

Trương Thanh Hà
Giới thiệu về bản thân



































Trong năm cũ đã qua, Tết an bình tới mọi nhà. Ai ai cũng tưng bừng đón Tết và có những trải nghiệm đáng nhớ vừa qua. Em cũng vậy, Tết em có rất nhiều niềm vui khi được đón Tết bên gia đình. Nhưng em cẫn nhớ nhất Tết vừa qua, đó là đêm em gói bánh chưng cùng với gia đình sum vầy ngồi bên bếp lửa.
Tối hôm hai mươi chín, sau khi cả nhà ăn cơm xong xuôi. Bọn trẻ con nô đùa với nhau hay trải cái chiếu rồi cùng nhau chia bánh kẹo tết. Mấy cụ già thì ăn kẹo lạc với uống trà đá nói truyện từ thuở xưa. Các bà mẹ thì tấp nập chuẩn bị đồ để gói bánh chưng.
Đến khi kim giờ đồng hồ đã chỉ chín giờ tối, chín giờ tối ở làng quê nó lại vắng vẻ vô cùng, tiếng kêu của dế lại càng thêm cô đơn. Em cùng với chị họ cùng nhau đi trải chiếu ra trước thềm nhà, mấy đứa trẻ trong nhà cũng thi nhau phụ giúp người lớn. Để gói bánh chưng ta cần có gạo nếp , đỗ xanh và thịt ba chỉ để làm nên món ngon, và còn có những lá chuối xanh mướt để gói từng cái bánh chưng thật là đẹp. Cả nhà em, già, trẻ, lớn, bé gì thì đều bắt tay vào gói từng chiếc bánh chưng. Tuy là có người gói không đẹp, nhưng cũng có người gói cực kì hoàn hảo. Nhưng nhờ thế lại tạo ra một khung cảnh gia đình quây quần bên nhau vui vẻ nói truyện sau bào ngày đi làm, đi học ở trên thành thị.
Gói xong hết bánh chưng, em thì đặt những chiếc bánh chưng hoàn thiện vào trong một chiếc nồi lớn và cũ kĩ. Rồi mẹ em đặt nồi lên đống củi gỗ đã được sắp sẵn. Xong xuôi rồi đổ nước vào nồi và nhóm củi . Lửa nổi lên phừng phừng, ánh đỏ của lửa bùng lên trong mùa xuân giá rét. Cả gia đình cùng nhau ngồi quanh bếp lửa nói truyện với nhau, ấm áp vui vẻ biết bao. Cả đám bọn em cứ ngồi canh xem nước trong nồi đã cạn chưa, một số em còn nhỏ thì đã nằm ngủ phì phì ở trên cái chiếu. Tết vừa qua thật là vui biết bao nhiêu. Vừa vui vẻ cùng gia đình, lại vô cùng ý nghĩa sau bao ngầy đi làm đi học mệt mỏi
Trải nghiệm đáng nhớ ngày tết vừa qua lại còn vui hơn mấy năm trước, tết năm nào em cũng mong sẽ được gói bánh chưng rồi lại được nô đùa và nhận mừng tuổi. Trải nghiệm này như một mảnh ghép được gắn vào bước tranh trong tâm hồn em. Em thầm hứa sẽ phấn đấu, chăm chỉ đón từng dịp tết bên gia đình.
Bài học em có thể rút ra sau khi đọc bài trích Xóm bờ giậu của Trần Đức Tiến là:
+Luôn giúp đỡ bạn bè
+Không nên lười biếng, nói thác
+Có tấm lòng đôn hậu, tốt bụng như Chào Mào
+ Biết hối hận về việc làm của mình
Bài học em có thể rút ra sau khi đọc bài trích Xóm bờ giậu của Trần Đức Tiến là:
+Luôn giúp đỡ bạn bè
+Không nên lười biếng, nói thác
+Có tấm lòng đôn hậu, tốt bụng như Chào Mào
+ Biết hối hận về việc làm của mình
Thầy như một bến đò chở từng khoá học sinh đến bên bờ sông. Từng chuyến đò đầy tình cảm khiến cho biết bao lứa học sinh thương nhớ. Đưa đi rồi trở về, cứ như một vòng lặp đến khi con đò mai một. Tình cảm thầy trò là một tình cảm biết bao kỉ niệm
Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam. Có những câu chuyện lướt qua như một cơn gió, có những câu chuyện lại đọng trong em những cảm xúc lạ kỳ. Một trong số câu chuyện đó là câu chuyện " Cây Khế"
Ngày xưa, có hai anh em nọ, cha mẹ mất sớm. Đến khi người anh lấy vợ thì liền muốn chia tài sản và ở riêng. Người em chẳng chút phàn nàn mà đồng ý. Ngày ngày người em chăm bón cho cây khế, cày thuê, cuốc mướn. Năm ấy, cây khế bỗng sai trĩu quả ngọt vàng ruộm, người em mừng rỡ nghĩ đến truyện đi bán khế kiếm tiền. Hôm nọ, có một con Phượng Hoàng đến ăn nhồm nhoàm cây khế. Thâyd cây " tiền" của mình bị ăn thì người em ra đuổi. Chim vừa ăn vừa nói:
"Ăn một quả khế, trả một quả vàng
May túi ba gang mang đi mà đựng"
Nghe vậy người em đành cho chim ăn. Mấy hôm sau, chim ăn xong liền trở người em vượt sông biển, sau đó đến một hòn đảo đầy vàng bạc châu báu. Sau khi lấy xong, người em chuần bị trở về nhưng chim bảo người em lấy thêm thì liền từ chối. Trở về người em dùng số tiền ấy đi giúp đỡ những người nghèo khó. Nghe người em giàu, người anh liền muốn đổi nhà, đổi vườn và người em đồng ý. Năm sau, cây khế lại sai trĩu quả ngọt. Thấy con chim Phượng Hoàng đấy vẫn đến ăn, người anh mừng thầm trong lòng. Chim đang ăn, người anh giả vờ khóc lóc. Chim nói:
"Ăn một quả khế trả một cục vàng
Mang túi ba gang mang đi mà đựng
Lúc đi, người anh mang túi 12 gang mà chẳng phải 3 gang. Đến hòn đảo, mắt người anh sáng rực lên mà bốc từng nắm từng nắm. Trên người không có chỗ nào trống. Lúc về, chim bảo người anh bỏ bớt vàng đi, người anh không nghe mà còn mắng chửi chim đi nhanh lên. Tức giận, chim dang cánh nghiêng người hất văng người anh xuống biển.
Câu chuyện "Cây khế" giúp ta hiểu hơn về đạo lý sống " ở hiền gặp lành", " gieo gió gặt bão". Em sẽ cố gắng chăm chỉ học chăm, rèn đức luyện tài trong lời Bác Hồ nói.