Dương Thị Hường

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dương Thị Hường
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Toggle Sidebar New (4 điểm) Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi: CHIẾU CẦU HIỀN TÀI(1) (Xuất tự Sử ký, năm Kỷ dậu, năm Thuận thiên thứ hai (1429))       Trẫm nghĩ: Được thịnh trị tất ở việc cử hiền, được hiền tài tất do sự tiến cử. Bởi thế người làm vua thiên hạ phải lấy đó làm việc trước tiên. Ngày xưa, lúc thịnh thời, hiền sĩ đầy triều nhường nhau địa vị, cho nên dưới không sót nhân tài, trên không bỏ công việc, mà thành đời thịnh trị vui tươi. Đến như các quan đời Hán Đường, ai là không suy nhượng kẻ hiền tài, cất nhắc lẫn nhau, như Tiêu Hà(2) tiến Tào Tham, Nguy Vô Tri(3) tiến Trần Bình, Địch Nhân Kiệt(4) tiến Trương Cửu Linh, Tiêu Tung(5) tiến Hàn Hưu, tuy tài phẩm có cao thấp khác nhau, nhưng tất thảy đều được người để đảm đang nhiệm vụ.       Nay trẫm vâng chịu trách nhiệm nặng nề, sớm khuya lo sợ, như gần vực sâu, chính vì cầu người hiền giúp việc mà chưa được người. Vậy hạ lệnh cho các văn võ đại thần, công hầu, đại phu, từ tam phẩm(6) trở lên, mỗi người đều cử một người, hoặc ở triều đình, hoặc ở thôn dã, bất cứ là đã xuất sĩ hay chưa, nếu có tài văn võ, có thể trị dân coi quân, thì trẫm sẽ tuỳ tài trao chức. Vả lại tiến hiền thì được thưởng, ngày xưa vẫn thế.       Nếu cử được người trung tài thì thăng chức hai bực, nếu cử được người tài đức đều hơn người tột bực, tất được trọng thưởng.       Tuy nhiên, người tài ở đời vốn không ít, mà cầu tài không phải chỉ một đường, hoặc người nào có tài kinh luân mà bị khuất ở hàng quan nhỏ, không ai tiến cử, cùng người hào kiệt náu ở đồng nội, lẩn ở hàng binh lính, nếu không tự mình đề đạt thì trẫm bởi đâu mà biết được! Từ nay về sau, các bực quân tử, ai muốn đi chơi ta đều cho tự tiến. Xưa kia Mạo Toại thoát mũi dùi mà theo Bình Nguyên quân(7), Nịnh Thích gõ sừng trâu mà cảm ngộ Tề Hoàn công(8), nào có câu nệ ở tiểu tiết đâu?       Chiếu này ban ra, phàm các quan liêu đều phải hết chức vụ, tiến cử hiền tài. Còn như những kẻ sĩ quê lậu ở xóm làng, cũng đừng lấy điều “đem ngọc bán rao”(9) làm xấu hổ, mà để trẫm phải than đời hiếm nhân tài. (Bản dịch của Đào Duy Anh, Nguyễn Trãi toàn tập tân biên, tập II, Trung tâm Nghiên cứu quốc học, NXB Văn học, Hà Nội, 2000) CHÚ THÍCH (1) Chiếu cầu hiền tài: Theo Toàn thư và Cương mục thì tờ chiếu này ban bố vào khoảng tháng 6 năm Kỷ dậu (1429). Trong buổi đầu xây dựng nhà nước phong kiến, Lê Lợi một mặt phát triển chế độ khoa cử làm phương thức đào tạo quan lại chủ yếu, nhưng mặt khác vẫn sử dụng rộng rãi chế độ tiến cử, “cầu hiền” để kén chọn thêm quan lại. (2), (3) Tiêu Hà, Nguy Vô Tri: Quan nhà Hán. (4), (5) Địch Nhân Kiệt, Tiêu Tung: Quan nhà Đường. (6) Tam phẩm: Trong chế độ phong kiến Trung Quốc và Việt Nam, phẩm cấp quan lại chia làm 9 bậc, cao nhất là nhất phẩm, thấp nhất là cửu phẩm. Quan lại từ tam phẩm trở lên là quan lại cao cấp. (7) Bình Nguyên quân: Mao Toại là thực khách của Bình Nguyên quân nước Triệu thời Chiến quốc. (8) Tề Hoàn công: Ninh Thích là người nước Vệ thời Xuân Thu. (9) "Đem ngọc bán rao" (Huyễn ngọc cầu dụ): Ý nói tự đem khoe tài mình để cầu tiến dụng. Câu 1 (0.5 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài. Câu 2 (0.5 điểm): Chủ thể bài viết là ai? Câu 3 (1.0 điểm): Mục đích chính của văn bản trên là gì?  