Nguyễn Thanh Tâm

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Thanh Tâm
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Chọn mốc thế năng tại mặt đất

Theo định luật bảo toàn năng lượng

W=Wd+Wt=5/2Wt

⇒W=5/2mgz

⇒m=2W/5gz=2.37,5/5.10.3=0,5(kg)

Ta có 

Wd=3/2Wt

⇒1/2mv^2=3/2mgz

⇒v=√3.gz ≈ 9,49(m/s)

Đổi:

21,6 km/h = 6 m/s

m = 2 tấn = 2000kg

Ta có Vt = Vo + at

=> a = (Vt - Vo) / t = (6-0) / 15 = 0,4 m/s^2

Quãng đường xe đi được là:

S = (Vt^2 - Vo^2) / 2a = (6^2-0^2) / 2.0,4 = 45m

a) Ta có: F = ma = 2000.0,4 = 800 N

A = F.S = 800.45 = 36000 J

P = A / t = 36000 / 15 = 240 W

b) Ta có Fms = 0,005.N = 0,005.2000.10 = 1000 N

ADĐL II Newton: F - Fms = ma

=> F = Fms + ma = 1000 + 2000.0,4 = 1800 N

A = F.S = 1800.45 = 81000 J

P = A / t = 81000 / 15 = 5400 W

Câu 1

Truyện ngắn "Con chim vàng" của Nguyễn Quang Sáng khắc họa một lát cắt xót xa về thân phận con người trong xã hội xưa, nơi sự bất công và lòng tham lam ngự trị. Hình ảnh cậu bé Bào, một đứa ở đợ mười hai tuổi, bị đẩy vào tình huống nguy hiểm chỉ vì sự đòi hỏi vô lý của cậu chủ và sự tàn nhẫn của bà chủ, đã gợi lên trong lòng người đọc niềm thương cảm sâu sắc. Con chim vàng, biểu tượng cho một thứ tài sản quý giá, đã trở thành nguyên nhân dẫn đến bi kịch. Sự tương phản giữa mạng sống của Bào và giá trị của con chim càng làm nổi bật sự vô nhân đạo của giai cấp thống trị.Ngòi bút của Nguyễn Quang Sáng không chỉ dừng lại ở việc miêu tả hiện thực khắc nghiệt mà còn đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật. Sự giằng xé giữa nỗi sợ hãi và sự cố gắng của Bào, niềm hy vọng mong manh tan vỡ khi cậu bé ngã xuống, tất cả được diễn tả một cách chân thực và đầy ám ảnh. Cái kết đau đớn, khi bàn tay mẹ Quyên chỉ hướng về xác con chim, đã tố cáo mạnh mẽ sự thờ ơ, lạnh lùng của những kẻ có tiền bạc và quyền lực đối với số phận của người nghèo. "Con chim vàng" không chỉ là một câu chuyện buồn mà còn là một lời cảnh tỉnh về giá trị nhân văn trong cuộc sống.

Câu 2

Tình yêu thương chính là một trong những điều không thể nào thiếu được trong cuộc sống. Thực sự thì tình yêu thương giúp con người trở nên hạnh phúc, và cũng có được sự vui vẻ. Thật không sai chút nào khi người ta nói rằng một con người biết yêu thương chính là người có nhân cách đẹp, và luôn hướng đến những thứ tốt đẹp, hoàn mỹ hơn.

Đầu tiên chúng ta phải hiểu được tình yêu thương là gì? Tình yêu thương được hiểu đó chính là sự sẻ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Tình yêu thương định nghĩa dễ nhất đó cũng chính là sự đồng cảm và như cũng chất chứa được tinh thần nhân loại mà con người dành cho con người. Thực sự trong cuộc sống này thì chính tình yêu thương có vô vàn hình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh và đẹp đến mê mẩn. Những điều này dường như tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, đồng thời tình thương cũng như lại luôn luôn xuất hiện vào cuộc sống hằng ngày.

