Nguyễn Thanh Hiền

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Thanh Hiền
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Nhân vật Bê-li-cốp trong đoạn trích “Người trong bao” của Sê-khốp là hình tượng điển hình cho kiểu người sống thu mình, bảo thủ và sợ hãi cuộc sống thực. Ông ta luôn “ở trong bao” – từ cách ăn mặc cho đến suy nghĩ, hành vi, đều thể hiện sự rụt rè, khép kín và cố chấp. Việc lúc nào cũng đi giày cao su, mang ô, mặc áo bành tô, cho đến việc đeo kính râm, nhét bông tai… cho thấy ông ta luôn tìm cách tránh tiếp xúc, sống cô lập, xa lánh thực tại. Không chỉ vậy, Bê-li-cốp còn khát khao “thu mình vào trong một cái vỏ” cả về tinh thần khi chỉ tin vào những chỉ thị, thông tư, bài báo cấm đoán, không dám sống thật với cảm xúc, suy nghĩ của chính mình. Qua hình ảnh nhân vật này, nhà văn phê phán lối sống hèn nhát, cứng nhắc, xa lánh cuộc sống năng động, đồng thời gửi gắm thông điệp: con người cần mạnh dạn đối diện với thực tại, sống tích cực, cởi mở và hòa nhập với xã hội.


Câu 2

Trong cuộc sống, mỗi người đều có một “vùng an toàn” – nơi họ cảm thấy thoải mái, quen thuộc và ít rủi ro. Tuy nhiên, nếu chỉ mãi sống trong vùng an toàn, con người sẽ dần trở nên trì trệ, thụ động và không thể phát triển bản thân một cách toàn diện. Việc bước ra khỏi vùng an toàn chính là chấp nhận thử thách, dám đối mặt với khó khăn, mạo hiểm để học hỏi, trưởng thành và gặt hái những thành công mới. Bước ra khỏi vùng an toàn không phải là điều dễ dàng. Nó đòi hỏi sự can đảm, ý chí và đôi khi là chấp nhận thất bại. Tuy nhiên, chính những trải nghiệm ngoài vùng an toàn sẽ giúp con người khám phá được tiềm năng của bản thân, rèn luyện kỹ năng, sự tự tin và lòng kiên trì. Thực tế cho thấy, nhiều người thành công là những người dám mạo hiểm, dám thay đổi, không ngại thất bại để học hỏi và bứt phá. Nếu cứ mãi ở trong "chiếc bao" của sự an toàn như nhân vật Bê-li-cốp, con người sẽ đánh mất cơ hội trải nghiệm, phát triển và sống một cuộc đời trọn vẹn. Ngược lại, khi dũng cảm bước ra khỏi giới hạn, mỗi người sẽ mở ra cho mình những chân trời mới – về kiến thức, kỹ năng, mối quan hệ và cả những cảm xúc tích cực. Khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn không chỉ là bước đầu tiên để phát triển bản thân mà còn là hành trình để sống thật sự. Hãy can đảm, chủ động và sẵn sàng thay đổi để khám phá phiên bản tốt nhất của chính mình.

Câu 1 : *Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là: Tự sự. Câu 2 : *Nhân vật trung tâm của đoạn trích là: Bê-li-cốp.

Câu 3: *Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất.* *Tác dụng:* * Tạo cảm giác gần gũi, chân thực như lời kể trực tiếp từ người trong cuộc. * Giúp người đọc hiểu sâu hơn về thái độ, cảm xúc và quan điểm của người kể đối với nhân vật Bê-li-cốp. Câu 4 : *Chi tiết miêu tả chân dung nhân vật Bê-li-cốp:* * Luôn đi giày cao su, cầm ô, mặc áo bành tô. * Mọi đồ dùng đều được cho vào bao. * Luôn che kín mặt, đeo kính râm, nhét bông vào tai. * Khi đi xe ngựa cũng kéo mui kín. *Lý do đặt nhan đề “Người trong bao”:* * Bê-li-cốp sống khép kín, thu mình trong "cái bao" cả nghĩa đen và nghĩa bóng. * Tâm lý sợ hãi, né tránh thực tại, tạo ra vỏ bọc để không đối mặt với cuộc sống thực. * Hình ảnh “bao” tượng trưng cho lối sống tù túng, bảo thủ, lạc hậu. Câu 5 Bài học rút ra từ đoạn trích: Phê phán lối sống khép kín, bảo thủ, sợ hãi và né tránh thực tại. Lên án những con người làm tê liệt tinh thần xã hội, làm người khác không dám sống thật. Kêu gọi con người sống cởi mở, can đảm, dám đối diện với hiện thực để sống ý nghĩa hơn .

