

Lê Khánh Huyền
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Trong bối cảnh thế giới không ngừng biến đổi, tinh thần sáng tạo đóng vai trò then chốt đối với sự phát triển của thế hệ trẻ. Sáng tạo không chỉ giới hạn trong lĩnh vực nghệ thuật mà còn bao trùm mọi khía cạnh của cuộc sống, từ học tập, nghiên cứu đến khởi nghiệp và giải quyết các vấn đề xã hội. Đối với người trẻ, sáng tạo là động lực để khám phá những điều mới mẻ, vượt qua những giới hạn của bản thân và kiến tạo nên những giá trị độc đáo. Tinh thần sáng tạo giúp thế hệ trẻ nhìn nhận vấn đề dưới nhiều góc độ khác nhau, khơi gợi những ý tưởng đột phá và tìm ra những giải pháp hiệu quả. Nó thúc đẩy tư duy phản biện, khả năng thích ứng linh hoạt và tinh thần dám nghĩ dám làm. Trong một thế giới cạnh tranh, sáng tạo là vũ khí lợi hại giúp người trẻ nổi bật, tạo dựng dấu ấn cá nhân và đóng góp vào sự tiến bộ của cộng đồng. Hơn thế nữa, sáng tạo còn mang lại niềm vui, sự hứng thú và ý nghĩa cho cuộc sống, giúp thế hệ trẻ sống một cách trọn vẹn và ý nghĩa hơn. Câu 2: Trong truyện ngắn "Biển người mênh mông" của Nguyễn Ngọc Tư, hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo hiện lên như hai mảnh ghép đối lập nhưng lại bổ sung cho nhau, khắc họa một cách sâu sắc bức tranh đời sống của những người dân nghèo khổ vùng sông nước. Nhân vật Phi là hình ảnh tiêu biểu cho sức sống mãnh liệt và khát vọng vươn lên của tuổi trẻ. Dù phải đối mặt với hoàn cảnh gia đình khó khăn, mồ côi cha mẹ từ sớm, Phi vẫn không ngừng nỗ lực học tập và lao động để mưu sinh. Hình ảnh Phi "cái thằng cà thảng, tóc tai xấp xải, hệt du côn" nhưng lại "căm mấy ngàn chạy đi, lát sau đem cái đầu tóc mới về" cho thấy sự mạnh mẽ, ương bướng nhưng cũng đầy trách nhiệm và ý thức vươn lên của cậu. Phi không chỉ lo cho bản thân mà còn gánh vác cả gia đình, chăm sóc má và em gái. Sự tảo tần, chịu khó của Phi là minh chứng cho nghị lực phi thường của những người trẻ lớn lên trong gian khó. Tuy cuộc sống vất vả, Phi vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp. Cậu có lòng hiếu thảo, thương yêu gia đình sâu sắc. Tình cảm của Phi dành cho má và em gái là một trong những điểm sáng trong câu chuyện. Dù đôi lúc có những suy nghĩ nông nổi, bồng bột của tuổi trẻ, nhưng ẩn sâu trong con người Phi là một trái tim ấm áp và một ý chí kiên cường. Hình ảnh Phi "mười mấy tuổi đã biết rất nhiều chuyện" cho thấy sự trưởng thành sớm của cậu dưới sự khắc nghiệt của cuộc đời. Trái ngược với sự trẻ trung, đầy nghị lực của Phi là hình ảnh ông Sáu Đèo, một người già cô đơn và bất hạnh. Ông Sáu Đèo hiện lên với dáng vẻ khắc khổ, bệnh tật và một cuộc sống đầy thiếu thốn. Căn chòi của ông "vách đã mục, mái thì lợp lại nhờ má đi họp phụ huynh" là minh chứng cho sự nghèo khó và cô đơn của ông. Sự ra đi của người thân, sự lạnh lẽo của cuộc sống đã khiến ông trở nên khép kín và mang trong mình nhiều nỗi buồn. Mối quan hệ giữa Phi và ông Sáu Đèo là một điểm nhấn đáng chú ý trong truyện. Dù cách biệt về tuổi tác và hoàn cảnh sống, giữa hai người vẫn tồn tại một sự đồng cảm và sẻ chia lặng lẽ. Phi, với sự hồn nhiên và lòng trắc ẩn của mình, đã mang đến một chút hơi ấm cho cuộc sống cô đơn của ông Sáu Đèo. Những lời hỏi han, những quan tâm nhỏ bé của Phi đã xoa dịu phần nào nỗi buồn và sự cô đơn trong