

Trần Hồng Hà
Giới thiệu về bản thân



































Tóm tắt : m=2 tấn , g=10m/s² , v = 21,6 km/h , t=15s , F=?,A=?, P=?
Đổi 2 tấn = 2000 kg
21,6km/h = 6m/s
Bài giải
a)Gia tốc của xe là :
a = 6-0/15 =0,4 m/s²
Lực kéo của động cơ là :
F=m.a=2000.0,4=800N
Quãng đường xe đi được trong 15 giây là :
s = 1/2 at² =1/2 . 0,4 . 15² = 45m
Công của lực kéo là :
A = F.s= 800.45 = 36000J
Công suất trung bình của động cơ là :
P= A/t = 36000/15=2400W =2,4kw
b) ma sát f = 0,05
Lực ma sát là :
fms=0,05.m.g=0,05.2000.10 =1000N
Tổng lực kéo là :
Fk = 1000+ 800 = 1800 N
Công của lực kéo là :
A = F.s = 1800.45 = 81 000 J
Công suất trung bình là :
P = 81000/15 = 5400W = 5,3 kW
Câu 1
Đoạn trích "Con chim vàng" của Nguyễn Quang Sáng mở ra một bức tranh xã hội đầy bất công, nơi số phận của cậu bé mười hai tuổi tên Bào, một đứa ở đợ, bị đặt dưới sự sai khiến khắc nghiệt của gia đình địa chủ. Yêu cầu bắt con chim vàng quý hiếm, biểu tượng cho vẻ đẹp tự do, đã đẩy Bào vào một chuỗi những khó khăn và nguy hiểm. Tác giả đã khéo léo xây dựng sự tương phản sâu sắc giữa vẻ đẹp rực rỡ của con chim và sự tối tăm, nhọc nhằn trong cuộc sống của Bào. Nỗ lực ngây thơ của Bào khi dùng bẫy chuối thể hiện sự thông minh và mong muốn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng em lại phải đối diện với sự nghi ngờ, quát mắng vô lý từ bà chủ. Đỉnh điểm của sự bất công được thể hiện qua cảnh Bào liều mình trèo cây để rồi bị ngã, bị thương nặng. Trong khoảnh khắc đó, sự thờ ơ, vô cảm của mẹ con thằng Quyên khi họ chỉ lo lắng cho con chim đã chết càng làm nổi bật sự cô đơn và bi kịch của Bào. Chi tiết "Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" là một hình ảnh đầy ám ảnh, thể hiện sự tuyệt vọng và sự lạnh lẽo của những mối quan hệ trong xã hội đầy rẫy sự phân biệt đối xử. Ngôn ngữ kể chuyện giản dị, chân thực cùng với việc khắc họa rõ nét tâm lý nhân vật đã truyền tải một cách sâu sắc giá trị nhân văn của tác phẩm, khơi gợi lòng thương cảm đối với số phận của những người nghèo khổ và lên án mạnh mẽ sự bất công, tàn nhẫn của xã hội cũ.
Câu 2
Trong dòng chảy miên man của cuộc sống, con người không ngừng tìm kiếm những giá trị tinh thần để làm phong phú tâm hồn và định hướng hành động. Giữa vô vàn những cung bậc cảm xúc, tình yêu thương nổi bật như một ngọn hải đăng rực rỡ, soi đường dẫn lối, sưởi ấm trái tim và kết nối những tâm hồn. Nó không chỉ đơn thuần là một xúc cảm thoáng qua mà còn là một giá trị nhân văn sâu sắc, mang trong mình sức mạnh kỳ diệu, chi phối và kiến tạo nên ý nghĩa đích thực của sự tồn tại, cả ở bình diện cá nhân lẫn cộng đồng.
