý nghĩa, và để mỗi ngày sau đó đều là một điều diệu kỳ đang chờ đón.
hãy sống khiêm nhường