lòng ông lão. Ngược lại, ông Sáu Đèo cũng dành cho Phi những lời khuyên chân thành, những bài học cuộc sống quý giá. Sự tương phản giữa Phi và ông Sáu Đèo không chỉ khắc họa rõ nét hai thế hệ với những gánh nặng và khó khăn riêng mà còn thể hiện sự tiếp nối của cuộc sống, sự chuyển giao giữa quá khứ và tương lai. Phi là biểu tượng cho sức sống mới, cho hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn, trong khi ông Sáu Đèo là hình ảnh của những khó khăn, mất mát mà cuộc đời đã trải qua. Qua hai nhân vật này, Nguyễn Ngọc Tư đã thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc đối với cuộc sống của những người dân nghèo vùng sông nước. Bà không chỉ thể hiện những khó khăn, vất vả mà còn làm nổi bật lên vẻ đẹp tâm hồn, nghị lực sống và tình người ấm áp giữa những con người tưởng chừng như nhỏ bé và đơn độc trong "biển người mênh mông" của cuộc đời. Mối quan hệ giữa Phi và ông Sáu Đèo là một sợi dây kết nối, thể hiện sự sẻ chia và đồng cảm giữa những phận người, làm sáng lên giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
Câu 1:
Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh. Câu 2:
Cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi thể hiện ở việc người mua và người bán di chuyển bằng thuyền, ghe để trao đổi hàng hóa. Hàng hóa đa dạng được bày bán trên thuyền. Đặc biệt, cách rao hàng bằng "bẹo" tạo nên sự độc đáo và thu hút. Câu 3:
Việc sử dụng tên các địa danh (Cái Bè, Cái Răng, Phong Điền, Ngã Bảy, Sông Trẹm, Vĩnh Thuận) trong văn bản nhằm cung cấp thông tin cụ thể và làm rõ hơn về sự phổ biến của chợ nổi ở nhiều địa phương khác nhau tại miền Tây. Câu 4:
Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ được tác giả đề cập trong văn bản là "cây bẹo". Đây là cách người bán treo các loại hàng hóa lên sào để thu hút người mua từ xa, thay cho lời mời gọi trực tiếp. Câu 5:
Chợ nổi là một nét văn hóa độc đáo và quan trọng, thể hiện sự thích ứng của người dân miền Tây với môi trường sông nước. Nó không chỉ là nơi buôn bán mà còn là một phần của đời sống, sinh hoạt và giao lưu văn hóa cộng đồng.
Câu 1 Trong cuộc sống đa dạng và đầy màu sắc, mỗi con người là một cá thể riêng biệt với những suy nghĩ, tính cách, lối sống khác nhau. Tôn trọng sự khác biệt của người khác không chỉ là biểu hiện của văn minh mà còn là nền tảng để xây dựng một xã hội hài hòa, tiến bộ. Khi ta biết chấp nhận và thấu hiểu sự khác biệt, ta mở ra cơ hội để học hỏi và phát triển bản thân. Ngược lại, nếu ta áp đặt suy nghĩ của mình và phán xét người khác theo cái nhìn chủ quan, ta sẽ dễ rơi vào định kiến, kỳ thị, làm tổn thương người khác và giới hạn chính mình. Cuộc sống sẽ trở nên nghẹt thở nếu mọi người đều giống nhau. Chính những khác biệt trong suy nghĩ, văn hóa, phong cách sống đã làm nên sự phong phú và tiến bộ của xã hội loài người. Vì vậy, mỗi người cần rèn luyện lòng bao dung, biết lắng nghe và cư xử tử tế để cùng nhau xây dựng một thế giới đầy yêu thương và hiểu biết. Câu 2 Lưu Trọng Lư là một trong những cây bút tiêu biểu của phong trào Thơ mới Việt Nam. Thơ ông thường mang đậm chất trữ tình, sâu lắng và giàu cảm xúc, đặc biệt là những bài thơ viết về mẹ, quê hương và tuổi thơ. Trong bài thơ “Nắng mới”, ông đã tái hiện một cách xúc động hình ảnh người mẹ thân thương và tuổi thơ đầy kỷ niệm qua