Để thấu hiểu trọn vẹn ý nghĩa của tình yêu thương, trước hết, chúng ta cần đi sâu vào bản chất cốt lõi của nó. Tình yêu thương là sự rung động sâu sắc từ trái tim, là sự quan tâm chân thành, lòng trắc ẩn bao la và ước mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với người mình yêu quý và cả những người xung quanh. Nó vượt qua mọi ranh giới của huyết thống, tình bạn hay tình yêu, vươn tới sự đồng cảm với muôn loài, với thiên nhiên. Tình yêu thương không chỉ thể hiện qua những hành động cao cả mà còn ẩn chứa trong những cử chỉ nhỏ bé, một ánh mắt sẻ chia, một lời động viên kịp thời hay đơn giản là sự lắng nghe chân thành. Điều làm nên sự khác biệt của tình yêu thương so với những cảm xúc khác chính là sự vô điều kiện, sự xuất phát từ trái tim chân thành và hướng đến sự an yên, hạnh phúc thực sự cho đối tượng được trao gửi. Ở phương diện cá nhân, tình yêu thương đóng vai trò như một nguồn năng lượng tích cực, mang đến vô vàn những giá trị quý báu. Nó là cội nguồn của hạnh phúc và niềm vui. Khi một người được bao bọc trong tình yêu thương của gia đình, bạn bè và trao đi yêu thương một cách tự nguyện, họ sẽ cảm nhận được sự đủ đầy, lạc quan và yêu đời hơn. Tình yêu thương còn là động lực phi thường, tiếp thêm sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua những gian nan, thử thách trên đường đời. Những lúc vấp ngã, sự quan tâm, sẻ chia từ những người yêu thương sẽ là điểm tựa vững chắc, giúp ta đứng dậy và kiên cường bước tiếp. Hơn thế nữa, tình yêu thương có vai trò quan trọng trong việc bồi dưỡng và hoàn thiện nhân cách. Nó dạy chúng ta biết sống vị tha, nhân hậu, biết đặt mình vào vị trí của người khác để cảm thông và chia sẻ, từ đó loại bỏ những mầm mống của sự ích kỷ và hẹp hòi. Các nghiên cứu khoa học cũng đã chứng minh rằng, tình yêu thương có tác động tích cực đến sức khỏe tinh thần và thể chất, giúp giảm căng thẳng, lo âu, tăng cường hệ miễn dịch và kéo dài tuổi thọ. Cuối cùng, tình yêu thương chính là sợi dây vô hình nhưng bền chặt, kết nối con người lại với nhau, tạo nên những mối quan hệ sâu sắc, ý nghĩa và làm phong phú thêm hành trình sống của mỗi cá nhân. Không chỉ dừng lại ở phạm vi cá nhân, tình yêu thương còn có ý nghĩa to lớn trong việc xây dựng một cộng đồng và xã hội văn minh, tốt đẹp. Nó là chất keo kết dính mọi người, xóa bỏ những rào cản về địa vị, giai cấp, tôn giáo hay sắc tộc, tạo nên sự đoàn kết, đồng lòng hướng đến những mục tiêu chung. Một xã hội mà ở đó tình yêu thương được đề cao và lan tỏa sẽ là một xã hội nhân ái, nơi con người biết cảm thông, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau, từ đó giảm thiểu những xung đột và bất ổn. Tình yêu thương còn là động lực mạnh mẽ thúc đẩy những hành động thiện nguyện, những nghĩa cử cao đẹp nhằm giải quyết những vấn đề xã hội nhức nhối như đói nghèo, bất công hay dịch bệnh. Những tấm lòng nhân ái, sự sẻ chia khó khăn chính là những minh chứng sinh động cho sức mạnh của tình yêu thương trong cộng đồng. Hơn thế nữa, tình yêu thương còn có khả năng lan tỏa những giá trị tốt đẹp, truyền cảm hứng cho những hành động tử tế khác, khơi dậy lòng trắc ẩn trong mỗi người và góp phần bảo vệ, gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống quý báu của dân tộc. Tuy nhiên, trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, đôi khi chúng ta vẫn chứng kiến những biểu hiện lệch lạc, thiếu đi sự chân thành của tình yêu thương. Đó có thể là sự yêu thương giả tạo, mang mục đích vụ lợi cá nhân, hoặc những hành động hào nhoáng bên ngoài nhưng lại thiếu vắng sự chân thành từ trái tim. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc nuôi dưỡng và lan tỏa tình yêu thương một cách chân thành, vô điều kiện và xuất phát từ sự đồng cảm sâu sắc. Mỗi cá nhân cần ý thức được sức mạnh kỳ diệu của tình yêu thương và hành động để mang nó đến với những người xung quanh, bắt đầu từ những cử chỉ quan tâm nhỏ bé nhất trong cuộc sống hàng ngày.