a. Độ biến dạng của lò xo là:

\(\Delta l = l - l_{0} = 23 - 20 = 3\) cm = 0,03 m

b. Khi vật ở trạng thái cân bằng, ta có: \(F_{đ h} = P\)

Theo Định luật Hooke: \(F_{đ h} = k . \Delta l\)

Trọng lực của vật: \(P = m g\)

Suy ra: \(k \Delta l = m g \Rightarrow k = \frac{m g}{\Delta l} = \frac{0 , 3.10}{0 , 03} = 100\) N/m

a. Điều kiện để một vật chuyển động tròn đều: - Quỹ đạo chuyển động của vật là một đường tròn. - Tốc độ dài của vật không đổi theo thời gian. - Hợp lực tác dụng lên vật phải hướng vào tâm quỹ đạo của vật. Hợp lực này lực hướng tâm. b. Các đặc điểm của lực hướng tâm: - Phương: trùng với bán kính quỹ đạo. - Chiều: hướng vào tâm của đường tròn. - Độ lớn: F = m v 2 r = m ω 2 r F= r mv 2 ​ =mω 2 r Trong đó: m m là khối lượng của vật (kg); v v là tốc độ dài (m/s); r r là bán kính quỹ đạo (m); ω ω là tốc độ góc (rad/s). * Ví dụ về lực hướng tâm trong thực tế: - Lực hấp dẫn giữ cho Trái Đất quay quanh Mặt Trời. - Lực căng dây khi quay một vật buộc vào dây theo quỹ đạo tròn. - Lực ma sát giữa lốp xe và mặt đường khi xe vào cua.

a. Gọi p → 1 p ​ 1 ​ và p → 1 ′ p ​ 1 ′ ​ lần lượt là động lượng của vật 1 trước và sau khi xảy ra tương tác. Gọi p → 2 p ​ 2 ​ và p → 2 ′ p ​ 2 ′ ​ lần lượt là động lượng của vật 2 trước và sau khi xảy ra tương tác. Định luật bảo toàn động lượng: động lượng của một hệ kín luôn bảo toàn, nghĩa là động lượng của từng vật trong hệ có thể thay đổi, nhưng tổng động lượng của các vật trong hệ không đổi. Ta có: p → = p → 1 + p → 2 = p → 1 ′ + p ​ = p ​ 1 ​ + p ​ 2 ​ = p ​ 1 ′ ​ + p → 2 ′ p ​ 2 ′ ​ b. - Va chạm đàn hồi là va chạm trong đó vật xuất hiện biến dạng đàn hồi trong khoảng thời gian va chạm. Sau va chạm, vật lấy lại hình dạng ban đầu và tiếp tục chuyển động tách rời nhau. Trong va chạm đàn hồi, cả động lượng và động năng của hệ đều được bảo toàn. - Va chạm mềm (hay va chạm không đàn hồi) xảy ra khi hai vật dính vào nhau và chuyển động với cùng vận tốc sau va chạm. Trong va chạm mềm, động lượng của hệ được bảo toàn, động năng của hệ sau va chạm nhỏ hơn động năng của hệ trước va chạm.

