

Nguyễn Linh Nhi
Giới thiệu về bản thân



































*gọi khối lượng của vật là m (kg)
tại độ cao h = 3m:
- thế năng của vật: P = mgh = m . 10 . 3 = 30m (J)
- động năng của vật bằng 1,5 tấn thế năng: K = 1,5P = 1,5 . 30m = 45m (J)
- cơ năng của vật là tổng động năng và thế năng: W = K + P = 45m + 30m = 75m (J)
theo đề bài, cơ năng W = 37,5J ta có phương trình: 75m = 37,5 => m = 37,5/75 = 0,5 kg
*động năng của vật là: K = 1/2mv*2 = 45m
thay m = 0,5 vào phương trình: 1/2 . 0,5 . v*2 = 45 .0,5 => 0,25v*2 = 22,5 => v*2 = 22,5/0,25 = 90 => v sấp xỉ 9,49m/s
a, chuyển đổi đơn vị tốc độ: 21,6km/h = 6m/s
tính gia tốc xe: a = v-v0/ t = 6-0/15 = 0,4 m/s*2
tính lực kéo của động cơ: theo định luật II newton, F = ma = 2000 . 0,4 = 800 N
tính quãng đường xe đi được trong 15 giây: s = vot + 1/2at*2 = 0 + 1/2 (0,4) (15)*2 = 45m
tính công của động cơ trong 15 giây: A = Fs = 800 . 45 = 36000J
tính công suất của động cơ: P = A/t = 36000/15 = 2400W
b,
tính lực ma sát: 0,05 . 200 . 10 = 1000N
tính lực kéo tổng cộng: lực kéo động cơ phải thắng lực ma sát và tạo ra gia tốc nên: F kéo = Fms + ma = 1000 + 800 = 1800N
tính công của động cơ: A = F kéo s = 1800 . 45 = 81000J
tính công suất của động cơ: P = A/t = 81000/ 15 = 5400w
Câu 1
Truyện ngắn trên đã khắc họa sâu sắc số phận bất hạnh và thân phận thấp kém của những đứa trẻ nghèo trong xã hội phong kiến. Qua nhân vật Bào, một cậu bé mới mười hai tuổi đã phải đi ở đợ để trả nợ thay mẹ, tác giả tố cáo sự bất công và lòng tham lam, tàn nhẫn của tầng lớp chủ nô. Bào bị đối xử tàn nhẫn, bị ép bắt con chim vàng cho cậu chủ chỉ vì sự đòi hỏi ích kỉ, vô lý. Hình ảnh Bào quấn lá, nín thở trèo cây trong sợ hãi, rồi cuối cùng rơi xuống máu chảy đầm đìa, nhưng vẫn chỉ nhận lại sự thờ ơ tàn nhẫn của bà chủ, đã gây ra nỗi ám ảnh trong lòng người đọc. Qua cái chết của con chim vàng biểu tượng cho sự tự do và cái đẹp bị hủy hoại câu chuyện không chỉ lên án xã hội bất công mà còn bày tỏ niềm thương xót vô hạn với những số phận nhỏ bé bị chà đạp. Bằng nghệ thuật kể chuyện đầy cảm xúc và miêu tả sinh động, truyện ngắn đã để lại một dư âm đau xót và đầy ám ảnh về thân phận trẻ em nghèo.
Câu 2
Văn hào người Pháp Victor Hugo đã nói “Con người sống không có tình thương cũng giống như vườn hoa không có ánh nắng mặt trời, không có gì đẹp đẽ và hữu ích có thể nảy nở trong đó được”. Một cuộc sống như vậy thật vô vị, nhàm chán trở nên u ám, hoang vắng, thiếu đi sắc màu, chắc chắn nếu được quan tâm yêu thương sẽ thấy cuộc sống này đáng sống và ý nghĩa biết bao. Vậy tại sao con người lại cần tình yêu thương như con người thiếu nắng?
Cuộc sống bận rộn, không ngừng thay đổi hàng ngày, từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành chúng ta đều đã nghe về hai từ tình thương. Về tình yêu thương, có người đã nói rằng: “Tình yêu thương là hạnh phúc của con người” bạn nghĩ gì về điều này?