Ta như nhận thấy được rằng, chắc chính mỗi người chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi biết bao nhiêu. Ta dường như cũng lại nhận thấy được cũng chính là người thân yêu mẹ bạn yêu bạn, anh chị người thân bạn chăm sóc cho bạn, bạn bè bạn lo lắng cho bạn… Tình yêu thương cũng được hiểu đó chính là tình thân, tình nghĩa. Mỗi con người chúng ta đều sinh ra may mắn được sống trong tình yêu của cha của mẹ, chúng ta được gắn kết bởi tình yêu nồng nàn từ cha mẹ thân yêu của chúng ta. Thế rồi ta như cũng nhận thấy được cũng chính từ những người mang chung dòng máu với ta. Và mỗi khi chúng ta như lại chập chững vào lớp học, chúng ta biết đến tình yêu thương mới đó chính là tình bạn.

Không chỉ tình thân mà chính tình thân những người bạn là người xa lạ, được gắn kết với chúng ta bởi chính những sự chia sẻ. Ta như cũng nhận thấy được cũng chính bởi niềm vui và nỗi buồn, bởi các cuộc trò chuyện, bởi sự giúp đỡ. Không những thế ta như cũng nhận thấy được cũng chính trên đường đời sẽ xuất hiện rất nhiều tình yêu thương. Và đáng nói nhất đó chính là tình yêu, tình yêu được định nghĩa đó là sự đồng điệu của hai tâm hồn, một chủ đề mà các nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Xuân Quỳnh, Puskin,… Tất cả họ dường như cũng đã lại viết lên những câu thơ, trong đó cũng chính là những bài tình ca ngọt ngào để ca ngợi tình yêu, mang đến một sự thăng hoa bất tận. Thế rồi khi tình thương như lớn hơn thì đó trở thành tình yêu đất nước, dân tộc. Điều này cũng có thể nhận thấy được rằng chính con người chúng ta sống trên cùng một tổ quốc, cùng một mảnh đất, chung tiếng nói và màu da vì thế, chúng ta dành tình cảm như thật khăng khít đó để có thể mà dành cho nhau.

Tình yêu thương thực sự nó được ví như thật giống như một chiếc túi khổng lồ mà nhân loại không định nghĩa sao cho tường tận được. Ta như nhận thấy được tình yêu thương thực sự trìu tượng đến mức khó hiểu. Tình yêu thương đơn giản đó cũng chính là khi chúng ta mà nhìn đứa trẻ mồ côi như đang lặng lẽ nằm ở hàng ghế đá, nhìn cụ già đang mon men đi xin ăn. Và làm sao ta có thể không động lòng khi chúng ta nhìn người dân miền trung đang chịu những cơn bão, người thì bị chết, gia đình li tán và của cải bị mất mát. Ta như nhận thấy được cũng chính vì tình yêu thương chính là sự lo lắng cho người với người, dù chưa từng gặp mặt, dù chị là sự lướt qua nhanh chóng. Còn có những người luôn cố gắng cho đi mà không bao giờ nghĩ nhận lại cho riêng mình cả.

Có ai đó đã từng nói rằng “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà nơi lạnh nhất là nơi thiếu tình thương”. Thực sự đây là một câu nói rất ý nghĩa. Tình thương như có thể giúp cho con người chúng ta xua đi mọi những u tối trong cuộc đời. Thay vào đó cũng chính là những tia sáng ấm áp của tình thương.

Thật tuyệt vời biết bao nhiêu vì trên thế giới con người luôn xuất hiện tình yêu thương. Mỗi ngày trong mỗi chúng ta hãy nuôi dưỡng trong trái tim mình những viên đá ngũ sắc yêu thương để tô vẻ cho cuộc sống của chính mình. Cuộc sống sẽ thật đẹp biết bao nhiêu khi có tình thương.