hình ảnh ánh nắng – biểu tượng gợi nhớ. Ngay từ khổ thơ đầu, nhà thơ đã khơi gợi cảm xúc bâng khuâng qua những hình ảnh rất đời thường của thiên nhiên: "Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Ánh nắng mới len lỏi vào không gian quen thuộc, tiếng gà trưa vang lên như đánh thức ký ức." Cảm giác "lòng rười rượi buồn theo thời dĩ vãng" như cuốn người đọc vào một miền ký ức xa xăm, nơi chất chứa những hoài niệm và nhớ thương. Tất cả tạo nên một không gian vừa thân thuộc, vừa gợi buồn, làm nền cho những hồi ức tuổi thơ hiện về. Khổ thơ thứ hai là sự trở về rõ nét của những ký ức thời thơ ấu: "Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi." Tuổi thơ của tác giả hiện lên qua chi tiết cụ thể: năm mười tuổi, có mẹ bên cạnh, trong khung cảnh ánh nắng và áo phơi trước giậu. Những hình ảnh ấy rất giản dị nhưng lại thấm đẫm yêu thương. Nắng mới không chỉ là ánh sáng, mà còn là nhịp cầu đưa tác giả trở lại với quá khứ, với hình ảnh người mẹ tận tụy, gắn bó. Khổ thơ cuối là đỉnh cao cảm xúc, khắc họa hình bóng mẹ trong tâm tưởng: 'Hình dáng mẹ tôi chưa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa." Tình cảm dành cho mẹ được thể hiện chân thành, sâu lắng. Dù thời gian có trôi, hình ảnh mẹ vẫn "chưa xóa mờ" trong ký ức tác giả. Những chi tiết như "nét cười", "tay áo", "giậu thưa" không chỉ mang tính miêu tả mà còn hàm chứa sự gắn bó thiêng liêng. Đó là biểu tượng cho tình mẫu tử bất diệt và ký ức tuổi thơ không phai. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ tinh tế, giàu nhạc điệu và gợi cảm. Tác giả đã thành công khi kết hợp giữa thiên nhiên và cảm xúc nội tâm, tạo nên một bức tranh ký ức đậm chất thơ và đầy xúc động. Hình ảnh thơ gần gũi nhưng giàu sức gợi, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm và rung động. “Nắng mới” là một bài thơ đẹp, giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu thương sâu nặng của tác giả đối với mẹ, đồng thời khơi gợi trong lòng người đọc những kỷ niệm êm đềm về gia đình và tuổi thơ. Qua bài thơ, ta thêm trân trọng những điều bình dị mà quý giá trong cuộc sống – đó là tình mẹ, là những buổi trưa nắng nhẹ, là ký ức tuổi thơ không bao giờ phai.
Câu 1
phương thức biểu đạt chính là nghị luận
Câu 2
2 cặp từ/cụm từ đối lập
"hào phóng"<–> "keo kiệt"
"ưa bè nhảy chê cười"<–>"không biết hưởng thụ cuộc sống "
Câu 3
Tác giả cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng vì mọi người có một hoàn cảnh sống , suy nghĩ và giá trị riêng . Việc phán xét người khác mà không hiểu rõ họ có thể dẫn đến những nhận định sai lầm phải thiếu ,công bằng và gây ra những tổn thương . Ngoài ra , chính bản thân chúng ta cũng có thể bị phán xét một cách tương tự nếu không biết thấu hiểu và cảm thông
Câu 4
Quan điểm của tác giả cho thấy sự nguy hiểm của việc để định kiến chi phối suy nghĩ và hành động. Khi ta buông mình vào định kiến, ta đánh mất khả năng suy nghĩ độc lập trở nên hẹp hòi, bảo thủ và khó chấp nhận sự khác biệt. Điều đó không chỉ làm tổn hại đến người khác mà còn khiến cuộc sống của chính chúng ta trở nên tiêu cực và nghèo nàn về cảm xúc
Câu 5
Thông điệp rút ra là : hãy sống bao dung biết lắng nghe và thấu hiểu người khác thay vì phán xét họ một cách dễ dãi .Đồng thời đừng để định kiến của bản thân hay của xã hội chi phối suy nghĩ mà hãy dũng cảm tin và cảm nhận và tư duy độc lập của chính bản thân mình