Câu 1

Bài Làm

Truyện ngắn *Con chim vàng* của Nguyễn Quang Sáng là một tác phẩm giàu tính nhân văn, thể hiện sâu sắc vẻ đẹp của tình cảm con người trong hoàn cảnh khốc liệt của chiến tranh. Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính: anh chiến sĩ cách mạng và bé Na – cô bé miền Nam ngây thơ, trong sáng. Qua hình ảnh "con chim vàng", tác giả đã khéo léo gợi lên biểu tượng của sự tự do, hồn nhiên và khát vọng sống. Trong không khí ngột ngạt của chiến tranh, con chim vàng và tình cảm giữa hai con người xa lạ lại mang đến một làn gió dịu mát của tình thương và niềm tin. Bé Na, dù sống trong vùng kiểm soát của địch, vẫn giữ được tâm hồn ngây thơ và đầy lòng trắc ẩn. Em không tố cáo người chiến sĩ mà còn giữ bí mật, giúp đỡ anh. Đó chính là biểu hiện cao đẹp của lòng yêu nước và phẩm chất con người Việt Nam trong chiến tranh. Nguyễn Quang Sáng với lối viết giản dị mà sâu sắc đã làm nổi bật chất thơ trong đời sống, cho thấy dù hoàn cảnh có nghiệt ngã đến đâu, con người vẫn luôn hướng về ánh sáng, về điều thiện lương. *Con chim vàng* không chỉ là câu chuyện về một cuộc gặp gỡ cảm động mà còn là biểu tượng cho niềm tin bất diệt vào sự sống, tình người và tương lai hòa bình. Tác phẩm đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc bởi chất nhân văn và vẻ đẹp tâm hồn con người Việt Nam.

Câu 2

Bài Làm

Mỗi chúng ta khi được sinh ra trong thế giới này đã là một niềm hạnh phúc. Tuy nhiên chúng ta không tồn tại như những cá thể độc lập mà hạnh phúc đích thực chỉ nảy sinh khi chúng ta được tắm trong suối nguồn của tình yêu thương.Vì vậy tình yêu thương con người là một trong những tố chất làm nên ý nghĩa cuộc sống của mỗi chúng ta.

Tình yêu thương là gì? Đó chính là sự sẻ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Đó chính là sự đồng cảm, và một tinh thần đồng loại mà con người dành cho con người. Tình yêu thương có vô vàn hình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh. Tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, luôn xuất hiện vào cuộc sống hằng ngày. Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi. Bố mẹ bạn yêu bạn, anh chị người thân bạn chăm sóc cho bạn, bạn bè bạn lo lắng cho bạn… Tình yêu thương chính là tình thân, tình nghĩa. Mỗi chúng ta đều sinh ra may mắn được sống trong tình yêu của cha của mẹ, chúng ta được gắn kết bởi tình yêu nồng nàn từ cha mẹ, từ người mang chung dòng máu với ta. Và khi chập chững vào lớp học, chúng ta biết đến tình yêu thương mới đó chính là tình bạn. Những người bạn là người xa lạ, được gắn kết với chúng ta bởi sự sẽ chia, bởi niềm vui và nỗi buồn, bởi các cuộc trò chuyện, bởi sự giúp đỡ. Và cứ thế, trên đường đời sẽ xuất hiện rất nhiều tình yêu thương. Trong đó có một