Tình yêu thương là một khái niệm chỉ phẩm chất tình cảm vô cùng đẹp đẽ của con người cả về tâm hồn và hành động, luôn yêu thương, luôn bao bọc lẫn nhau một cách hòa nhã, thân thiết. Còn hạnh phúc là cảm giác hạnh phúc tột cùng của mỗi người khi thực hiện được ước mơ của bản thân hoặc làm những điều có ý nghĩa tốt đẹp cho bản thân và cho đời. Câu nói “Tình yêu là hạnh phúc” này cũng là cách nhấn mạnh đến tình yêu thương to lớn.
Yêu thương không chỉ là một danh từ, mà còn là một động từ, nó không chỉ là cảm xúc mà còn là sự quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ và hy sinh. Có nhiều cách để hiểu về tình yêu thương nhưng tất cả đều nói về bản chất tốt đẹp của con người. Tình yêu lớn lên thông qua việc cho đi, sự yêu thương duy nhất mà chúng ta cho đi là sự yêu thương duy nhất mà chúng ta giữ lại được. Yêu thương cho đi có thể giữ mãi, và có người cho rằng khi bạn yêu thương chính bản thân mình, đó là khi bạn cảm thấy xinh đẹp nhất, tình yêu chân chính là tình yêu với bản thân mình. Hai quan điểm này có thể đối lập nhưng cũng bổ sung cho nhau, mang lại cái nhìn đa chiều về lẽ sống này. Yêu thương mà chúng ta cho đi là tình yêu dành tặng cho người khác, đó là tình yêu bắt nguồn từ sự đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu mà không vụ lợi, không toan tính, từ một trái tim biết rung động trước cái đẹp, cái tốt, nhận thức cái xấu và biết xót xa trước những hoàn cảnh bất hạnh, đau khổ một cách chân thành nhất. Đó là sự yêu thương duy nhất mà chúng ta giữ lại được và đã khẳng định sự bền vững của tình yêu ấy.
Bàn tay cho đi luôn mang hương thơm của hoa hồng. Nếu yêu thương cho đi là tình yêu vô điều kiện dành cho nhân loại, thì yêu thương chính bản thân mình lại là tình yêu nâng niu, trân trọng, yêu quý những giá trị của bản thân. Khi biết tự yêu thương, bạn sẽ trở thành người xinh đẹp nhất, hạnh phúc nhất, trở thành cá nhân giá trị, hữu ích trong mắt mọi người xung quanh. Chỉ khi chúng ta biết yêu thương chính bản thân mình thì từ đó mới biết yêu thương người khác một cách đúng đắn và phù hợp, dung hòa được lợi ích cá nhân và cộng đồng, đem sức mình xây dựng cống hiến cho đời. Con người phải biết quan tâm giúp đỡ những người xung quanh trong hoàn cảnh khó khăn, đồng thời cũng biết chăm sóc nuôi dưỡng tâm hồn, nhân phẩm của chính mình. Chỉ có khi yêu thương chính bản thân mình, bạn mới biết yêu thương người khác, biết cân bằng giữa thương người và thương bản thân. Từ đó, bạn mới có được một cuộc sống trọn vẹn, đầy ý nghĩa. Vậy trong cuộc sống này, điều gì khiến bạn hạnh phúc? Đó có phải là tiền bạc, vật chất đầy đủ, có địa vị trong xã hội… không? Quả thật, tiền bạc, vật chất là những yếu tố cần và đủ để có một cuộc sống tốt, nhưng đó không phải là tất cả. Mỗi con người sinh ra đều khao khát được yêu thương và chia sẻ, như câu nói 'Tình yêu thương khiến cho con người hạnh phúc', đó chính là tình yêu thương giữa con người, nó tồn tại trong mỗi chúng ta từ khi còn nhỏ đến khi lớn lên, nhưng tình yêu ấy chỉ hiện diện khi chúng ta muốn thể hiện nó ra bên ngoài. Chỉ khi bạn mang tình thương của mình đến với mọi người trong cuộc sống, bạn mới cảm nhận được hết vị ngọt của hạnh phúc, sự hạnh phúc lắng đọng trong tâm hồn. Mọi người từ khi sinh ra cho đến già, đều sống trong tình yêu thương, nhận được sự chăm sóc, che chở, yêu thương từ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp. Tình yêu thương luôn hiện diện xung quanh cuộc sống của mỗi người và đã trở thành một thứ gọi là gia vị không thể thiếu trong cả bầu trời tình cảm, cảm xúc phong phú của đời sống con người. Thử hỏi nếu một ngày bạn vấp ngã, không ai quan tâm để giúp bạn vực dậy, bạn có cảm thấy tủi thân, cô đơn không? Tình yêu thương không cần quá lớn lao hay màu mè, đôi khi chỉ là những hành động, lời nói nhỏ nhặt nhưng lại mang ý nghĩa to lớn, trở thành liều thuốc an ủi tinh thần, là cái phao cứu giúp bạn khi bạn gần như bị chìm trong biển đau khổ và cũng là cái phao cứu giúp biết bao mảnh đời đang gặp khó khăn. Một lời nói nhỏ thôi nhưng thể hiện được tình yêu thương to lớn.
