

Nguyễn Hà My
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Nhân vật Bê-li-cốp trong đoạn trích “Người trong bao” của Sê-khốp là hình ảnh điển hình cho kiểu người sống khép kín, bảo thủ và sợ hãi cuộc sống thực. Ông ta luôn trốn tránh thế giới xung quanh bằng cách tự tạo cho mình một “cái bao” – từ cách ăn mặc kỳ quặc đến lối sống thu mình, chỉ tin vào những mệnh lệnh và cấm đoán. Mỗi hành vi, cử chỉ của Bê-li-cốp đều mang nặng nỗi ám ảnh bị đe dọa và mất kiểm soát. Hình ảnh ấy không chỉ phản ánh một con người mà còn là biểu tượng cho một tầng lớp trí thức lạc hậu, trì trệ, góp phần làm xã hội bị thụt lùi. Điều đáng nói là sự sợ hãi và khép kín của ông không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn tạo ra bầu không khí ngột ngạt, đè nén lên cả cộng đồng. Qua nhân vật Bê-li-cốp, tác giả gửi gắm thông điệp phê phán lối sống hèn nhát, thủ cựu, và kêu gọi con người hãy sống cởi mở, tích cực, dũng cảm đối mặt với cuộc sống thực tại để góp phần làm xã hội tiến bộ hơn.
Câu 2:
Trong cuộc sống, mỗi người đều có một “vùng an toàn” – đó là nơi mà ta cảm thấy quen thuộc, thoải mái, ít rủi ro và không phải đối mặt với thử thách. Tuy nhiên, nếu chỉ mãi quanh quẩn trong vùng an toàn ấy, con người sẽ dễ rơi vào sự trì trệ, bảo thủ, và đánh mất cơ hội phát triển bản thân. Việc dám bước ra khỏi vùng an toàn có ý nghĩa to lớn, không chỉ trong việc khám phá năng lực của chính mình mà còn mở ra nhiều cánh cửa mới cho tương lai.
Trước hết, bước ra khỏi vùng an toàn giúp ta vượt qua nỗi sợ hãi và giới hạn của bản thân. Nỗi sợ thất bại, sợ bị đánh giá hay sợ thay đổi thường khiến con người tự trói mình trong khuôn khổ an toàn. Nhưng chỉ khi dám đối mặt với thử thách, con người mới có cơ hội học hỏi, trưởng thành và đạt được những thành tựu mới. Ví dụ, một người nhút nhát khi dám đứng lên thuyết trình trước đám đông sẽ dần rèn luyện được sự tự tin – điều không bao giờ có được nếu cứ mãi lẩn tránh.
Thứ hai, việc rời khỏi vùng an toàn còn mang đến cho ta trải nghiệm đa dạng và một cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc sống. Ta không thể hiểu hết khả năng hay giới hạn của mình nếu chưa từng thử làm những điều mới mẻ, chưa từng dám thất bại để học cách đứng dậy. Những người thành công không phải là người không mắc sai lầm, mà là người dám bước đi, dám chấp nhận rủi ro và kiên trì theo đuổi mục tiêu.
Tuy nhiên, bước ra khỏi vùng an toàn không có nghĩa là liều lĩnh. Đó là sự can đảm có suy nghĩ, có chiến lược – biết mình cần thay đổi điều gì, học hỏi ra sao và chấp nhận rủi ro trong giới hạn cho phép. Quan trọng hơn cả là giữ vững ý chí và không để những thất bại ban đầu khiến mình quay lại vùng an toàn cũ kỹ.
Từ thực tế đó, mỗi người cần tự nhìn nhận chính mình: ta đang ở đâu, liệu có đang dậm chân tại chỗ trong vùng an toàn hay không? Bước ra khỏi nó là một hành trình khó khăn nhưng cũng là con đường duy nhất để ta phát triển bản thân, sống có ý nghĩa và cống hiến cho cộng đồng.
Tóm lại, vùng an toàn là điểm khởi đầu, nhưng không phải là điểm dừng chân. Chỉ khi dám bước ra khỏi vùng an toàn, con người mới có thể khám phá trọn vẹn tiềm năng của chính mình và chạm tới những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống.
Câu 1:
-PTBĐ chính: tự sự
Câu 2:
-Nhân vậy trung tâm: cô giáp dạy tiếng Hy Lạp
Câu 3:
-Ngôi kể: ngôi thứ nhất
Câu 4:
-Chi tiết miêu tả chân dung:
+ Luôn mặc ái bành tô ấm, đi giày cao su, cầm ô dù trời nắng
+ Mặt lúc nào cũng giấu sau cổ áo, đeo kính râm, nhét bông tai
+ Khi đi xe ngựa luôn kéo mui
Ý nghĩa nhan đề “Người trong bao”:
Nhan đề dùng hình ảnh ẩn dụ “bao” để thể hiện cuộc sống khép kín, bảo thủ, sợ hãi của Bê-li-cốp – người luôn thu mình trong vỏ bọc cô lập, xa rời cuộc sống thực. “Cái bao” không chỉ là hiện vật mà còn tượng trưng cho một kiểu người, một lối sống tiêu cực, lạc hậu trong xã hội.
Câu 5:
Đoạn trích phê phán những con người bảo thủ, sợ hãi, sống gò bó và xa lánh thực tại như Bê-li-cốp – những người khiến xã hội trở nên u ám, trì trệ. Qua đó, tác phẩm khơi gợi ý thức cá nhân về việc cần sống tích cực, cởi mở, hòa nhập với cuộc sống và dám lên tiếng vì sự tiến bộ của cộng đồng.