

Phan Quốc Huy
Giới thiệu về bản thân



































Người được xem là phát hiện ra Châu Mỹ trong lịch sử phương Tây là Christopher Columbus vào ngày 12 tháng 10 năm 1492. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng người bản địa đã sinh sống tại Châu Mỹ từ rất lâu trước đó, và người Châu Âu đầu tiên đặt chân lên lục địa này được công nhận là Leif Erikson khoảng 5 thế kỷ trước Columbus. tích nha
dễ
Người được xem là phát hiện ra Châu Mỹ trong lịch sử phương Tây là Christopher Columbus vào ngày 12 tháng 10 năm 1492. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng người bản địa đã sinh sống tại Châu Mỹ từ rất lâu trước đó, và người Châu Âu đầu tiên đặt chân lên lục địa này được công nhận là Leif Erikson khoảng 5 thế kỷ trước Columbus. tích nha
Có những đêm, thơ giống như một khúc hát ru dịu dàng, xoa dịu vết thương trong lòng người. Nhưng cũng có những khoảnh khắc, thơ không còn là cơn gió êm đưa vào giấc ngủ, mà trở thành tia chớp xé toang màn đêm, đánh thức cả một thế hệ, một dân tộc. Chế Lan Viên – một nhà thơ lớn của thi ca Việt Nam – đã từng khẳng định: “Thơ không chỉ đưa ru mà còn thức tỉnh.” Một nhận định vừa giản dị, vừa sâu xa, soi rọi bản chất kép của thơ ca: thơ là tiếng ru của tâm hồn, nhưng đồng thời cũng là hồi chuông cảnh tỉnh nhân sinh.
Tự ngàn xưa, thơ vốn được xem là dòng suối trong lành, tưới mát tâm hồn con người. Nó ru ta trong niềm vui, chia sẻ cùng ta những nỗi buồn, làm dịu đi bao nhọc nhằn. Những vần thơ tình của Xuân Diệu: “Yêu là chết ở trong lòng một ít”, hay những trang thơ mộng mơ của Hàn Mặc Tử đều là tiếng hát ru mê say, đưa con người tìm về cái đẹp, cái mơ, cái tình. Thơ ru như mẹ hiền, như chiếc võng tuổi thơ, làm nguôi ngoai nỗi đau, mở ra một thế giới đầy hương sắc để ta trú ẩn. Nếu chỉ dừng ở đó, thơ đã là một cánh đồng hoa cho tâm hồn hái lấy niềm vui, là bầu trời xanh để ta quên đi khổ đau.
Nhưng thơ, theo Chế Lan Viên, không chỉ đưa ru. Bởi nếu thơ chỉ là khúc hát ru, con người sẽ ngủ say trong mộng tưởng, xa rời hiện thực. Thơ còn phải là hồi chuông đánh thức. Đó là khi Tố Hữu cất lên tiếng gọi: “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, mà lòng phơi phới dậy tương lai.” Đó không còn là lời ru, mà là lời hịch, lời hiệu triệu. Đó là khi Nguyễn Đình Thi viết: “Ôi những cánh đồng quê chảy máu – Dây thép gai đâm nát trời chiều.” Đó không phải để ru ta vào giấc mộng, mà để lay ta tỉnh dậy, để ta thấy sự thật, để ta đứng lên. Thơ, trong những thời khắc lịch sử, không còn là ánh trăng êm đềm, mà là ngọn lửa, ngọn roi, là tiếng gọi non sông, là sức mạnh đánh thức tinh thần dân tộc.
