

Phạm Thị Thu Hằng
Giới thiệu về bản thân



































a, thế năng tại độ cao h = 10m :
Wt= m×g×h = 0,2×10×10 =20 J
=>Wd=Wt=20 J
Nhận xét: Trong chuyển động rơi tự do không có ma sát, cơ năng được bảo toàn. Thế năng ban đầu hoàn toàn chuyển thành động năng khi vật chạm đất.
b, Gọi độ cao đó động năng = thế năng
Gọi độ cao cần tìm là h
Wd = Wt = m×g×h = ½mv² => gh = ½v²
Nhưng vì cơ năng bảo toàn :
Wt +Wd = m×g×h0 = 20 J
Mà tại vị trí cần tìm :
Wt =Wd = ½× cơ năng = 10 J
Vậy :
m×g×h =10=> 0,2 ×10×h=10=>h = 10/2 = 5 m
a,
Lực của động cơ :
F=P=m×g=1200×10=12000 N
Công suất của động cơ :
P=F×v=12000×1=12000 W = 12 kW
b,
Lực của động cơ lúc này phải thẳng trọng lực và tạo gia tốc: F = m(g+a) = 1200 (10+0,8) = 1200-10,8 = 12 960 N Thời gian đi hết quãng đường 10 m: Dùng công thức chuyển động thẳng nhanh dần đều (vận tốc đầu = 0):
s=½at² => t = căn bậc 2 của (2×s)/a = căn bậc 2 của (2×10)/0,8 = 5 s
Công của động cơ :
A = F×s = 12 960×10 = 129 600 J
Công suất tb là :
P(tb)= A/t = 129 600/5 = 25 920 W = 25,92 kW
a, công của trọng lực là :
A(G)=m×g×h
Trong đó, h là độ cao :
h = s×sin(alpha)=8 × sin(30°) = 4 (mét)
=> A(G)=1,5×10×4= 60 J
Câu 1.Tính sáng tạo có vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ trong thời đại hiện nay. Sáng tạo không chỉ giúp mỗi cá nhân tìm ra hướng đi mới, cách làm mới trong học tập, lao động, mà còn góp phần tạo nên những đột phá trong khoa học, nghệ thuật, công nghệ và đời sống xã hội. Trong bối cảnh thế giới liên tục thay đổi và cạnh tranh khốc liệt, người trẻ càng cần phát huy óc sáng tạo để thích nghi, làm chủ công nghệ, giải quyết các vấn đề phức tạp một cách linh hoạt. Sự sáng tạo cũng là biểu hiện của tư duy độc lập, dám nghĩ dám làm, không ngại thử thách, từ đó hình thành bản lĩnh vững vàng và khẳng định giá trị bản thân. Tuy nhiên, để có được sự sáng tạo, người trẻ cần rèn luyện tư duy phản biện, tinh thần học hỏi, khả năng quan sát và liên tưởng. Vì thế, phát triển tính sáng tạo không chỉ là nhu cầu cá nhân mà còn là động lực thúc đẩy sự phát triển của xã hội trong tương lai.
Câu 2.
Nguyễn Ngọc Tư – cây bút mang đậm hồn cốt Nam Bộ – qua truyện ngắn Biển người mênh mông đã khắc họa hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo như những đại diện tiêu biểu cho con người Nam Bộ: bình dị, giàu tình cảm và đầy sức sống trong nghịch cảnh. Nhân vật Phi hiện lên là một người trẻ từng chịu nhiều tổn thương: thiếu thốn tình thương từ cha mẹ, sống nương tựa vào người bà rồi đơn độc sau khi bà mất. Tuy vậy, ở Phi vẫn le lói sự ấm áp, lòng biết ơn và nhân hậu. Phi không hề oán trách mà lặng lẽ sống, tự lập mưu sinh và giữ trong mình niềm kính trọng với ngoại, sự quan tâm thầm lặng với má, sự cảm thông với người cha lạnh lùng. Đặc biệt, khi ông Sáu Đèo rời đi, Phi sẵn sàng giữ lại con bìm bịp – điều nhỏ bé mà ông gửi gắm – như một cách đáp lại tấm chân tình hiếm hoi giữa cuộc đời đơn độc. Ở Phi, người đọc thấy một nét đẹp rất Nam Bộ: chân chất, sống nghĩa tình và giàu nội lực. Ông Sáu Đèo là một nhân vật giàu chiều sâu cảm xúc. Ông từng sống đời sông nước phiêu bạt, nghèo khổ mà vẫn vui. Ông mang trong lòng một nỗi đau kéo dài gần bốn mươi năm – sự ra đi của vợ ông – mà không nguôi đi tìm kiếm chỉ để… xin lỗi. Một người đàn ông từng “có hơi nặng lời” nhưng lại có trái tim chung thủy, đau đáu ân tình đến tận cuối đời. Ông là hiện thân cho mẫu người Nam Bộ lạc quan, nghĩa tình, sống với quá khứ và không bao giờ quên trách nhiệm với người mình thương yêu. Qua hai nhân vật, Nguyễn Ngọc Tư thể hiện hình ảnh con người Nam Bộ dung dị mà giàu cảm xúc, biết yêu thương và gìn giữ nghĩa tình trong cả những hoàn cảnh khắc nghiệt nhất. Truyện khép lại với hình ảnh Phi sống tiếp cùng con bìm bịp – như một mạch cảm xúc lặng lẽ mà bền bỉ của lòng người giữa “biển người mênh mông”.