Tình yêu thương không chỉ là một cảm xúc mà còn là một giá trị sống cốt lõi, mang trong mình ý nghĩa sâu sắc và toàn diện đối với sự tồn tại và phát triển của mỗi con người cũng như toàn xã hội. Nó là ngọn nguồn của hạnh phúc, là sức mạnh tinh thần vô giá, là sợi dây kết nối cộng đồng và là nền tảng vững chắc để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Hãy trân trọng, nuôi dưỡng và lan tỏa ngọn lửa tình yêu thương từ trái tim mình, bởi đó chính là chìa khóa vạn năng để mở cánh cửa hạnh phúc và kiến tạo nên một cuộc sống ý nghĩa và nhân văn.
Câu 1
- Phương thức biểu đạt chính là tự sự
Câu 2
Tình huống truyện của đoạn trích là việc thằng Bào, một đứa ở đợ mười hai tuổi, bị bà chủ nhà sai tìm cách bắt con chim vàng quý hiếm cho thằng Quyên, con trai bà ta. Dù Bào đã cố gắng hết sức, thậm chí liều mình trèo cây, nhưng cuối cùng vẫn không bắt được chim mà còn bị ngã xuống đất, bị thương nặng, trong khi bà chủ chỉ quan tâm đến con chim đã chết.
Câu 3 Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng của ngôi kể này là giúp người đọc có cái nhìn khách quan, bao quát về toàn bộ câu chuyện, diễn biến tâm lý và hành động của các nhân vật. Ngôi kể thứ ba cho phép tác giả đi sâu vào nội tâm của nhân vật Bào, đồng thời miêu tả thái độ và hành động của những người xung quanh một cách rõ ràng, tạo nên sự tương phản sâu sắc giữa số phận của Bào và sự vô tâm, độc ác của bà chủ
Câu 4.
Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai" mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc, khắc họa rõ nét bi kịch thân phận và sự cô đơn tột cùng của nhân vật Bào. Trong khoảnh khắc sinh tử, hành động cố gắng với tay của Bào thể hiện khát khao được cứu giúp, một nhu cầu bản năng của con người khi đối diện với nguy hiểm. Thế nhưng, bàn tay mà Bào hướng tới lại không dành cho em, mà chỉ lạnh lùng tìm đến xác con chim vàng. Sự tương phản đau xót này tố cáo sự vô cảm, thậm chí là tàn nhẫn của mẹ thằng Quyên, người đã đặt giá trị của một con vật lên trên cả tính mạng của một đứa trẻ ở đợ. Bào hoàn toàn đơn độc trong cơn đau đớn, không một ai dang tay cứu vớt. Chi tiết này không chỉ cho thấy sự bất lực, tuyệt vọng của Bào mà còn phơi bày một hiện thực xã hội khắc nghiệt, nơi những người nghèo khổ, thấp cổ bé họng thường bị xem nhẹ và bỏ rơi. Bàn tay thò xuống chỉ để nhặt xác chim đã trở thành một biểu tượng ám ảnh về sự thờ ơ, độc ác của những kẻ có quyền thế, góp phần làm nổi bật bi kịch về thân phận người ở trong xã hội xưa.
