Hoàng Ngọc Mai

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hoàng Ngọc Mai
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Bài làm

Mỗi ngày trôi qua, điều em mong chờ nhất chính là được cùng gia đình quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Đó không chỉ là bữa ăn đơn thuần, mà còn là khoảnh khắc yêu thương, gắn kết mọi thành viên trong gia đình em.

Bữa cơm tối thường bắt đầu vào lúc 6 giờ. Khi ánh nắng cuối ngày vừa tắt, trong bếp đã rộn ràng tiếng nói cười của mẹ và chị chuẩn bị món ăn. Mùi thơm từ nồi canh nóng hổi, đĩa thịt kho hay rau xào tỏa ra thơm lừng, khiến ai cũng háo hức. Bố em từ phòng khách gọi cả nhà: “Đến giờ ăn rồi!” – tiếng gọi ấm áp như một lời mời thân thương.

Cả nhà em gồm bốn người: bố, mẹ, chị gái và em. Mỗi người một công việc, một lịch học khác nhau, nhưng bữa tối là lúc tất cả đều ngồi lại bên nhau. Mâm cơm giản dị nhưng đong đầy tình cảm. Trong khi ăn, mọi người kể cho nhau nghe chuyện ở trường, ở cơ quan. Bố thường dặn dò em cố gắng học tập. Mẹ thì nhẹ nhàng nhắc chị giữ gìn sức khỏe. Thỉnh thoảng cả nhà lại bật cười vì một câu chuyện vui hay lời trêu chọc hóm hỉnh của bố.

Khung cảnh ấy thật đầm ấm và hạnh phúc. Ánh đèn vàng dịu nhẹ, tiếng chén đũa chạm nhau lách cách, tiếng nói cười rộn rã – tất cả tạo nên một không khí yên bình mà em luôn trân trọng.

Dù mai sau có đi xa, em chắc chắn sẽ không bao giờ quên những bữa cơm gia đình giản dị mà ấm áp ấy. Bởi đó là nơi em cảm nhận rõ nhất tình yêu thương và sự gắn kết thiêng liêng của gia đình.

(( :-h

Bài làm

Mỗi ngày trôi qua, điều em mong chờ nhất chính là được cùng gia đình quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Đó không chỉ là bữa ăn đơn thuần, mà còn là khoảnh khắc yêu thương, gắn kết mọi thành viên trong gia đình em.

Bữa cơm tối thường bắt đầu vào lúc 6 giờ. Khi ánh nắng cuối ngày vừa tắt, trong bếp đã rộn ràng tiếng nói cười của mẹ và chị chuẩn bị món ăn. Mùi thơm từ nồi canh nóng hổi, đĩa thịt kho hay rau xào tỏa ra thơm lừng, khiến ai cũng háo hức. Bố em từ phòng khách gọi cả nhà: “Đến giờ ăn rồi!” – tiếng gọi ấm áp như một lời mời thân thương.

Cả nhà em gồm bốn người: bố, mẹ, chị gái và em. Mỗi người một công việc, một lịch học khác nhau, nhưng bữa tối là lúc tất cả đều ngồi lại bên nhau. Mâm cơm giản dị nhưng đong đầy tình cảm. Trong khi ăn, mọi người kể cho nhau nghe chuyện ở trường, ở cơ quan. Bố thường dặn dò em cố gắng học tập. Mẹ thì nhẹ nhàng nhắc chị giữ gìn sức khỏe. Thỉnh thoảng cả nhà lại bật cười vì một câu chuyện vui hay lời trêu chọc hóm hỉnh của bố.

Khung cảnh ấy thật đầm ấm và hạnh phúc. Ánh đèn vàng dịu nhẹ, tiếng chén đũa chạm nhau lách cách, tiếng nói cười rộn rã – tất cả tạo nên một không khí yên bình mà em luôn trân trọng.

Dù mai sau có đi xa, em chắc chắn sẽ không bao giờ quên những bữa cơm gia đình giản dị mà ấm áp ấy. Bởi đó là nơi em cảm nhận rõ nhất tình yêu thương và sự gắn kết thiêng liêng của gia đình.

(( :-h