Câu 1. Kiểu văn bản: Thuyết minh kết hợp với miêu tả.
Câu 2. Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi: Người mua, người bán đều dùng xuồng, ghe để đến chợ. Có cách rao hàng bằng “cây bẹo” – treo hàng hóa trên cây sào để người mua dễ nhận biết từ xa. Có âm thanh rao hàng độc đáo: tiếng kèn, tiếng rao mời lảnh lót của các cô bán hàng. Mặt hàng rất đa dạng, từ trái cây, rau củ, đến hàng thủ công, thực phẩm, cả ghe xuồng cũng được rao bán.
Câu 3. Tác dụng của việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản: Giúp người đọc hình dung cụ thể, sinh động và chân thực hơn về các chợ nổi tiêu biểu của miền Tây. Tăng tính thuyết phục, tạo độ tin cậy cho nội dung văn bản. Gợi lên nét đặc sắc vùng miền, góp phần giới thiệu văn hóa sông nước độc đáo của Đồng bằng sông Cửu Long
Câu 4. Tác dụng của phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ (như “cây bẹo”, âm thanh kèn…): Gây ấn tượng mạnh với thị giác và thính giác, giúp việc mua bán trở nên thuận tiện và thú vị. Tạo nét đặc trưng, độc đáo cho chợ nổi, góp phần thể hiện bản sắc văn hóa vùng sông nước miền Tây.
Câu 5. Chợ nổi có vai trò quan trọng đối với đời sống người dân miền Tây: Là nơi giao thương, mua bán hàng hóa thiết yếu, gắn bó mật thiết với sinh hoạt của cư dân vùng sông nước. Là nét văn hóa đặc sắc, thể hiện sự thích nghi linh hoạt với điều kiện tự nhiên và truyền thống lâu đời. Đồng thời, chợ nổi còn thu hút khách du lịch, góp phần phát triển kinh tế và gìn giữ bản sắc văn hóa địa phương.
a, độ biến dạng :
Đen-ta l = 23cm - 20cm = 3cm = 0,03mm
b, độ cứng :
- trọng lực : P = m×g = 0,3 × 10 = 3N
=> độ cứng : k = Fđh/ đen-ta l = P/đen-ta l = 3N/0,03mm = 100N/m
A. Điều kiện để vật chuyển động tròn đều: * Quỹ đạo tròn. * Tốc độ dài không đổi.
B. Lực hướng tâm: * Đặc điểm: * Hướng vào tâm đường tròn. * Gây ra gia tốc hướng tâm.
* Là hợp lực của các lực khác. * Ví dụ: * Lực hấp dẫn giữ vệ tinh quay quanh Trái Đất. * Lực ma sát giúp ô tô rẽ. * Lực căng dây giữ hòn đá quay tròn.