Tầm quan trọng của tình yêu thương được nhà văn Nam Cao nhấn mạnh và thể hiện sâu sắc qua tác phẩm văn học của ông. Tình yêu thương của Thị Nở với một bát cháo hành nóng hổi, ngọt thơm của tình người đã làm thay đổi một con người bị tha hóa như Chí Phèo, biến hóa và hồi sinh. Hắn không còn khao khát sống đạo lương thiện như thế, ý chí muốn trở thành người tốt, hòa thuận lại bừng lên trong hắn, người từng bị xã hội xem như quỷ ám ở Vũ Đại nhưng bị hắt hủi ra khỏi cộng đồng một lần nữa, đẩy hắn vào bước đường cùng không lối thoát trong hành trình tìm kiếm tình yêu thương. Có lẽ nếu con người biết sống vị tha hơn, thấu hiểu hơn, biết yêu thương nhau nhiều hơn, Chí Phèo đã có cuộc sống hạnh phúc bên tình yêu của Thị Nở, và cuộc sống này sẽ dễ chịu hơn biết bao nhiêu. Tình yêu thương diệu kỳ này đã làm cho một cô gái bệnh tật như Giôn Xi, đang nằm liệt giường, tuyệt vọng về cuộc sống, được hồi sinh một cách bất ngờ. Nếu con người sống lạnh lùng, vô tâm, thì không có những kiệt tác vĩ đại như Chiếc lá cuối cùng. Không có tình yêu thương không bờ bến của bà cụ Tứ, đón chào, giúp đỡ những người đang đứng trên bờ vực của cái chết như Thị, thì cũng không có Vợ Nhặt của Kim Lân. Ngày nay, tình yêu thương trong xã hội hiện đại càng trở nên quý trọng hơn, đặc biệt là khi con người đang phải chịu nhiều áp lực từ công việc, cuộc sống, công nghệ thông tin. Càng cần đến sợi dây tình người để gắn kết, để con người gần gũi, gắn bó hơn, thể hiện sự đồng cảm, chia sẻ, không ngần ngại hy sinh để giúp đỡ lẫn nhau. Tình yêu thương cũng sẽ mang lại sức mạnh, ý chí to lớn để vượt qua mọi khó khăn, thách thức, rèn luyện, tu dưỡng tâm hồn, hoàn thiện nhân cách, được mọi người quý trọng, yêu mến, từ đó góp phần làm cho xã hội trở nên tốt đẹp, văn minh tiến bộ hơn. Tình yêu thương chính là cội nguồn cứu vớt chúng ta khỏi những bất hạnh trong cuộc sống.