C1
Trong đoạn trích "Người trong bao "của Sê-khốp nhân vật Bê-li-cốp hiện lên như biểu tượng cho những con người sống trong sự bảo thủ,khép kín và sợ hãi trước cuộc sống. Ông ta luôn bao bọc bản thân trong những lớp vỏ vật chất như giày cao su , áo bành tô ,kinh râm, ô , dao , đồng hồ... tất cả đều được đặt " trong bao ". Không chỉ về mặt hình thức Bê-li-cốp cònsống trong một "chiếc bao" tinh thần đó chính là sự cẩn trọng đến mức cực đoan , luôn sợ hãi cái mới ,cái khác biệt ,luôn tuân thủ máy móc những quy định cứng nhắc . Cách sống ấy khiến ông không thể hòa nhập với mọi người ,bị cô lập , đồng thời cũng khiến những người xung quanh trở nên dè dặt , lo sợ , dần đánh mất sự cởi mở và tự do . Qua hình ảnh nhân vật này Sê-khốp phê phán lối sống bảo thủ , trì trệ và cảnh báo hậu quả tiêu cực khi con người để nỗi sợ hãi chi phối cuộc sống . Bê-li-cốp không chỉ là cá nhân cụ thể mà còn là một cái ảnh tượng trưng cho một kiêu người trong xã hội cần được thức tỉnh và thay đổi
C2
Trong cuộc sống , mỗi người đều có một "vùng an toàn" đó là nơi chúng ta cảm thấy thoải mái , quen thuộc và ít rủi ro. Đó có thể là công việc ổn định ,lối sống cũ kĩ ,những mối quan hệ thân quen hay cách nghĩ đã trở thành một thói quen. Tuy nhiên, nếu chúng ta cứ mãi trong vùng an toàn ấy, con người sẽ dễ rơi vào trạng thái trì trệ , không phát triển , đánh mất nhiều cơ hội quý báu đến trong cuộc sống. Vì vậy, bước ra khỏi vùng an toàn là điều cần thiết để mỗi người vươn lên, trưởng thành và sống một cuộc đời ý nghĩa hơn.
Vùng an toàn là nơi mà chúng ta cần thấy ít áp lực, ít lo lắng, và không bị đe dọa bởi những điều không chắc chắn. Nhưng chính sự an toàn ấy đôi khi lại là "cái bao " vô hình trói buộc con người , khiến họ ngại thay đổi sợ thất bại mà không dám chủ động thử thách bản thân. Khi chúng ta sống mãi trong một môi trường quá quen thuộc, ta sẽ dần mất đi khả năng thích nghi, sự sáng tạo và khám phá. Cuộc sống trở nên nhàm chán, đơn điệu và thiếu động lực. Ngược lại ,việc bước ra khỏi vùng an toàn đòi hỏi sự can đảm nhưng đó cũng chính là bước đầu để ta học hỏi, khám phá bản thân và chinh phục những đỉnh cao mới.
Bước ra khỏi vùng an toàn không có nghĩa là liều lĩnh, mạo hiểm một cách mù quáng. Đó chính là một hành trình chủ động đối diện với những thử thách khó khăn , dám thử những điều mới cho dù có thể thất bại nhưng cũng chính từ đó mà ta rút ra được bài học quý giá . Nhiều người thành công trong cuộc sống đều là những người dám bước ra khỏi giới hạn của bản thân. Họ dám thay đổi, dám đương đầu với những khó khăn và sẵn sàng trả giá cho sự trưởng thành đó. Nếu không dám mạo hiểm nhà bác học Thomas Edison có lẽ đã không phát minh ra bóng đèn sau hàng nghìn thất bại. Nếu không từ bỏ vùng an toàn của chính mình nhiều nhà văn, nghệ sĩ hay danh nhân đã không thể tạo nên những giá trị lớn lao cho xã hội.
Với giới trẻ hôm nay , việc vượt qua vùng an toàn lại càng cần thiết hơn. Xã hội không ngừng đầy biến động, cạnh tranh gay gắt , đòi hỏi mỗi người phải có khả năng thích nghi và đổi mới bản thân. Khi còn trẻ chúng ta cần thủ sức, khám phá nhiều lĩnh vực, học hỏi không ngừng và không ngại thất bại. Chính những lần vấp ngã ấy sẽ giúp ta mạnh mẽ và trưởng thành hơn.