loại tình cảm, được gọi là tình yêu, đó là sự đồng điệu của hai tâm hồn, một chủ đề mà các nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Xuân Quỳnh, Puskin,… họ viết lên những câu thơ, những bài tình ca ngọt ngào để ca ngời tình yêu, mang đến một sự thăng hoa bất tận. Và còn có một tình yêu đất nước, dân tộc, chúng ta sống trên cùng một tổ quốc, cùng một mảnh đất, chung tiếng nói và màu da vì thế, chúng ta dành tình cảm đồng thân đó cho nhau. Trong cuộc sống của chúng ta, tình yêu thương có một ý nghĩa vô cũng quan trọng vì nó làm cho mối quan hệ giữa người với người trở nên tốt đẹp. Cuộc sống vì thế mà cũng trở nên thân thiện, ấm áp, vui vẻ và hạnh phúc hơn. Ví dụ như trong một gia đình, nếu mọi thành viên thật sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc và chia sẻ với nhau mọi khó khăn trong cuộc sống thì chắc chắn sẽ tạo dựng được một không khí gia đình đầm ấm và hạnh phúc. Tình yêu thương không phân biệt màu da, ngôn ngữ, khoảng cách giàu nghèo sẽ tạo điều kiện làm cho mọi người xích lại gần nhau hơn. Trong xã hội hiện nay, những hoạt động vì tình thương luôn nhận được nhiều sự đồng tình và ủng hộ như Chương trình vì người nghèo, Ngôi nhà mơ ước, Lục lạc vàng … Điều đó tuổi trẻ tuổi trẻ hôm nay không thiếu những con người có trái tim giàu lòng nhân hậu. Đóa hoa hướng dương Lê Thanh Thúy, tuy mắc bệnh ung thư xương khi mới 16 tuổi nhưng Thúy lại là một tấm gương về nghị lực sống phi thường. Từ nỗi đau cũng mình, Thúy dễ dàng đồng cảm với sự đau đớn của các bệnh nhi bị bệnh ung thư và đã có ý tưởng được cùng với mọi người chăm sóc các bé, giúp các em xoa dịu bớt những nỗi đau về thể xác. Ý tưởng ấy đã được mọi người hưởng ứng và chương trình “Ước mơ của Thúy” đã ra đời với mục đích chăm sóc, hỗ trợ cho các bệnh nhi ung thư và được duy trì tốt đẹp cho đến ngày nay do báo Tuổi trẻ thực hiện. Giờ đây, tuy Thúy đã mất nhưng mọi người ở Bệnh viện Ung bướu Tp.HCM vẫn luôn nhớ mãi hình ảnh một cô bé nhỏ nhắn chống gậy đi khắp các giường bệnh để động viên các bé đáng bị bệnh giống mình.Tình yêu thương còn là động lực thúc đẩy ta hoàn công việc tốt hơn, có hiệu quả cao hơn. Đó là kết quả có được khi chúng ta biết sống vì người khác. Ngoài ra, nhờ tình yêu thương, mọi người sẽ cùng nhau đoàn kết tạo nên sức mạnh vật chất và tinh thần để động viên nhau cùng nhau vượt qua gian khổ, thử thách, xóa tan những hận thù và cảm hóa được cả những con người lầm lỗi. Nhờ có tình yêu thương, sự trợ giúp lẫn nhau mà những tai họa do con người hay thiên nhiên gây ra mau chóng được khắc phục, những mảnh đời bất hạnh tìm thấy niềm vui sống, những con người có ước mơ, hoài bão lớn nhưng không có điều kiện thực hiện đã nhanh chóng đạt được điều mình ao ước.

