

CAO ĐỨC DUY
Giới thiệu về bản thân



































Câu1
Bài làm
Nhân vật "tôi" trong truyện ngắn "Một lần và mãi mãi" hiện lên như một cậu bé ngây thơ, nhưng cũng không tránh khỏi những phút giây nông nổi, những sai lầm của tuổi thơ. Ban đầu, "tôi" hòa mình vào đám bạn, hăm hở với những viên kẹo và gói đường ở quán bà Bảy Nhiêu. Sự thèm ngọt đã lấn át lý trí, khiến "tôi" dù biết mình không còn tiền, vẫn lén lút đi theo bạn bè với hy vọng "ăn ghẹ". Khoảnh khắc xấu hổ trên đường cho thấy sự giằng xé trong tâm trí, một chút lương thiện còn sót lại trong cậu bé. Tuy nhiên, sức cám dỗ và lời rủ rê của thằng Bá đã khiến "tôi" mềm lòng, cầm lấy tờ "bạc giả" với cảm giác bất an mơ hồ. Chi tiết "tôi có cảm giác khi cầm tờ ‘bạc giả’, mắt bà Bảy Nhiêu như có tia sáng loé lên" hé lộ sự nhạy cảm, trực giác của "tôi", dù còn nhỏ nhưng đã cảm nhận được điều gì đó không đúng. Sự sững sờ lạnh buốt khi nghe tin bà Bảy qua đời và biết được sự thật về những tờ giấy lộn cho thấy một sự thức tỉnh muộn màng, nỗi ân hận sâu sắc. Đến tận bốn mươi năm sau, hình ảnh bà Bảy vẫn ám ảnh "tôi", thúc giục "tôi" cùng Bá trở về thăm mộ bà, lầm rầm cầu xin tha thứ. Qua nhân vật "tôi", tác giả đã khắc họa chân thực tâm lý trẻ thơ, nỗi hối hận day dứt khi nhận ra lỗi lầm và bài học sâu sắc về giá trị của sự trung thực.
Câu 2:
Bài làm
Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, khi mà giá trị vật chất đôi khi lấn át giá trị tinh thần, sự trung thực vẫn giữ vai trò quan trọng, là nền tảng vững chắc cho mọi mối quan hệ và sự phát triển bền vững của xã hội. Trung thực, nói một cách đơn giản, là sự ngay thẳng, thật thà trong lời nói và hành động, không gian dối hay lừa lọc. Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện nay, giá trị này đang đối diện với không ít thách thức.
Một thực tế đáng buồn là những biểu hiện thiếu trung thực đã trở nên phổ biến trong đời sống hàng ngày. Từ những gian lận nhỏ trong thi cử, công việc cho đến những vụ tham nhũng, lừa đảo quy mô lớn, sự dối trá như lẩn khuất trong mọi ngóc ngách của xã hội. Áp lực cạnh tranh, nỗi lo sợ thất bại, và thậm chí lòng tham đã khiến một bộ phận người đánh mất đi sự ngay thẳng vốn có. Hệ quả không chỉ là sự tổn hại niềm tin giữa con người với nhau, mà còn tạo ra một môi trường sống đầy nghi ngờ và bất an.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là chúng ta có thể xem nhẹ vai trò và tầm quan trọng của sự trung thực. Trong bất kỳ mối quan hệ nào, từ gia đình, bạn bè đến đồng nghiệp hay đối tác, sự trung thực luôn là yếu tố quyết định để xây dựng lòng tin và sự tôn trọng lẫn nhau. Một lời nói dối có thể làm tan vỡ những mối quan hệ tốt đẹp đã được chăm sóc và vun đắp suốt thời gian dài. Trong lĩnh vực công việc và kinh doanh, sự trung thực không chỉ tạo dựng uy tín, mà còn củng cố lòng tin từ khách hàng và đối tác, mở ra những cơ hội hợp tác lâu dài và bền vững. Một xã hội thiếu vắng sự trung thực sẽ trở thành một xã hội yếu kém, nơi luật pháp và đạo đức bị xói mòn, dẫn đến sự phát triển không thể bền vững.