Câu 5
Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích hiện lên là một hình ảnh đầy xót xa về số phận của những đứa trẻ nghèo khổ trong xã hội cũ. Dù mới mười hai tuổi, Bào đã phải chịu cảnh ở đợ, làm việc vất vả và thường xuyên bị đánh đập, xỉa xói. Tuy nhiên, đằng sau vẻ bề ngoài nhẫn nhịn, cam chịu, Bào vẫn giữ được những nét đáng quý. Cậu bé có sự cố gắng, biết nghe lời khi tìm mọi cách để bắt chim cho cậu chủ. Thậm chí, trong khoảnh khắc căm tức, Bào cũng có sự phản kháng dù yếu ớt. Hành động liệng bẫy bỏ chạy cho thấy sự bất lực, tuyệt vọng nhưng đồng thời cũng là một phản ứng tự vệ tự nhiên của một đứa trẻ bị dồn đến chân tường. Đặc biệt, chi tiết Bào cố gắng với tay trong cơn hấp hối thể hiện khát khao sống, khát khao được giúp đỡ đến phút cuối cùng. Qua nhân vật Bào, tác giả Nguyễn Quang Sáng đã thể hiện sự thương cảm sâu sắc đối với những thân phận nhỏ bé, phải chịu đựng sự bất công và tàn nhẫn của xã hội. Đồng thời, hình ảnh Bào cũng là một lời tố cáo mạnh mẽ đối với sự vô tâm, độc ác của những người lớn, những kẻ chỉ biết đến lợi ích cá nhân mà chà đạp lên nhân phẩm và mạng sống của người khác.
Câu 1
Mỗi một nhà triết học đều có nhận định và câu nói để đời của riêng mình , một câu nói mà vẫn có thể áp dụng đến ngày nay . Một trong những câu nói ấn tượng nhất đối với em là câu nói của Mark Twain "Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận về những gì bạn đã không làm hơn là những gì bạn đã làm. Vậy nên hãy tháo dây, nhổ neo và ra khỏi bến đỗ an toàn." Câu nói ấy khiến bao người phải suy ngẫm.
Câu nói của Mark Twain đã chạm đến một khía cạnh sâu sắc trong cách chúng ta sống và đưa ra quyết định. Theo em, câu nói này là một lời thức tỉnh mạnh mẽ, khuyến khích chúng ta vượt qua sự an toàn giả tạo để khám phá những tiềm năng và trải nghiệm mà cuộc đời mang lại. Hai mươi năm sau nhìn lại, những "giá như" về những cơ hội đã bỏ lỡ, những đam mê chưa dám theo đuổi, những hành động ngần ngại không dám thực hiện thường gặm nhấm tâm trí ta hơn là những vấp ngã hay sai lầm đã từng trải. Bởi lẽ, những điều đã làm, dù thành công hay thất bại, đều mang lại cho ta những bài học, những kinh nghiệm, giúp ta trưởng thành và hiểu rõ hơn về bản thân. Ngược lại, những điều chưa dám làm sẽ mãi là một dấu hỏi lớn, một nỗi tiếc nuối khôn nguôi về những khả năng đã không được khai phá. "Tháo dây", "nhổ neo" và "ra khỏi bến đỗ an toàn" là những hình ảnh ẩn dụ tuyệt vời. Chúng tượng trưng cho việc dám bước ra khỏi vùng an toàn, nơi ta cảm thấy quen thuộc và ổn định, để đối diện với những thử thách và cơ hội mới. Cuộc sống vốn dĩ đầy rẫy những bất ngờ và những con đường chưa được khám phá. Nếu ta cứ mãi neo đậu ở một bến bờ an toàn, ta sẽ bỏ lỡ biết bao nhiêu cảnh đẹp, bao nhiêu trải nghiệm quý giá mà cuộc đời ban tặng. Vậy nên, thay vì để nỗi sợ hãi kìm hãm, hãy can đảm "tháo dây", "nhổ neo" và "ra khỏi bến đỗ an toàn". Hãy dám thử thách bản thân, theo đuổi đam mê và chấp nhận rủi ro. Dù kết quả có ra sao, ít nhất ta cũng không phải hối hận vì đã không dám sống hết mình và bỏ lỡ những cơ hội mà cuộc đời đã trao cho. Hai mươi năm sau, ta sẽ tự hào về những gì đã dám làm, dù có thể có những vấp ngã, hơn là phải day dứt về những điều đã không bao giờ dám thử.