Chế Lan Viên vì thế không tuyệt đối hóa bất cứ phương diện nào. Ông không phủ nhận chức năng ru êm, cũng không cực đoan tôn vinh thức tỉnh. Điều ông nhấn mạnh là sự dung hòa. Thơ phải vừa là men say, vừa là ngọn lửa; vừa làm dịu, vừa làm bừng tỉnh; vừa dìu dặt như khúc nhạc trữ tình, vừa mạnh mẽ như hồi chuông cảnh tỉnh. Một bài thơ hay không phải là bài thơ khiến ta ngủ yên, cũng không phải là bài thơ khiến ta bừng tỉnh mà khô cứng, khản giọng. Một bài thơ hay là bài thơ làm ta rơi lệ vì xúc động, rồi ngay sau đó buộc ta đứng lên, suy nghĩ, hành động.
Thơ chân chính, suy cho cùng, còn sống trong chính đời sống thường ngày. Khi một con người biết xót thương nỗi khổ của đồng loại, đó là thơ của lòng trắc ẩn. Khi một dân tộc đứng dậy giành độc lập, đó là thơ của cách mạng. Khi một thế hệ biết sống đẹp, sống trách nhiệm, đó là thơ của đời sống được thức tỉnh. Thơ hiện hữu không chỉ trong sách vở, mà trong từng hành động, trong từng lựa chọn, trong từng hơi thở của đời sống.
Lời của Chế Lan Viên vì thế giống như một thông điệp gửi đến muôn đời: thơ không chỉ để làm ta say ngủ, mà còn để ta tỉnh giấc. Nếu thơ là ánh trăng ru giấc mơ, thì thơ cũng phải là bình minh đánh thức con người bước vào ngày mới. Nếu thơ là tiếng hát, thì thơ cũng phải là tiếng gọi. Nếu thơ là đôi cánh, thì nó không chỉ đưa ta vào mộng mơ, mà còn nâng ta vượt lên trên những giới hạn tăm tối để chạm tới ánh sáng nhân văn.
Thơ ở giới hạn cao nhất chính là sự kết hợp: vừa ru, vừa thức. Vừa nuôi dưỡng tâm hồn, vừa đánh thức lương tri. Đó cũng chính là điều khiến thơ trở thành nghệ thuật vĩnh cửu, bởi nó không chỉ là tiếng nói của cảm xúc, mà còn là lương tâm, là trí tuệ, là ánh sáng dẫn đường cho con người trên hành trình đi tìm chân – thiện – mỹ. HAY THÌ TÍCH NHA!!!!!!!!!!!!!!!
bạn tính diện tích viên gạch, rồi tính diện tích toàn phần (-1 mặt đáy, vì làm gì có đỉnh mà ốp :) ) rồi lấy diện tích toàn phần chia cho diện tích 1 viên gạch ( nhớ đổi đvcd nha) là ra số viên gạch, từ đó nhân với 15000 đồng là ra , hình như là vậy , ko bt có sai ko , nếu sai thì đừng chửi nha ( lâu r nên quên )
xấp xỉ 3,14 nhé, nếu bạn muốn thêm thì là : 3,1415926535 8979323846 2643383279 5028841971 6939937510 5820974944 5923078164 0628620899 8628034825 3421170679
8214808651 3282306647 0938446095 5058223172 5359408128 4811174502 8410270193 8521105559 6446229489 5493038196
4428810975 6659334461 2847564823 3786783165 2712019091 4564856692 3460348610 4543266482 1339360726 0249141273
7245870066 0631558817 4881520920 9628292540 9171536436 7892590360 0113305305 4882046652 1384146951 9415116094
3305727036 5759591953 0921861173 8193261179 3105118548 0744623799 6274956735 1885752724 8912279381 8301194912
9833673362 4406566430 8602139494 6395224737 1907021798 6094370277 0539217176 2931767523 8467481846 7669405132
0005681271 4526356082 7785771342 7577896091 7363717872 1468440901 2249534301 4654958537 1050792279 6892589235
4201995611 2129021960 8640344181 5981362977 4771309960 5187072113 4999999837 2978049951 0597317328 1609631859
5024459455 3469083026 4252230825 3344685035 2619311881 7101000313 7838752886 5875332083 8142061717 7669147303
5982534904 2875546873 1159562863 8823537875 9375195778 1857780532 1712268066 1300192787 6611195909 2164201989........ nhé
là không hư
222
752