Tình yêu thương có ý nghĩa vô cùng quan trọng, vậy tại sao chúng ta không nỗ lực thể hiện và nuôi dưỡng nó hàng ngày, đặc biệt là đối với thế hệ trẻ. Thay vì cắm đầu vào điện thoại, vào mạng xã hội, hãy dành thời gian để tương tác, chia sẻ, tâm sự để hiểu sâu hơn về những khó khăn, vất vả của cha mẹ, thầy cô. Hãy chia sẻ nhiều hơn với bạn bè, giúp đỡ nhau chia sẻ khó khăn của đồng bào miền Trung đang gặp phải. Hãy biết ơn và thực hiện các hướng dẫn về sức khỏe của Bộ Y tế để cùng nhau chống dịch, thể hiện sự quan tâm, thông cảm với những số phận đau khổ trong cuộc sống. Đừng ngần ngại thể hiện tình yêu thương của mình. Hãy nói cho những người xung quanh biết rằng bạn yêu thương và biết ơn họ rất nhiều, bằng những lời nói ngọt ngào nhất mà bạn có thể, bằng những hành động cụ thể, thiết thực. Hãy tham gia vào các hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ người nghèo, hiến máu tình nguyện...
“Sống có tấm lòng
Thì hạnh phúc đong đầy”
Tuy nhiên, chúng ta cũng cần hiểu rằng tình yêu thương không phải là việc bao che, dung túng cho những hành động xấu, đó là tình yêu thương mù quáng. Tình yêu thương cần được trao cho đúng người, đúng lúc, đúng chỗ, từ trái tim này đến trái tim kia. Cha mẹ yêu thương con cái không nên quá nuông chiều, bạn bè không nên che giấu những thói hư tật xấu của nhau. Đồng thời, cần phê phán những người ích kỷ, thờ ơ, không biết chia sẻ quan tâm đến nỗi đau của người khác. Chúng ta không nên lợi dụng tình yêu thương của người khác để trục lợi bất chính. Hãy biết ơn và nỗ lực trong cuộc sống này.
“Nắng đủ sẽ nở hoa
Yêu thương đủ sẽ hạnh phúc”
Mỗi người đều muốn cuộc sống của mình trở nên đầy đặn và ấm áp, được bao bọc bởi tình yêu thương. Hạnh phúc thực sự là khi chúng ta có thể chia sẻ tình yêu thương của mình và lan tỏa nó một cách tinh tế nhất.
Câu 1:
- Phương thức biểu đạt chính trong đoạn: tự sự
Câu 2:
- tình huống của đoạn trích: tình huống truyện tập trung vào sự áp bức bóc lột và cái chết đầy thương tâm của người ở, đồng thời thể hiện sự vô tâm, tính ích kỉ của giai cấp thống trị
Câu 3:
- Ngôi kể: thứ 3
- Tác dụng: đóng vai trò quan trọng trong xây dựng cốt truyện, khắc họa nhân vật, thể hiện chủ đề và tạo nên hiệu quả nghệ thuật cho tác phẩm
Câu 4:
- " mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" đây là một điểm nhấn đầy ám ảnh, gói ghém bi kịch sâu sắc về sự cô đơn, tuyệt vọng, bất lực và sự vô cảm tàn nhẫn trong xã hội. Nó khép lại câu truyện bằng một hình ảnh đau xót, day dứt, gây ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc về sự đáng thương của cậu bé Bào.
Câu 5:
- nhân vật cậu bé Bào là một hình ảnh tiêu biểu cho những đứa trẻ nghèo khổ, phải chịu những sự bất công và tàn nhẫn trong xã hội cũ. Sự nhẫn nhục, cố gắng và cuối cùng là cái chết thương tâm của cậu bé đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Câu 1:
Mark Twain từng nói: “Hai mươi năm sau, bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm hơn là những gì bạn đã làm.” Câu nói này là lời nhắc nhở sâu sắc về giá trị của sự dũng cảm và trải nghiệm trong cuộc sống. Thực tế, nhiều người vì sợ thất bại, sợ rủi ro mà bỏ lỡ những cơ hội quan trọng. Họ chọn ở trong “bến đỗ an toàn” – vùng an toàn quen thuộc, không thử sức với những điều mới mẻ. Tuy nhiên, thời gian trôi qua không chờ đợi ai. Khi nhìn lại, ta thường tiếc nuối vì đã không dám theo đuổi ước mơ, không dám yêu, không dám thử thách bản thân. Những điều ta đã làm, dù thành công hay thất bại, đều mang lại kinh nghiệm và giúp ta trưởng thành. Ngược lại, những điều chưa từng làm sẽ mãi là dấu hỏi và niềm tiếc nuối. Vì vậy, sống là phải can đảm bước ra khỏi vùng an toàn, dám hành động, dám sai để rồi dám lớn lên. Chỉ khi đó, ta mới thực sự sống trọn vẹn và không hối tiếc về sau
Câu 2:
Trong đoạn trích Trở về của Thạch Lam, nhân vật người mẹ hiện lên như một biểu tượng của tình mẫu tử thiêng liêng, của sự tảo tần, hy sinh và lòng bao dung vô bờ bến. Dù con trai Tâm đã rời xa quê, sống một cuộc sống xa hoa, hờ hững và vô tâm, người mẹ vẫn luôn dõi theo con bằng cả tình yêu thương chân thành và lặng lẽ.
