Nguyễn Gia Huy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Gia Huy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

-Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là :tự sự Câu 2 : -Tình huống truyện của đoạn trích là việc thằng Bào, một đứa ở nghèo khổ, bị bà chủ nhà giàu sai bắt con chim vàng quý hiếm cho cậu chủ Quyên. Tình huống này đặt Bào vào thế khó xử: vừa phải làm theo lời chủ để tránh bị đánh đập, vừa không biết làm cách nào để bắt được con chim có cánh. Câu 3 : -Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng của ngôi kể thứ ba là: - Người kể chuyện không trực tiếp tham gia vào câu chuyện, giúp người đọc có cái nhìn bao quát về toàn bộ sự việc và các nhân vật .

- Người kể có thể tự do miêu tả hành động, lời nói, suy nghĩ, cảm xúc của nhiều nhân vật khác nhau, cũng như diễn biến của sự việc một cách chi tiết. -Mặc dù không trực tiếp tham gia, người kể vẫn có thể lựa chọn chi tiết, ngôn ngữ để thể hiện sự đồng cảm, xót thương đối với nhân vật hoặc phê phán những hành động xấu. Câu 4 : Chi tiết “Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai.” mang nhiều ý nghĩa sâu sắc: - Sự tuyệt vọng và cô đơn tột cùng : Trong cơn hấp hối, Bào cố gắng tìm kiếm một sự giúp đỡ, một điểm tựa, có thể là sự thương xót, một lời hỏi han. Tuy nhiên, bàn tay của mẹ Quyên lại hướng về phía con chim vàng đã chết, cho thấy sự thờ ơ, lạnh lùng và đặt vật chất lên trên tính mạng con người. Bào hoàn toàn đơn độc trong nỗi đau đớn. - Sự đối lập giữa tình người và sự vô cảm: Hình ảnh bàn tay thò xuống của mẹ Quyên lẽ ra phải là biểu tượng của sự cứu giúp, nhưng thực tế lại chỉ quan tâm đến con chim đã chết. Sự đối lập này làm nổi bật sự vô cảm, ích kỷ của người đàn bà giàu có và sự đáng thương của Bào. - Bi kịch về thân phận người ở: Bào là một đứa trẻ phải đi ở đợ vì nợ nần, không được coi trọng, bị đối xử tàn tệ. Đến giây phút cuối đời, cậu vẫn không nhận được một chút tình thương hay sự quan tâm nào. Chi tiết này khắc họa rõ nét bi kịch về thân phận thấp kém, bị rẻ rúng của những người nghèo khổ trong xã hội cũ. Câu 5 : Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích hiện lên là một người hiền lành, nhẫn nhịn nhưng cũng có sự phản kháng yếu ớt. Bào phải chịu đựng sự đánh đập, xỉa xói tàn nhẫn của bà chủ nhưng vẫn cố gắng thực hiện yêu cầu vô lý là bắt con chim vàng cho cậu chủ. Hành động phản kháng của Bào ("Quá căm tức thì chống lại") cho thấy cậu cũng có lòng tự trọng và sự bất bình, nhưng sự sợ hãi đã khiến cậu chùn bước. Đến cuối cùng, Bào vẫn cố gắng trèo lên cây cao để bắt chim, dù biết nguy hiểm, thể hiện sự cam chịu và ý thức về phận mình. Qua nhân vật Bào, tác giả Nguyễn Quang Sáng gửi gắm sự xót thương sâu sắc đối với những người nghèo khổ, đặc biệt là trẻ em, phải chịu cảnh áp bức, bóc lột trong xã hội cũ. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện sự phê phán đối với sự độc ác, vô cảm của những kẻ giàu có, chỉ biết đặt lợi ích vật chất lên trên tình người. Tình tiết cuối truyện, khi mẹ Quyên chỉ quan tâm đến con chim chết mà bỏ mặc Bào đang hấp hối, là một lời tố cáo đanh thép về sự bất công và tàn nhẫn của xã hội đương thời.