a. Nội dung định luật bảo toàn động lượng: Trong một hệ kín (hệ không chịu tác dụng của lực bên ngoài hoặc tổng các lực ngoài bằng không), tổng động lượng của hệ được bảo toàn, tức là: Tổng động lượng trước va chạm = Tổng động lượng sau va chạm
Tức : m1v1+m2v2=m1v1'+m2v2'
b. Phân biệt va chạm đàn hồi và va chạm mềm: Va chạm đàn hồi: Là va chạm mà cả động lượng và động năng đều được bảo toàn. Không có tổn thất cơ năng chuyển thành dạng năng lượng khác. Ví dụ: hai viên bi thép va chạm nhau rồi bật ra. Va chạm mềm (va chạm không đàn hồi hoàn toàn): Là va chạm mà chỉ có động lượng được bảo toàn, còn động năng không bảo toàn (một phần bị chuyển hóa thành nhiệt, âm thanh, biến dạng…). Sau va chạm, hai vật dính vào nhau và chuyển động với cùng vận tốc. Ví dụ: viên đạn bắn vào khúc gỗ rồi găm vào đó và cùng chuyển động.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận kết hợp với biểu cảm. --- Câu 2. Hai lối sống mà con người từng trải qua: Lối sống khép kín, trì trệ: khước từ vận động, sống an toàn, bỏ quên khát vọng, bải hoải trong cuộc sống. Lối sống tích cực, vận động và trải nghiệm: như dòng sông hướng ra biển, tuổi trẻ khát khao vươn xa, sống có mục tiêu và hoài bão. --- Câu 3. Biện pháp tu từ và tác dụng: Biện pháp so sánh: “Sông như đời người”, “sông phải chảy” – “tuổi trẻ phải hướng ra biển rộng”. Tác dụng: Làm nổi bật thông điệp về lẽ sống tích cực, khuyến khích con người, đặc biệt là người trẻ, không ngừng vận động, vượt qua thử thách, khơi dậy khát vọng vươn xa như dòng sông chảy ra biển lớn. --- Câu 4. Ý nghĩa của “tiếng gọi chảy đi sông ơi”: Đó là hình ảnh ẩn dụ thể hiện tiếng gọi của lý tưởng sống, khát vọng được vươn tới, trải nghiệm và cống hiến. Nó là thôi thúc nội tâm, là động lực bên trong khiến con người không thể dậm chân tại chỗ, mà phải tiến về phía trước, như dòng sông không thể ngừng chảy. --- Câu 5. Bài học rút ra: Con người, đặc biệt là người trẻ, cần sống tích cực, dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn, không ngừng vận động và theo đuổi ước mơ. Cuộc sống không dành cho sự trì trệ, khước từ trải nghiệm sẽ khiến ta đánh mất chính mình. Hãy sống như dòng sông – luôn biết chảy đi, luôn hướng ra biển lớn.
Câu 1. (2.0 điểm): Mark Twain từng nói: “Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm, hơn là những gì bạn đã làm.” Câu nói đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc dám hành động, dám sống hết mình với ước mơ và khát vọng. Trong cuộc đời, nhiều người vì sợ hãi, vì muốn an toàn mà chần chừ, do dự, bỏ lỡ những cơ hội quý báu. Chính sự ngại thay đổi, ngại dấn thân khiến ta mãi dậm chân tại chỗ, để rồi sau này ngoái lại, thứ khiến ta tiếc nuối nhất lại chính là những điều chưa từng làm, chưa từng thử. Nếu không dám tháo dây, nhổ neo và rời khỏi “bến đỗ an toàn”, con người sẽ không bao giờ khám phá được giới hạn và tiềm năng thật sự của bản thân. Cuộc sống chỉ thực sự ý nghĩa khi ta dám sống, dám vấp ngã, dám trưởng thành. Hối hận vì thất bại còn đỡ hơn hối hận vì đã không dám bước đi. Vì thế, hãy sống trọn vẹn, can đảm và chủ động với cuộc đời mình, để không phải tiếc nuối khi nhìn lại. --- Câu 2. (4.0 điểm): Trong truyện ngắn “Trở về” của Thạch Lam, hình ảnh người mẹ quê hiện lên với tất cả vẻ đẹp bình dị, tần tảo và giàu tình thương, là biểu tượng cho sự hi sinh thầm lặng và nỗi cô đơn của những người mẹ trong xã hội cũ. Người mẹ trong truyện là một người sống nghèo khổ, đơn sơ, vẫn mặc bộ áo cũ kỹ và ở trong căn nhà mái gianh xơ xác. Dù con trai đã rời quê sáu năm trời không một lời hỏi thăm, bà vẫn âm thầm chờ đợi và đau đáu nhớ thương. Khi gặp lại con, bà không trách móc mà chỉ nghẹn ngào thốt lên: “Con đã về đấy ư?” – câu nói đơn giản nhưng chứa đựng biết bao nỗi niềm dồn nén. Bà ân cần, săn sóc con từng chút, vẫn lo lắng cho sức khỏe của Tâm dù chính bản thân mình cô đơn, vất vả. Trong từng lời nói, hành động của bà đều toát lên sự yêu thương vô điều kiện, không màng đến thiệt thòi của bản thân. Tuy nhiên, bà mẹ ấy cũng là hiện thân cho sự cam chịu và thiệt thòi của những người phụ nữ thôn quê thời bấy giờ. Tình thương bà dành cho con bị đối xử một cách hờ hững, lạnh nhạt. Tâm – người con từng được nuôi dạy bằng tất cả yêu thương – giờ đây chỉ coi việc về quê là một nghĩa vụ, và sự chu cấp tiền bạc là đủ để gọi là “làm tròn bổn phận”. Điều ấy càng làm nổi bật sự bao dung và đau xót của người mẹ. Qua hình ảnh người mẹ, Thạch Lam không chỉ thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng mà còn phơi bày nỗi cô đơn, bị lãng quên của những người phụ nữ hi sinh trong thầm lặng. Đồng thời, tác phẩm cũng nhắn nhủ mỗi người hãy biết trân trọng, yêu thương và trở về với cội nguồn trước khi quá muộn.