Chỉ ra những đường lối tiến cử người hiền tài được đề cập trong văn bản. Câu 4 (1.0 điểm): Theo văn bản, khi có được nước rồi, việc đầu tiên vua cần làm là chọn người hiền tài về giúp cho đất nước. Để minh chứng cho luận điểm đó, người viết đã đưa ra dẫn chứng nào? Nhận xét cách nêu dẫn chứng của người viết. Câu 5 (1.0 điểm): Thông qua văn bản trên, hãy nhận xét về phẩm chất của chủ thể bài viết. BLACKBOXAI | WEB | VIDEOS Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là nghị luận. Câu 2 : Chủ thể bài viết là vua Lê Lợi. Câu 3 : Mục đích chính của văn bản trên là kêu gọi và khuyến khích việc tiến cử hiền tài để xây dựng đất nước. Những đường lối tiến cử người hiền tài được đề cập trong văn bản bao gồm: Các quan văn võ đại thần, công hầu, đại phu từ tam phẩm trở lên phải cử một người có tài văn võ, có khả năng trị dân coi quân.Thưởng cho những người tiến cử hiền tài, với mức thăng chức tùy theo tài năng của người được tiến cử.Khuyến khích những người có tài năng dù ở bất kỳ vị trí nào, không cần phải ngại ngùng khi tự tiến cử. Câu 4 : Để minh chứng cho luận điểm rằng việc đầu tiên vua cần làm là chọn người hiền tài, người viết đã đưa ra dẫn chứng về các quan đời Hán Đường, như Tiêu Hà, Nguy Vô Tri, Địch Nhân Kiệt, Tiêu Tung, những người đã được cất nhắc và tiến cử lẫn nhau, góp phần vào sự thịnh trị của đất nước. Cách nêu dẫn chứng của người viết rất thuyết phục, vì nó không chỉ nêu ra những nhân vật cụ thể mà còn chỉ ra rằng việc cử hiền tài là một truyền thống lâu đời, có ảnh hưởng tích cực đến sự phát triển của đất nước. Câu 5 : Thông qua văn bản trên, có thể nhận xét rằng chủ thể bài viết (vua Lê Lợi) có những phẩm chất như: Tầm nhìn xa trông rộng: Vua nhận thức rõ tầm quan trọng của hiền tài trong việc xây dựng đất nước.Cầu thị và khiêm tốn: Vua thừa nhận trách nhiệm nặng nề của mình và mong muốn có sự giúp đỡ từ hiền tài.

Câu 1: Phân tích nghệ thuật lập luận của Nguyễn Trãi trong văn bản "Chiếu cầu hiền tài" Nguyễn Trãi, một trong những bậc đại trí thức của dân tộc, đã thể hiện tài năng lập luận xuất sắc trong văn bản "Chiếu cầu hiền tài". Đoạn văn không chỉ mang tính chất kêu gọi mà còn thể hiện sự sâu sắc trong tư duy và nghệ thuật lập luận. Trước hết, Nguyễn Trãi đã sử dụng lý lẽ chặt chẽ, kết hợp giữa lý và tình để thuyết phục người đọc. Ông khẳng định rằng, đất nước cần những nhân tài để phát triển và bảo vệ Tổ quốc, từ đó tạo ra một mối liên hệ chặt chẽ giữa lợi ích của quốc gia và sự cống hiến của cá nhân. Bên cạnh đó, ông cũng khéo léo sử dụng các dẫn chứng lịch sử, nhấn mạnh vai trò của những nhân tài trong các triều đại trước, từ đó tạo ra sự tin cậy và thuyết phục. Hơn nữa, ngôn ngữ trong "Chiếu cầu hiền tài" rất giàu hình ảnh và biểu cảm, thể hiện tâm tư của một người yêu nước, luôn trăn trở về vận mệnh dân tộc. Cuối cùng, việc kêu gọi các bậc hiền tài không chỉ là một lời mời gọi mà còn là một trách nhiệm, thể hiện tầm nhìn xa trông rộng của Nguyễn Trãi về sự phát triển bền vững của đất nước. Qua đó, ông đã khẳng định rằng, nhân tài chính là tài sản quý giá nhất của quốc gia. Câu 2: Suy nghĩ về hiện tượng “chảy máu chất xám” tại Việt Nam hiện nay Bài Làm Hiện tượng “chảy máu chất xám” đang trở thành một vấn đề nhức nhối tại Việt Nam trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế. Đây là hiện tượng mà nhiều người tài năng, có trình độ học vấn cao, kỹ năng chuyên môn tốt rời bỏ quê hương để tìm kiếm cơ hội phát triển ở nước ngoài. Nguyên nhân của hiện tượng này rất đa dạng, nhưng chủ yếu xuất phát từ những yếu kém trong