Câu 1

Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là tự sự

Câu 2 :

Tình huống truyện của đoạn trích là: Thằng Bào, một đứa ở đợ mười hai tuổi, bị bà chủ nhà giàu ép phải bắt con chim vàng quý hiếm đang đậu ở cây trước sân cho cậu chủ Quyên. Bất chấp những khó khăn và nguy hiểm, Bào cố gắng thực hiện yêu cầu này, dẫn đến một kết cục bi thảm.

Câu 3

- Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba.

- Tác dụng của ngôi kể thứ ba: Người kể không trực tiếp tham gia vào câu chuyện, giúp người đọc có cái nhìn bao quát về toàn bộ sự việc và tâm trạng của các nhân vật. Dễ dàng miêu tả diễn biến sự việc và tâm lý nhân vật. Tăng tính chân thực và thuyết phục

Câu 4:

Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thẳng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" mang nhiều ý nghĩa sâu sắc:

- Sự tuyệt vọng và cô đơn tột cùng của Bào: Trong cơn hấp hối, Bào cố gắng tìm kiếm sự giúp đỡ, một sự cứu vớt từ người khác, nhưng bàn tay của mẹ Quyên lại hướng về phía con chim vàng đã chết. Điều này cho thấy sự thờ ơ, vô cảm, thậm chí là tàn nhẫn của bà chủ đối với số phận của Bào. Cậu bé hoàn toàn đơn độc trong nỗi đau đớn và cận kề cái chết. Sự tan vỡ của mọi hy vọng Hành động với tới vô vọng của Bào cho thấy sự khao khát được sống, được giúp đỡ, nhưng tất cả đều vô ích. Cậu bé không nhận được bất kỳ sự quan tâm hay thương xót nào, dẫn đến cái chết đầy oan nghiệt.

Câu 5 :

Bào hiện lên là một cậu bé nghèo khổ, phải đi ở đợ để trả nợ cho mẹ. Cậu hiền lành, nhẫn nhục, cố gắng làm theo mọi yêu cầu của bà chủ dù khó khăn và nguy hiểm. Dù bị đánh đập tàn nhẫn, Bào vẫn cố gắng bắt chim cho cậu chủ vì sợ hãi và có lẽ cả chút hy vọng mong được chấp nhận. Hành động trèo lên cây cao nguy hiểm cho thấy sự cố gắng và nhẫn nại đến cùng cực của cậu. Tuy nhiên, cuối cùng, Bào trở thành nạn nhân của sự vô tâm, tàn nhẫn và coi trọng vật chất của người lớn. Qua nhân vật Bào, tác giả Nguyễn Quang Sáng gửi gắm sự xót thương, cảm thông sâu sắc đối với số phận bi thảm của những người nghèo khổ, đặc biệt là trẻ em, trong xã hội xưa. Tác giả cũng thể hiện sự phẫn uất, lên án đối với sự tàn nhẫn, vô cảm và sự bất công của những kẻ có quyền thế, những người coi trọng vật chất hơn cả mạng sống con người. Câu chuyện là một tiếng kêu đau đớn về thân phận con người trong xã hội đầy rẫy bất công.


câu 1

Câu nói của Mark Twain đã chạm đến một khía cạnh sâu sắc trong cách chúng ta sống và đưa ra quyết định: nỗi hối tiếc về những điều chưa từng thử sức thường lớn hơn nhiều so với những vấp ngã trong quá trình hành động. Hai mươi năm sau nhìn lại, có lẽ chúng ta sẽ không mấy bận tâm về những lần thất bại, những sai lầm nhỏ nhặt đã từng mắc phải. Thay vào đó, điều day dứt tâm can có lẽ là những cơ hội đã bỏ lỡ, những đam mê chưa dám theo đuổi, những giới hạn tự mình đặt ra vì sợ hãi hay sự an toàn giả tạo.Cuộc sống vốn dĩ là một hành trình khám phá đầy thú vị và bất ngờ. Nếu chúng ta cứ mãi nép mình trong vỏ bọc an toàn, sợ hãi những điều chưa biết, chúng ta sẽ tự đánh mất đi vô vàn cơ hội để trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành. Những điều "không làm" sẽ trở thành những "nếu như", những "giá mà" ám ảnh khôn nguôi. Ngược lại, dù có thất bại trên hành trình khám phá, những kinh nghiệm và bài học thu được sẽ là hành trang quý giá, giúp chúng ta mạnh mẽ và trưởng thành hơn.Vậy nên, lời khuyên của Mark Twain là một lời nhắc nhở quý giá để chúng ta sống một cuộc đời chủ động và dám dấn thân. Đừng để sự sợ hãi trói buộc đôi chân, đừng để sự an toàn giả tạo giam cầm những khát vọng. Hãy can đảm "tháo dây, nhổ neo", bước ra biển lớn của cuộc đời để khám phá những điều kỳ diệu và sống một cuộc đời không hối tiếc.