Tuy nhiên, để bước ra khỏi vùng an toàn một cách hiệu quả, Chúng ta cần có kế hoạch, định hướng rõ ràng, ý chí kiên cường và tinh thần học hỏi. Mỗi bước đi đều được phải cân nhắc kỹ lưỡng, đồng thời sẵn sàng thích nghi với mọi kết quả xảy ra kể cả thành công lẫn thất bại.
Tóm lại, bước ra khỏi vùng an toàn là một hành trình không hề dễ dàng nhưng lại rất cần thiết. Đó là cách để con người sống trọn vẹn, khai mở tiềm năng và vươn tới những giá trị tốt đẹp hơn. Ai dám bước ra khỏi vùng an toàn người đó mới sống thật sự.
C1
Trong đoạn trích "Người trong bao "của Sê-khốp nhân vật Bê-li-cốp hiện lên như biểu tượng cho những con người sống trong sự bảo thủ,khép kín và sợ hãi trước cuộc sống. Ông ta luôn bao bọc bản thân trong những lớp vỏ vật chất như giày cao su , áo bành tô ,kinh râm, ô , dao , đồng hồ... tất cả đều được đặt " trong bao ". Không chỉ về mặt hình thức Bê-li-cốp cònsống trong một "chiếc bao" tinh thần đó chính là sự cẩn trọng đến mức cực đoan , luôn sợ hãi cái mới ,cái khác biệt ,luôn tuân thủ máy móc những quy định cứng nhắc . Cách sống ấy khiến ông không thể hòa nhập với mọi người ,bị cô lập , đồng thời cũng khiến những người xung quanh trở nên dè dặt , lo sợ , dần đánh mất sự cởi mở và tự do . Qua hình ảnh nhân vật này Sê-khốp phê phán lối sống bảo thủ , trì trệ và cảnh báo hậu quả tiêu cực khi con người để nỗi sợ hãi chi phối cuộc sống . Bê-li-cốp không chỉ là cá nhân cụ thể mà còn là một cái ảnh tượng trưng cho một kiêu người trong xã hội cần được thức tỉnh và thay đổi
C2
Trong cuộc sống , mỗi người đều có một "vùng an toàn" đó là nơi chúng ta cảm thấy thoải mái , quen thuộc và ít rủi ro. Đó có thể là công việc ổn định ,lối sống cũ kĩ ,những mối quan hệ thân quen hay cách nghĩ đã trở thành một thói quen. Tuy nhiên, nếu chúng ta cứ mãi trong vùng an toàn ấy, con người sẽ dễ rơi vào trạng thái trì trệ , không phát triển , đánh mất nhiều cơ hội quý báu đến trong cuộc sống. Vì vậy, bước ra khỏi vùng an toàn là điều cần thiết để mỗi người vươn lên, trưởng thành và sống một cuộc đời ý nghĩa hơn.
Vùng an toàn là nơi mà chúng ta cần thấy ít áp lực, ít lo lắng, và không bị đe dọa bởi những điều không chắc chắn. Nhưng chính sự an toàn ấy đôi khi lại là "cái bao " vô hình trói buộc con người , khiến họ ngại thay đổi sợ thất bại mà không dám chủ động thử thách bản thân. Khi chúng ta sống mãi trong một môi trường quá quen thuộc, ta sẽ dần mất đi khả năng thích nghi, sự sáng tạo và khám phá. Cuộc sống trở nên nhàm chán, đơn điệu và thiếu động lực. Ngược lại ,việc bước ra khỏi vùng an toàn đòi hỏi sự can đảm nhưng đó cũng chính là bước đầu để ta học hỏi, khám phá bản thân và chinh phục những đỉnh cao mới.
Bước ra khỏi vùng an toàn không có nghĩa là liều lĩnh, mạo hiểm một cách mù quáng. Đó chính là một hành trình chủ động đối diện với những thử thách khó khăn , dám thử những điều mới cho dù có thể thất bại nhưng cũng chính từ đó mà ta rút ra được bài học quý giá . Nhiều người thành công trong cuộc sống đều là những người dám bước ra khỏi giới hạn của bản thân. Họ dám thay đổi, dám đương đầu với những khó khăn và sẵn sàng trả giá cho sự trưởng thành đó. Nếu không dám mạo hiểm nhà bác học Thomas Edison có lẽ đã không phát minh ra bóng đèn sau hàng nghìn thất bại. Nếu không từ bỏ vùng an toàn của chính mình nhiều nhà văn, nghệ sĩ hay danh nhân đã không thể tạo nên những giá trị lớn lao cho xã hội.