môi trường làm việc, chính sách đãi ngộ chưa hợp lý và sự thiếu hụt cơ hội phát triển nghề nghiệp tại Việt Nam.Trước hết, môi trường làm việc tại nhiều doanh nghiệp trong nước vẫn còn nhiều hạn chế. Nhiều người trẻ tài năng cảm thấy không được phát huy hết khả năng của mình, không có cơ hội để sáng tạo và cống hiến. Họ thường phải đối mặt với những rào cản về tư duy cũ kỹ, thiếu sự đổi mới và sáng tạo trong công việc. Điều này khiến họ cảm thấy chán nản và muốn tìm kiếm một môi trường làm việc tốt hơn ở nước ngoài.Bên cạnh đó, chính sách đãi ngộ cho nhân tài tại Việt Nam vẫn chưa thực sự hấp dẫn. Mặc dù có nhiều chương trình thu hút nhân tài, nhưng thực tế cho thấy, mức lương và phúc lợi chưa tương xứng với năng lực và cống hiến của họ. Nhiều người trẻ tài năng đã lựa chọn ra nước ngoài làm việc, nơi họ có thể nhận được mức lương cao hơn, điều kiện làm việc tốt hơn và cơ hội thăng tiến rõ ràng hơn.Hơn nữa, sự phát triển của công nghệ thông tin và mạng xã hội đã tạo điều kiện thuận lợi cho việc kết nối và tìm kiếm cơ hội việc làm ở nước ngoài. Nhiều người trẻ dễ dàng tiếp cận thông tin về các công việc hấp dẫn tại các quốc gia phát triển, từ đó quyết định rời bỏ quê hương để tìm kiếm cơ hội mới.Tuy nhiên, hiện tượng “chảy máu chất xám” không chỉ gây thiệt hại cho cá nhân mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của đất nước. Khi những người tài năng ra đi, Việt Nam sẽ mất đi nguồn lực quý giá cho sự phát triển kinh tế, xã hội. Để khắc phục tình trạng này, cần có những chính sách hợp lý nhằm tạo ra môi trường làm việc tốt hơn, đãi ngộ xứng đáng cho nhân tài và khuyến khích họ cống hiến cho quê hương.Tóm lại, hiện tượng “chảy máu chất xám” là một thách thức lớn đối với Việt Nam trong thời kỳ hội nhập. Để giữ chân những người tài năng, cần có sự cải cách mạnh mẽ trong chính sách và môi trường làm việc, từ đó tạo ra một nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững của đất nước.

Câu 1 (0.5 điểm): Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là nghị luận. Câu 2 (0.5 điểm): Chủ thể bài viết là vua Lê Lợi. Câu 3 (1.0 điểm): Mục đích chính của văn bản trên là kêu gọi và khuyến khích việc tiến cử hiền tài để xây dựng đất nước. Những đường lối tiến cử người hiền tài được đề cập trong văn bản bao gồm: Các quan văn võ đại thần, công hầu, đại phu từ tam phẩm trở lên phải cử một người có tài văn võ, có khả năng trị dân coi quân.Thưởng cho những người tiến cử hiền tài, với mức thăng chức tùy theo tài năng của người được tiến cử.Khuyến khích những người có tài năng dù ở bất kỳ vị trí nào, không cần phải ngại ngùng khi tự tiến cử. Câu 4 (1.0 điểm): Để minh chứng cho luận điểm rằng việc đầu tiên vua cần làm là chọn người hiền tài, người viết đã đưa ra dẫn chứng về các quan đời Hán Đường, như Tiêu Hà, Nguy Vô Tri, Địch Nhân Kiệt, Tiêu Tung, những người đã được cất nhắc và tiến cử lẫn nhau, góp phần vào sự thịnh trị của đất nước. Cách nêu dẫn chứng của người viết rất thuyết phục, vì nó không chỉ nêu ra những nhân vật cụ thể mà còn chỉ ra rằng việc cử hiền tài là một truyền thống lâu đời, có ảnh hưởng tích cực đến sự phát triển của đất nước. Câu 5 (1.0 điểm): Thông qua văn bản trên, có thể nhận xét rằng chủ thể bài viết (vua Lê Lợi) có những phẩm chất như: Tầm nhìn xa trông rộng: Vua nhận thức rõ tầm quan trọng của hiền tài trong việc xây dựng đất nước.Cầu thị và khiêm tốn: Vua thừa nhận trách nhiệm nặng nề của mình và mong muốn có sự giúp đỡ từ hiền tài.