Nhưng bên cạnh đó lại có biết bao người lại quên mất đi tình yêu thương, họ bị sự ồn ào của cuộc sống, bị lu mờ bởi vật chất nên để tình yêu thương nguội lạnh. Vì cái tôi, vì cuộc sống đơn điệu của bản thân mà họ bỏ mặc những thứ xung quanh. Có nhiều người đã mắc căn bệnh “Vô Cảm”, bị dửng dưng trước những hoàn cảnh đáng thương, sợ giúp đỡ người khác, sợ bị mang vạ vào thân… Vì vậy, họ không biết nói tiếng sẻ chia, cứ khư khư trong vỏ bọc của riêng mình. Và từ đó, luôn sống trong ngờ vực, đố kị, ganh ghét,… Chúng ta nên phê phán, nên chỉ cho họ thấy sống là cần biết cho đi, chứ không chỉ là sự nhận lại, để họ có thể được hòa nhập vào thế giới tràn ngập yêu thương.

Thật tuyệt vời vì trên thế giới con người luôn xuất hiện tình yêu thương. Mỗi chúng ta hãy nuôi dưỡng trong trái tim mình những viên đá ngũ sắc yêu thương để tô vẻ cho đời màu sắc của hòa bình, của hạnh phúc. Tình yêu thương chính là một phẩm chất đạo đức nhân cách cao quý mà ai ai cũng nên có và phát huy.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là tự sự (kể chuyện). Câu 2: Tình huống truyện của đoạn trích là việc thằng Bào, một đứa ở chăn trâu, bị bà chủ (mẹ thằng Quyên) ép buộc phải bắt con chim vàng quý hiếm cho cậu chủ. Bào phải đối mặt với sự khó khăn trong việc bắt chim và sự hà khắc, tàn nhẫn của bà chủ. Câu 3: * Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. * Tác dụng của ngôi kể thứ ba: * Tạo sự khách quan: Người kể chuyện không trực tiếp tham gia vào câu chuyện, giúp người đọc có cái nhìn bao quát về toàn bộ sự việc và các nhân vật. * Thuận lợi trong việc miêu tả: Người kể có thể tự do miêu tả diễn biến tâm lý, hành động của nhiều nhân vật khác nhau, cũng như khung cảnh xung quanh. Trong đoạn trích này, người kể có thể đi sâu vào tâm trạng giằng xé của Bào, sự ích kỷ của mẹ con thằng Quyên, và cả sự ngây thơ của thằng Quyên. * Dễ dàng thể hiện thái độ, tình cảm của tác giả: Mặc dù không trực tiếp nói ra, nhưng qua cách lựa chọn chi tiết, ngôn ngữ miêu tả, người kể vẫn có thể ngầm thể hiện sự thương cảm đối với Bào và sự phê phán đối với mẹ con thằng Quyên. Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc: * Sự tuyệt vọng và cô đơn cùng cực của Bào: Trong khoảnh khắc cận kề cái chết, Bào yếu ớt cố gắng tìm kiếm một sự giúp đỡ, một bàn tay cứu vớt. Hình ảnh "với tới, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" diễn tả sự đơn độc, không nơi nương tựa của cậu bé. Cậu hoàn toàn bị bỏ rơi trong nỗi đau đớn. * Sự thờ ơ, vô cảm đến tàn nhẫn của mẹ thằng Quyên: Thay vì cứu giúp Bào đang bị thương nặng, bàn tay của bà ta lại chỉ hướng đến xác con chim vàng. Điều này cho thấy sự lạnh lùng, đặt vật chất lên trên cả tính mạng con người của bà chủ. Bà ta coi trọng một con chim hơn cả mạng sống của đứa ở đã làm việc vất vả cho gia đình mình. * Lời tố cáo xã hội đầy bất công: Chi tiết này khắc họa rõ nét sự đối lập giữa thân phận người giàu và người nghèo trong xã hội xưa. Bào, một đứa trẻ nghèo khổ, bị bóc lột sức lao động, thậm chí bị đối xử tàn tệ và cuối cùng phải chịu một kết cục bi thảm mà không nhận được bất kỳ sự thương xót nào. * Bi kịch về sự đánh mất nhân tính: Hành động của mẹ thằng Quyên cho thấy sự tha hóa về mặt đạo đức, sự đánh mất đi tình người. Bà ta đã trở nên vô tâm, ích kỷ đến mức nhẫn tâm trước nỗi đau của người khác. Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích hiện lên là một người: * Hiền lành, nhẫn nhịn: Dù bị bà chủ đánh đập, xỉa xói vô cùng tàn nhẫn, Bào vẫn cố gắng tìm cách bắt chim cho cậu chủ vì sợ hãi và có lẽ cả sự cam chịu của một đứa ở. * Chăm chỉ, thật thà: Bào đã cố gắng hết sức để thực hiện yêu cầu của bà chủ, thậm chí còn nghĩ ra cách bẫy chim bằng chuối và giải thích cặn kẽ với thằng Quyên. * Chịu đựng, giàu lòng tự trọng: Dù bị nghi ngờ ăn cắp chuối, Bào vẫn cố gắng giải thích lễ phép. Đến cuối cùng, khi rơi xuống đất bị thương, cậu vẫn cố gắng ngồi dậy, cho thấy một ý chí sống sót và lòng tự trọng đáng quý. * Đáng thương: Số phận của Bào là một chuỗi những bất hạnh. Em phải ở đợ để trả nợ cho mẹ, bị đối xử tệ bạc và cuối cùng phải chịu một cái chết thương tâm vì một yêu cầu vô lý.

Qua nhân vật Bào, tác giả Nguyễn Quang Sáng gửi gắm tình cảm thương xót, xót xa đối với những người nghèo khổ, những đứa trẻ phải chịu cảnh áp bức, bóc lột trong xã hội cũ. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện sự phê phán sâu sắc đối với sự độc ác, vô nhân tính của những kẻ giàu có, địa chủ. Câu chuyện là một tiếng kêu đau đớn về sự bất công và sự chà đạp lên nhân phẩm con người.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là tự sự (kể chuyện).

Câu 2: Tình huống truyện của đoạn trích là việc thằng Bào, một đứa ở chăn trâu, bị bà chủ (mẹ thằng Quyên) ép buộc phải bắt con chim vàng quý hiếm cho cậu chủ. Bào phải đối mặt với sự khó khăn trong việc bắt chim và sự hà khắc, tàn nhẫn của bà chủ.

Câu 3:

* Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba.

