

Tề Văn Thường
Giới thiệu về bản thân



































Các loại trang phục trong bài thơ: + Khăn nhung + Quần lĩnh + Áo cài khuy bấm + Cái yếm lụa sồi + Dây lưng đũi nhuộm + Áo tứ thân + Cái khăn mỏ quạ + Cái quần nái đen - Ý nghĩa đại diện: + Những loại trang phục như khăn nhung, quần lĩnh, áo khuy bấm, yếm lụa sồi đại diện cho sự đô thị hóa, hiện đại, cầu kỳ. + Trong khi đó, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen, dây lưng đũi nhuộm tượng trưng cho nét đẹp truyền thống, giản dị, chân chất của người phụ nữ nông thôn. - Bài thơ thể hiện mong muốn giữ gìn nét đẹp mộc mạc, truyền thống – thể hiện trong câu: “Em hãy giữ nguyên quê mùa”.
Nhan đề Chân quê gợi cho em cảm nhận về vẻ đẹp giản dị, mộc mạc và thuần khiết của con người và cuộc sống nơi làng quê Việt Nam. “Chân quê” không chỉ nói về nguồn gốc quê mùa mà còn thể hiện sự chân thật, chất phác và trong sáng trong tính cách, tâm hồn. Qua nhan đề, em liên tưởng đến hình ảnh người con gái thôn quê với tà áo tứ thân, khăn mỏ quạ, chiếc yếm lụa thô mộc mạc nhưng đậm đà bản sắc dân tộc. Bài thơ như một lời nhắc nhở hãy trân trọng vẻ đẹp truyền thống, đừng để lối sống thị thành làm phai nhạt nét duyên quê ấy.
Bài viết được viết theo thể thơ : lục bát