Trong bối cảnh hội nhập và phát triển mạnh mẽ hiện nay, sự trung thực càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Nó không chỉ là một phẩm chất cá nhân mà còn là động lực tạo nên sức mạnh cho một quốc gia. Một môi trường kinh doanh minh bạch và trung thực sẽ thu hút đầu tư, khuyến khích sự sáng tạo và thúc đẩy sự phát triển bền vững. Một xã hội, nơi mọi người tin tưởng lẫn nhau, sẽ là một xã hội đoàn kết, văn minh và đầy tiềm năng tiến bộ.
Để bảo vệ và phát huy giá trị của sự trung thực, mỗi cá nhân cần nhận thức rõ tầm quan trọng của phẩm chất này và rèn luyện từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày. Gia đình và nhà trường đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục đạo đức, giúp thế hệ trẻ xây dựng những tiêu chuẩn về sự trung thực. Đồng thời, xã hội cũng cần thiết lập các cơ chế kiểm soát và xử lý nghiêm khắc đối với những hành vi gian dối, tạo ra môi trường sống nơi mà sự trung thực được kính trọng và đề cao.
Tóm lại, trong cuộc sống hiện đại đầy rẫy biến động và thách thức, sự trung thực không chỉ là một đức tính tốt đẹp mà còn là nhu cầu thiết yếu. Đây chính là nền tảng vững chắc để xây dựng những mối quan hệ bền vững, thúc đẩy sự phát triển của xã hội và khẳng định giá trị nhân văn của từng cá nhân. Hãy cùng nhau nỗ lực xây dựng một xã hội nơi mà sự trung thực luôn được trân trọng và trở thành kim chỉ nam cho mọi hành động.
Câu 1: Thể loại của văn bản là truyện ngắn.
Câu 2: Ngôi kể được sử dụng trong văn bản là ngôi thứ nhất, nhân vật "tôi" kể lại câu chuyện của chính mình.
Câu 3: Cốt truyện của văn bản khá đơn giản nhưng cũng mang đậm tính nhân văn và gợi nhiều suy ngẫm. Mở đầu là hình ảnh quán nhỏ của bà Bảy Nhiêu và những kỷ niệm tuổi thơ của đám trẻ con. Tiếp theo là sự việc nhân vật "tôi" và thằng Bá dùng giấy lộn để mua kẹo đường của bà cụ mù. Cao trào của truyện là sự ra đi đột ngột của bà Bảy và sự phát hiện những tờ giấy lộn được bà gói riêng. Kết thúc truyện là sự day dứt, hối hận của nhân vật "tôi" và thằng Bá khi nhớ lại lỗi lầm năm xưa. Cốt truyện tập trung vào một sự kiện cụ thể trong quá khứ, từ đó làm nổi bật những cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật về lòng trung thực, sự hối hận và những điều không thể sửa chữa.
Câu 4: Nội dung của văn bản nói về câu chuyện về một lỗi lầm thời thơ ấu của nhân vật "tôi" và người bạn tên Bá khi lừa dối một bà cụ mù để lấy kẹo đường. Cái chết của bà Bảy và sau khi phát hiện những tờ giấy lộn được bà gói riêng đã gây ra sự day dứt, hối hận sâu sắc trong lòng hai cậu bé. Văn bản đề cao sự trung thực, lòng trắc ẩn và thể hiện nỗi ân hận muộn màng về những hành động sai trái trong quá khứ, đồng thời gửi gắm một bài học sâu sắc về những điều đã mất đi thì không bao giờ có thể lấy lại được.
Câu 5:
Câu nói "Trong đời, có những điều ta đã lầm lỡ, không bao giờ còn có dịp để sửa chữa được nữa" mang ý nghĩa sâu sắc về những sai lầm không thể cứu vãn trong cuộc sống. Nó nhấn mạnh rằng không phải lỗi lầm nào cũng có thể sửa chữa, đặc biệt là những sai lầm gây tổn thương cho người khác. Sự ra đi của bà Bảy Nhiêu trong câu chuyện là một ví dụ điển hình, tước đi cơ hội xin lỗi và bù đắp của nhân vật "tôi" và Bá. Câu nói này là một lời nhắc nhở về sự cẩn trọng trong hành động để tránh hối tiếc về sau.