Mỗi quyết định của con người rất quan trong nên không có gì ngạc nhiên khi mọi người thường lựa chọn "trong vùng an toàn " tuy nhiên như câu nói của Mark Twain đôi khi chúng ta phải bước qua vùng an toàn đó nếu không khi nhìn lại sẽ là một sự nuối tiếc , day dứt khó có thể nói được . Đôi khi chúng ta cần có những bước đi táo bạo để nhận được những kết quả bất ngờ mà chúng ta không ngờ đến để khi nhìn lại chúng ta sẽ không cảm thấy hối tiếc và day dứt với những lựa chọn của mình .
Câu 2
Có rất nhiều cây bút thời kháng chiến với những tác phẩm nổi tiếng như Tố Hữu, Nguyễn Đình Thi, Chính Hữu ... Một cây bút đều có phong cách sáng tác riêng . Nhà văn Thạch Lam cũng vậy . Là cây bút xuất sắc trong nhóm Tự lực văn đoàn , với nhiều biệt danh như" Người kể truyện băng tâm hồn " hay " Nhà văn của những cảm xúc mong manh " , văn chương của ông thường hướng về đời sống bình dị, tình cảm nghiêng về người nghèo, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội cũ trong những nhân vật của ông nhân vật mà em quan tâm nhất là người mẹ trong tác phẩm " Trở về " của ông
Đoạn trích khắc họa hình ảnh người mẹ nghèo khổ, tần tảo và giàu tình yêu thương, đồng thời làm nổi bật sự vô tâm, hờ hững của người con trai tên Tâm. Dưới mái nhà cũ kỹ, xơ xác, hình bóng người mẹ hiện ra với những nét chân thực, xúc động, gợi lên bao suy ngẫm về tình mẫu tử thiêng liêng và sự vô tâm đáng trách của con người trong cuộc sống hiện đại.Ngay từ những dòng miêu tả đầu tiên, hình ảnh người mẹ đã hiện lên trong sự tĩnh lặng, đơn sơ của ngôi nhà cũ. "Cái nhà cũ vẫn như trước, không thay đổi, chỉ có sụp thấp hơn một chút và mái gianh xơ xác hơn" không chỉ gợi tả sự nghèo khó, vất vả mà còn như một chứng nhân cho bao năm tháng nhọc nhằn của người mẹ. Tiếng guốc "thong thả và chậm hơn trước" báo hiệu sự già nua, sức khỏe suy yếu của bà. Dù vậy, bà vẫn mặc "cái bộ áo cũ kỹ như mấy năm về trước", cho thấy sự giản dị, tiết kiệm đến khắc khổ.Khi nhận ra con trai sau bao năm xa cách, phản ứng đầu tiên của bà là "ứa nước mắt" cùng câu hỏi nghẹn ngào: "Con đã về đấy ư?". Giọt nước mắt ấy không chỉ là niềm vui đoàn tụ muộn màng mà còn chất chứa bao nỗi nhớ nhung, mong ngóng trong suốt sáu năm dài đằng đẵng. Câu hỏi giản dị ấy lại ẩn chứa sự ngỡ ngàng, không dám tin vào sự thật, bởi đứa con trai bà luôn thương nhớ đã biền biệt không một lời hỏi thăm.Trong suốt cuộc trò chuyện ngắn ngủi, người mẹ luôn dành sự quan tâm, lo lắng cho con trai. Bà hỏi han về sức khỏe của Tâm khi nghe tin con ốm, dù bản thân "quê mùa chả biết tỉnh thế nào mà đi, thành ra không dám lên thăm". Sự chân chất, thật thà và tình thương con vô bờ bến của bà đã lay động trái tim người đọc. Bà cũng chia sẻ về cuộc sống hiện tại, về sự cô đơn khi chỉ có một mình và niềm an ủi khi có cô Trinh bầu bạn, giúp đỡ. Những lời kể ấy không hề than vãn mà chỉ đơn thuần là sự giãi bày, mong con thấu hiểu nỗi lòng của mình.Đặc biệt, chi tiết bà cụ "cảm động đến nỗi không nói được" khi Tâm hỏi về việc bà ở một mình càng khắc sâu tình mẫu tử thiêng liêng. Sự im lặng ấy chứa đựng bao cảm xúc dồn nén, vừa tủi thân, vừa thương con, vừa mừng vì con đã trở về dù muộn màng. Câu nói ấp úng sau đó: "Vẫn có con Trinh nó ở đây với tôi" cho thấy bà luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, không muốn con trai phải bận lòng.Ở cuối đoạn trích, hành động run run đỡ lấy gói bạc của bà mẹ và đôi mắt "rơm rớm nước mắt" khi nhận tiền của con đã lột tả sự xúc động nghẹn ngào. Có lẽ, bà không chỉ cảm động vì món tiền con gửi mà còn tủi thân vì sự thờ ơ, lạnh lùng của con. Món tiền ấy dường như không thể bù đắp được sự thiếu vắng tình cảm, sự quan tâm mà bà hằng mong mỏi.