* Tác dụng của ngôi kể thứ ba:

- Tạo sự khách quan: Người kể chuyện không trực tiếp tham gia vào câu chuyện, giúp người đọc có cái nhìn bao quát về toàn bộ sự việc và các nhân vật.

- Thuận lợi trong việc miêu tả: Người kể có thể tự do miêu tả diễn biến tâm lý, hành động của nhiều nhân vật khác nhau, cũng như khung cảnh xung quanh. Trong đoạn trích này, người kể có thể đi sâu vào tâm trạng giằng xé của Bào, sự ích kỷ của mẹ con thằng Quyên, và cả sự ngây thơ của thằng Quyên.

- Dễ dàng thể hiện thái độ, tình cảm của tác giả: Mặc dù không trực tiếp nói ra, nhưng qua cách lựa chọn chi tiết, ngôn ngữ miêu tả, người kể vẫn có thể ngầm thể hiện sự thương cảm đối với Bào và sự phê phán đối với mẹ con thằng Quyên.

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc:

* Sự tuyệt vọng và cô đơn cùng cực của Bào: Trong khoảnh khắc cận kề cái chết, Bào yếu ớt cố gắng tìm kiếm một sự giúp đỡ, một bàn tay cứu vớt. Hình ảnh "với tới, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" diễn tả sự đơn độc, không nơi nương tựa của cậu bé. Cậu hoàn toàn bị bỏ rơi trong nỗi đau đớn.

* Sự thờ ơ, vô cảm đến tàn nhẫn của mẹ thằng Quyên: Thay vì cứu giúp Bào đang bị thương nặng, bàn tay của bà ta lại chỉ hướng đến xác con chim vàng. Điều này cho thấy sự lạnh lùng, đặt vật chất lên trên cả tính mạng con người của bà chủ. Bà ta coi trọng một con chim hơn cả mạng sống của đứa ở đã làm việc vất vả cho gia đình mình.

* Lời tố cáo xã hội đầy bất công: Chi tiết này khắc họa rõ nét sự đối lập giữa thân phận người giàu và người nghèo trong xã hội xưa. Bào, một đứa trẻ nghèo khổ, bị bóc lột sức lao động, thậm chí bị đối xử tàn tệ và cuối cùng phải chịu một kết cục bi thảm mà không nhận được bất kỳ sự thương xót nào.

* Bi kịch về sự đánh mất nhân tính: Hành động của mẹ thằng Quyên cho thấy sự tha hóa về mặt đạo đức, sự đánh mất đi tình người. Bà ta đã trở nên vô tâm, ích kỷ đến mức nhẫn tâm trước nỗi đau của người khác.

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích hiện lên là một người:

* Hiền lành, nhẫn nhịn: Dù bị bà chủ đánh đập, xỉa xói vô cùng tàn nhẫn, Bào vẫn cố gắng tìm cách bắt chim cho cậu chủ vì sợ hãi và có lẽ cả sự cam chịu của một đứa ở.

* Chăm chỉ, thật thà: Bào đã cố gắng hết sức để thực hiện yêu cầu của bà chủ, thậm chí còn nghĩ ra cách bẫy chim bằng chuối và giải thích cặn kẽ với thằng Quyên.

* Chịu đựng, giàu lòng tự trọng: Dù bị nghi ngờ ăn cắp chuối, Bào vẫn cố gắng giải thích lễ phép. Đến cuối cùng, khi rơi xuống đất bị thương, cậu vẫn cố gắng ngồi dậy, cho thấy một ý chí sống sót và lòng tự trọng đáng quý.

* Đáng thương: Số phận của Bào là một chuỗi những bất hạnh. Em phải ở đợ để trả nợ cho mẹ, bị đối xử tệ bạc và cuối cùng phải chịu một cái chết thương tâm vì một yêu cầu vô lý.

Qua nhân vật Bào, tác giả Nguyễn Quang Sáng gửi gắm tình cảm thương xót, xót xa đối với những người nghèo khổ, những đứa trẻ phải chịu cảnh áp bức, bóc lột trong xã hội cũ. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện sự phê phán sâu sắc đối với sự độc ác, vô nhân tính của những kẻ giàu có, địa chủ. Câu chuyện là một tiếng kêu đau đớn về sự bất công và sự chà đạp lên nhân phẩm con người.