Ngay từ những dòng đầu, ta thấy bà cụ sống trong cảnh nghèo khó, cô đơn, vẫn giữ nếp sống cũ, chiếc áo cũ kỹ, căn nhà xập xệ tất cả phản ánh sự tảo tần, nhẫn nhịn của một người mẹ quê. Khi gặp lại con sau sáu năm, bà không trách móc, không giận dữ mà chỉ nghẹn ngào: “Con đã về đấy ư?”. Câu nói ấy chứa đựng biết bao xúc động, vừa là nỗi vui mừng khôn xiết, vừa như lời chờ đợi âm thầm suốt những năm tháng cô đơn. Mặc dù biết rõ sự lạnh nhạt, thờ ơ của con, bà vẫn tìm cách kể về cô Trinh người con gái vẫn nhắc đến Tâm như một cách kết nối để níu kéo con về với gốc gác làng quê.
Sự bao dung của bà mẹ còn thể hiện qua việc bà không trách Tâm đã giấu chuyện lấy vợ, không thèm hỏi thăm mình hay trả lời thư. Bà vẫn chăm chú lắng nghe từng câu nói, từng cử chỉ, hỏi han sức khỏe con bằng giọng điệu đầy quan tâm và lo lắng. Ngay cả khi Tâm từ chối ở lại ăn cơm, bà vẫn khẩn khoản giữ con thêm chút nữa, chỉ mong níu kéo thời gian bên con dù ngắn ngủi. Hành động cầm những đồng tiền Tâm đưa với đôi tay “run run” và “rơm rớm nước mắt” là chi tiết khiến người đọc nhói lòng không phải vì số tiền, mà vì bà cảm nhận được khoảng cách ngày càng xa giữa mẹ và con.
Qua hình ảnh người mẹ, Thạch Lam không chỉ thể hiện vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam thời xưa giàu đức hy sinh, chịu đựng và yêu thương vô điều kiện mà còn lay động lương tri người đọc về trách nhiệm làm con, về những gì ta dễ dàng đánh mất giữa cuộc sống xô bồ hiện đại. Nhân vật người mẹ là một minh chứng cảm động cho sự trường tồn của tình mẫu tử trong mọi hoàn cảnh, đồng thời gợi nhắc ta sống chậm lại để biết yêu thương và trân trọng những người thân yêu bên mình.
Câu 1:
phương thức biểu đạt: biểu cảm
Câu 2
+lối sống thụ động, khép kín
+lối sống buông xuôi, tàn lụi
Câu 3
Biện pháp tu từ: so sanh
Phân tích tác dụng: góp phần làm nổi bật những suy tư trăn trở của tác giả về những lối sống khác nhau, khơi gợi cảm xúc suy ngẫm sâu sắc trong lòng người đọc
Câu 5
- rút ra bài học cuộc sống chỉ thật sự ý nghĩa khi có mục tiêu và khát vọng vươn lên
-vì: sự thụ động và trốn tránh sẽ chỉ dẫn đến sự tàn lụi và đánh mất đi những giá trị tốt đẹp của cuộc sống
Câu 4
- theo em đó là một hình ảnh ẩn dụ sâu sắc thể hiện sự thôi thúc bên trong mỗi người hướng tới những điều tốt đẹp hơn, ý thức về sự trôi chảy của cuộc đời, nhắc nhở về một lẽ sống tích cực