Câu 1.

Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là nghị luận kết hợp với biểu cảm.

Câu 2.

Hai lối sống mà con người đã từng đôi lần trải qua được tác giả nêu trong đoạn trích là:

- Khước từ sự vận động, tìm quên trong những giấc ngủ vùi, tìm sự an toàn trong vẻ ngoan ngoãn bất động, bỏ quên những khát khao dài rộng, bải hoải trong tháng ngày chật hẹp. Đây là lối sống thụ động, né tránh, thiếu khát vọng và sự phát triển.

- Phải bước đi như nghe trong mình tiếng gọi chảy đi. Đây là lối sống tích cực, luôn hướng về phía trước, không ngừng vận động và trải nghiệm.

Câu 3.

Trong đoạn: “Sông như đời người. Và sông phải chảy. Như tuổi trẻ phải hướng ra biển rộng.”, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh.

- "Sông như đời người": So sánh sự vận động không ngừng của dòng sông với sự vận động và phát triển của cuộc đời con người.

- "Như tuổi trẻ phải hướng ra biển rộng": So sánh sự vươn tới những chân trời mới, những mục tiêu lớn lao của tuổi trẻ với dòng sông chảy ra biển lớn.

Tác dụng của biện pháp so sánh này là: Làm cho hình ảnh dòng sông và tuổi trẻ trở nên sinh động, cụ thể và dễ hình dung hơn. Nhấn mạnh sự tương đồng giữa quy luật vận động của tự nhiên và quy luật phát triển của đời người. Gợi mở ý nghĩa sâu sắc về lẽ sống, về sự cần thiết của việc không ngừng tiến lên, khám phá và chinh phục những điều mới mẻ.

Câu 4.
Em hiểu "tiếng gọi chảy đi sông ơi" trong câu văn "Không thể thế bởi mỗi ngày ta phải bước đi như nghe trong mình tiếng gọi chảy đi sông ơi" là sự thôi thúc, khát vọng nội tại, một động lực mạnh mẽ từ bên trong mỗi người, thôi thúc ta phải hành động, phải bước đi, phải không ngừng vận động và phát triển như dòng sông luôn hướng về biển cả. Đó là tiếng gọi của sự sống, của tuổi trẻ, của những ước mơ và hoài bão muốn được thực hiện.

Câu 5.

Từ nội dung văn bản, em rút ra được bài học sâu sắc về ý nghĩa của sự vận động và khát vọng vươn lên trong cuộc sống. Cuộc sống cũng giống như dòng sông, nếu ngừng chảy sẽ trở thành đầm lầy tù đọng, mất đi sức sống và vẻ đẹp. Tuổi trẻ của mỗi người cũng cần có những mục tiêu, những khát khao để hướng tới, không ngừng học hỏi, trải nghiệm và khám phá thế giới rộng lớn. Việc khước từ sự vận động, sống một cách thụ động sẽ khiến chúng ta trở nên muộn phiền, đánh mất những cơ hội phát triển và bỏ lỡ những điều tốt đẹp mà cuộc sống mang lại.