Với giới trẻ hôm nay , việc vượt qua vùng an toàn lại càng cần thiết hơn. Xã hội không ngừng đầy biến động, cạnh tranh gay gắt , đòi hỏi mỗi người phải có khả năng thích nghi và đổi mới bản thân. Khi còn trẻ chúng ta cần thủ sức, khám phá nhiều lĩnh vực, học hỏi không ngừng và không ngại thất bại. Chính những lần vấp ngã ấy sẽ giúp ta mạnh mẽ và trưởng thành hơn.
Tuy nhiên, để bước ra khỏi vùng an toàn một cách hiệu quả, Chúng ta cần có kế hoạch, định hướng rõ ràng, ý chí kiên cường và tinh thần học hỏi. Mỗi bước đi đều được phải cân nhắc kỹ lưỡng, đồng thời sẵn sàng thích nghi với mọi kết quả xảy ra kể cả thành công lẫn thất bại.
Tóm lại, bước ra khỏi vùng an toàn là một hành trình không hề dễ dàng nhưng lại rất cần thiết. Đó là cách để con người sống trọn vẹn, khai mở tiềm năng và vươn tới những giá trị tốt đẹp hơn. Ai dám bước ra khỏi vùng an toàn người đó mới sống thật sự.
Câu 1 phương thức biểu đạt chính là tự sự
Câu 2 nhân vật trung tâm bê-li-cốp
Cậu 3 ngôi kể:ngôi kể thứ nhất (người kể chuyện xưng "tôi")
Tác dụng là tạo sự gần gũi chân thật giúp người đọc dễ cảm nhận và tin tưởng vào những điều được kể ;hiện rõ cảm xúc thái độ người kể chuyện đối với nhân vật và sự việc
Câu 4:-Những chi tiết miêu tả chân dung của bê -li -cốp
+ Luôn mang ủng cao su, mặc áo bành tô dày, đeo kính râm , luôn đội mũ ,tay cầm ô
+ Đồng hồ , dao , bút đều cất trong ba lô
+ khuôn mặt lúc nào cũng giấu sau cổ áo bành tô cài kín
+ Cách sống khép kín tách biệt với mọi người
- Nhan đề được đặt là "người trong bao" vì nhân vật Bê-li-cốp là hình ảnh tượng trưng cho những con người sống thu mình, sợ hãi, ràng buộc bởi những khuôn phép ,quy định cứng nhắc như đang "trốn" trong một cái bao vô hình để né tránh cuộc sống thực tại
Câu 5 bài học em rút ra từ đoạn trích trên là phải kêu gọi mọi người sống cởi mở dũng cảm hòa nhập với cộng đồng đừng để nỗi sợ vô hình chi phối cuộc sống của chính mình
a, Đổi =500g=0.5kg
Lực đàn hồi của lò xo khi treo vật có khối lượng 500g
F= m.g = 0,5 . 10=5 N
Độ biến dạng của lò xo
∆l = F/k = 5/100 = 5 cm
Chiều dài của lò xo khi treo vật
l = l0 + ∆l = 40 + 5 = 45 cm
b, Độ biến dạng của lò xo khi chiều dài lò xo là 48 cm
∆l = l - l0 = 48 - 40 = 8 cm = 0,08m
Lực đàn hồi của lò xo
F = k . ∆l = 100 . 0,08 = 8N
Khối lượng của vật cần treo
m = F/g = 8/10 = 800g
Câu 1
Đoạn trích “Con chim vàng” của Nguyễn Quang Sáng khắc họa nhân vật Bào, một cậu bé nghèo sống trong hoàn cảnh đầy thử thách. Dù nghèo khổ, Bào vẫn kiên trì và khát khao vượt qua khó khăn. Cậu chịu đựng sự khắc nghiệt từ mẹ thằng Quyên, thể hiện sự bất công trong xã hội mà Bào đang sống. Hành động trèo lên cây để bắt con chim vàng của Bào không chỉ là sự can đảm mà còn là khát vọng thoát khỏi cuộc sống tăm tối. Tuy nhiên, cảm giác hồi hộp, lo sợ khi đứng trên cao, và sự đau đớn khi rơi xuống cho thấy mâu thuẫn trong tâm trạng của Bào, khi sự nỗ lực của cậu không đạt được kết quả như mong đợi.Nhân vật Bào phản ánh chủ đề về sự bất công và đau khổ trong cuộc sống của trẻ em nghèo. Câu chuyện không chỉ khắc họa sự khó khăn mà Bào phải đối mặt mà còn chỉ ra nỗi đau mà trẻ em nghèo phải chịu đựng trong một xã hội thiếu công bằng. Tuy nhiên, Bào cũng là hình mẫu của sự nỗ lực không ngừng. Từ câu chuyện này, chúng ta rút ra bài học về nghị lực và sự kiên trì, đồng thời nhận thức về sự cần thiết cải thiện những bất công xã hội, đặc biệt là đối với trẻ em nghèo.