Qua đoạn trích, nhân vật người mẹ hiện lên là một hình tượng cao đẹp, tiêu biểu cho những người mẹ Việt Nam tần tảo, giàu đức hi sinh và luôn dành trọn tình yêu thương cho con cái. Dù trải qua bao khó khăn, vất vả và sự vô tâm của con, tình mẫu tử trong trái tim bà vẫn luôn cháy bỏng. Hình ảnh người mẹ trong đoạn trích là một lời nhắc nhở sâu sắc về đạo làm con, về sự trân trọng những tình cảm thiêng liêng của gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử.
Câu 1
Mỗi một nhà triết học đều có nhận định và câu nói để đời của riêng mình , một câu nói mà vẫn có thể áp dụng đến ngày nay . Một trong những câu nói ấn tượng nhất đối với em là câu nói của Mark Twain "Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận về những gì bạn đã không làm hơn là những gì bạn đã làm. Vậy nên hãy tháo dây, nhổ neo và ra khỏi bến đỗ an toàn." Câu nói ấy khiến bao người phải suy ngẫm. Câu nói của Mark Twain đã chạm đến một khía cạnh sâu sắc trong cách chúng ta sống và đưa ra quyết định. Theo em, câu nói này là một lời thức tỉnh mạnh mẽ, khuyến khích chúng ta vượt qua sự an toàn giả tạo để khám phá những tiềm năng và trải nghiệm mà cuộc đời mang lại. Hai mươi năm sau nhìn lại, những "giá như" về những cơ hội đã bỏ lỡ, những đam mê chưa dám theo đuổi, những hành động ngần ngại không dám thực hiện thường gặm nhấm tâm trí ta hơn là những vấp ngã hay sai lầm đã từng trải. Bởi lẽ, những điều đã làm, dù thành công hay thất bại, đều mang lại cho ta những bài học, những kinh nghiệm, giúp ta trưởng thành và hiểu rõ hơn về bản thân. Ngược lại, những điều chưa dám làm sẽ mãi là một dấu hỏi lớn, một nỗi tiếc nuối khôn nguôi về những khả năng đã không được khai phá. "Tháo dây", "nhổ neo" và "ra khỏi bến đỗ an toàn" là những hình ảnh ẩn dụ tuyệt vời. Chúng tượng trưng cho việc dám bước ra khỏi vùng an toàn, nơi ta cảm thấy quen thuộc và ổn định, để đối diện với những thử thách và cơ hội mới. Cuộc sống vốn dĩ đầy rẫy những bất ngờ và những con đường chưa được khám phá. Nếu ta cứ mãi neo đậu ở một bến bờ an toàn, ta sẽ bỏ lỡ biết bao nhiêu cảnh đẹp, bao nhiêu trải nghiệm quý giá mà cuộc đời ban tặng. Vậy nên, thay vì để nỗi sợ hãi kìm hãm, hãy can đảm "tháo dây", "nhổ neo" và "ra khỏi bến đỗ an toàn". Hãy dám thử thách bản thân, theo đuổi đam mê và chấp nhận rủi ro. Dù kết quả có ra sao, ít nhất ta cũng không phải hối hận vì đã không dám sống hết mình và bỏ lỡ những cơ hội mà cuộc đời đã trao cho. Hai mươi năm sau, ta sẽ tự hào về những gì đã dám làm, dù có thể có những vấp ngã, hơn là phải day dứt về những điều đã không bao giờ dám thử.