Câu 2 Trong cuộc sống bộn bề và hối hả ngày nay, tình yêu thương vẫn luôn là ngọn lửa ấm áp thắp sáng tâm hồn con người. Tình yêu thương không chỉ là sự sẻ chia, quan tâm mà còn là sợi dây vô hình kết nối mỗi cá nhân với cộng đồng. Nó mang trong mình giá trị nhân văn sâu sắc, là nguồn sức mạnh to lớn giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách và hướng đến một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tình yêu thương bắt nguồn từ những hành động giản dị nhất trong đời sống hằng ngày: một lời hỏi thăm, một cử chỉ quan tâm, hay đơn giản chỉ là sự lắng nghe chân thành. Khi chúng ta trao đi tình yêu thương, cũng đồng nghĩa với việc chúng ta góp phần làm cho thế giới này trở nên tươi đẹp hơn. Bởi lẽ, không ai có thể sống cô lập một mình; mỗi người đều cần được yêu thương, được cảm thông và sẻ chia. Trong gia đình, tình yêu thương là nền tảng để xây dựng nên một mái ấm hạnh phúc. Cha mẹ yêu thương con cái bằng tất cả sự hy sinh thầm lặng; anh chị em yêu thương nhau bằng sự đùm bọc, chở che. Gia đình là nơi đầu tiên chúng ta học cách yêu thương và cũng là nơi chúng ta cảm nhận được sự yêu thương một cách trọn vẹn nhất. Nếu không có tình yêu thương, gia đình sẽ chỉ còn là một mái nhà lạnh lẽo, thiếu vắng tiếng cười và sự gắn kết. Bên cạnh đó, trong xã hội, tình yêu thương chính là chất keo gắn kết mọi người lại với nhau, giúp con người vượt qua những rào cản về địa vị, tuổi tác, hoàn cảnh. Những tấm lòng nhân ái, những hành động thiện nguyện đã và đang góp phần xoa dịu nỗi đau của những mảnh đời bất hạnh. Khi một người biết mở lòng, biết đồng cảm với nỗi đau của người khác, thì chính bản thân họ cũng trở nên trưởng thành và nhân hậu hơn. Tình yêu thương còn có sức mạnh chữa lành những tổn thương trong tâm hồn. Trong những lúc vấp ngã, tuyệt vọng, chỉ một lời động viên, một bàn tay nâng đỡ cũng đủ để tiếp thêm nghị lực cho ai đó đứng lên và bước tiếp. Yêu thương không chỉ làm ấm lòng người nhận mà còn làm giàu có tâm hồn người cho. Bởi vậy, mỗi hành động yêu thương, dù nhỏ bé, cũng đều mang giá trị to lớn đối với cuộc đời. Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện đại, đôi khi con người lại dễ dàng lãng quên tình yêu thương, bị cuốn vào guồng quay của công việc, danh vọng và tiền tài. Sự vô cảm, thờ ơ với nỗi đau của người khác đang dần làm phai nhạt giá trị thiêng liêng của tình yêu thương. Vì vậy, mỗi chúng ta cần ý thức giữ gìn và vun đắp tình yêu thương bằng những hành động thiết thực mỗi ngày. Tóm lại, tình yêu thương có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống con người. Nó là ngọn nguồn của hạnh phúc, là sức mạnh tinh thần giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và thử thách. Mỗi người hãy học cách yêu thương nhiều hơn, để không chỉ làm đẹp cho đời mà còn làm cho chính tâm hồn mình trở nên phong phú và sâu sắc hơn.