Mỗi quyết định của con người rất quan trong nên không có gì ngạc nhiên khi mọi người thường lựa chọn "trong vùng an toàn " tuy nhiên như câu nói của Mark Twain đôi khi chúng ta phải bước qua vùng an toàn đó nếu không khi nhìn lại sẽ là một sự nuối tiếc , day dứt khó có thể nói được . Đôi khi chúng ta cần có những bước đi táo bạo để nhận được những kết quả bất ngờ mà chúng ta không ngờ đến để khi nhìn lại chúng ta sẽ không cảm thấy hối tiếc và day dứt với những lựa chọn của mình .
Câu 2
Có rất nhiều cây bút thời kháng chiến với những tác phẩm nổi tiếng như Tố Hữu, Nguyễn Đình Thi, Chính Hữu ... Một cây bút đều có phong cách sáng tác riêng . Nhà văn Thạch Lam cũng vậy . Là cây bút xuất sắc trong nhóm Tự lực văn đoàn , với nhiều biệt danh như" Người kể truyện băng tâm hồn " hay " Nhà văn của những cảm xúc mong manh " , văn chương của ông thường hướng về đời sống bình dị, tình cảm nghiêng về người nghèo, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội cũ trong những nhân vật của ông nhân vật mà em quan tâm nhất là người mẹ trong tác phẩm " Trở về " của ông
Đoạn trích khắc họa hình ảnh người mẹ nghèo khổ, tần tảo và giàu tình yêu thương, đồng thời làm nổi bật sự vô tâm, hờ hững của người con trai tên Tâm. Dưới mái nhà cũ kỹ, xơ xác, hình bóng người mẹ hiện ra với những nét chân thực, xúc động, gợi lên bao suy ngẫm về tình mẫu tử thiêng liêng và sự vô tâm đáng trách của con người trong cuộc sống hiện đại.Ngay từ những dòng miêu tả đầu tiên, hình ảnh người mẹ đã hiện lên trong sự tĩnh lặng, đơn sơ của ngôi nhà cũ. "Cái nhà cũ vẫn như trước, không thay đổi, chỉ có sụp thấp hơn một chút và mái gianh xơ xác hơn" không chỉ gợi tả sự nghèo khó, vất vả mà còn như một chứng nhân cho bao năm tháng nhọc nhằn của người mẹ. Tiếng guốc "thong thả và chậm hơn trước" báo hiệu sự già nua, sức khỏe suy yếu của bà. Dù vậy, bà vẫn mặc "cái bộ áo cũ kỹ như mấy năm về trước", cho thấy sự giản dị, tiết kiệm đến khắc khổ.Khi nhận ra con trai sau bao năm xa cách, phản ứng đầu tiên của bà là "ứa nước mắt" cùng câu hỏi nghẹn ngào: "Con đã về đấy ư?". Giọt nước mắt ấy không chỉ là niềm vui đoàn tụ muộn màng mà còn chất chứa bao nỗi nhớ nhung, mong ngóng trong suốt sáu năm dài đằng đẵng. Câu hỏi giản dị ấy lại ẩn chứa sự ngỡ ngàng, không dám tin vào sự thật, bởi đứa con trai bà luôn thương nhớ đã biền biệt không một lời hỏi thăm.Trong suốt cuộc trò chuyện ngắn ngủi, người mẹ luôn dành sự quan tâm, lo lắng cho con trai. Bà hỏi han về sức khỏe của Tâm khi nghe tin con ốm, dù bản thân "quê mùa chả biết tỉnh thế nào mà đi, thành ra không dám lên thăm". Sự chân chất, thật thà và tình thương con vô bờ bến của bà đã lay động trái tim người đọc. Bà cũng chia sẻ về cuộc sống hiện tại, về sự cô đơn khi chỉ có một mình và niềm an ủi khi có cô Trinh bầu bạn, giúp đỡ. Những lời kể ấy không hề than vãn mà chỉ đơn thuần là sự giãi bày, mong con thấu hiểu nỗi lòng của mình.Đặc biệt, chi tiết bà cụ "cảm động đến nỗi không nói được" khi Tâm hỏi về việc bà ở một mình càng khắc sâu tình mẫu tử thiêng liêng. Sự im lặng ấy chứa đựng bao cảm xúc dồn nén, vừa tủi thân, vừa thương con, vừa mừng vì con đã trở về dù muộn màng. Câu nói ấp úng sau đó: "Vẫn có con Trinh nó ở đây với tôi" cho thấy bà luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, không muốn con trai phải bận lòng.Ở cuối đoạn trích, hành động run run đỡ lấy gói bạc của bà mẹ và đôi mắt "rơm rớm nước mắt" khi nhận tiền của con đã lột tả sự xúc động nghẹn ngào. Có lẽ, bà không chỉ cảm động vì món tiền con gửi mà còn tủi thân vì sự thờ ơ, lạnh lùng của con. Món tiền ấy dường như không thể bù đắp được sự thiếu vắng tình cảm, sự quan tâm mà bà hằng mong mỏi.
Qua đoạn trích, nhân vật người mẹ hiện lên là một hình tượng cao đẹp, tiêu biểu cho những người mẹ Việt Nam tần tảo, giàu đức hi sinh và luôn dành trọn tình yêu thương cho con cái. Dù trải qua bao khó khăn, vất vả và sự vô tâm của con, tình mẫu tử trong trái tim bà vẫn luôn cháy bỏng. Hình ảnh người mẹ trong đoạn trích là một lời nhắc nhở sâu sắc về đạo làm con, về sự trân trọng những tình cảm thiêng liêng của gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử.
Câu 1
Phương thức biểu đạt chính là : tự sự
Câu 2
-Hai lối sống mà con người đã từng trải qua mà tác giả nêu là :lối sống thụ động và lối sống chủ động khát khao vận động, phát triển
Câu 3
Biện pháp tu từ : so sánh " Sông như đời người "
-Tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhằm tăng sức gợi hình , gợi cảm giúp người đọc dễ hình dung và hiểu được thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm
Câu 4
Câu văn "Không thể thế bởi mỗi ngày ta phải bước đi như nghe trong mình tiếng gọi chảy đi sông ơi" diễn tả một trạng thái nội tâm sâu sắc, một sự thôi thúc mạnh mẽ từ bên trong. "Tiếng gọi chảy đi sông ơi" không phải là một âm thanh thực tế mà là một ẩn dụ cho một khát vọng, một nhu cầu bức thiết về sự vận động, sự thay đổi và sự tiến về phía trước."Tiếng gọi chảy đi sông ơi " đối với em có thể hiểu là tiếng nói từ sâu thẳm trái tim , từ tiềm thức, thôi thúc con người không được đứng yên, không được bằng lòng với hiện tại. Giống như dòng sông luôn hướng về biển cả, con người cũng có những mục tiêu, những khát khao muốn vươn tới mang đến cho chúng ta những cảm giác , động lực muốn cố gắng , bước tiếp trong cuộc sống .
Câu 5
Qua đoạn văn trên giúp em nhận ra rất nhiều điều qua từng chi tiết nhỏ nhặt nhất như hình ảnh dòng sông , sự đối lập giữa hai lối sống , khát vọng tuổi trẻ , tiếng gọi từ nội tâm chúng liên kết thành một ý lớn giúp người đọc nhận ra nhiều bài học trong cuộc sống . Nhưng đối với em bài học mà em chú ý nhất là ý thức về sự vận động và khát khao vươn lên trong cuộc sống . Chúng ta cần nhận thức được tầm quan trọng của sự vận động không ngừng và nuôi dưỡng khát vọng vươn lên trong cuộc sống. Giống như dòng sông cần chảy để đến biển cả, mỗi người cần phải không ngừng nỗ lực, vượt qua những giới hạn để đạt được những mục tiêu và sống một cuộc đời đầy ý nghĩa. Sự tĩnh tại và bằng lòng với hiện tại có thể dẫn đến sự trì trệ và đánh mất tiềm năng của bản thân.