Vũ Trường Huy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vũ Trường Huy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.

Truyện được kể theo ngôi thứ ba.


Câu 2.

Người kể chuyện chủ yếu trần thuật theo điểm nhìn của nhân vật Việt.


Câu 3.

Biện pháp so sánh "như tiếng mõ và tiếng trống đình đánh dậy trời dậy đất hồi Đồng khởi" giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm, làm nổi bật khí thế hào hùng của trận đánh, đồng thời gợi liên tưởng đến truyền thống đấu tranh cách mạng của nhân dân.


Câu 4.

Nhân vật Việt là người yêu nước, dũng cảm, kiên cường, dù bị thương vẫn quyết tâm chiến đấu; đồng thời là người giàu tình cảm, gắn bó với gia đình và đồng đội.


Câu 5.

Câu chuyện về Việt có thể truyền cảm hứng mạnh mẽ đến giới trẻ, khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm, ý chí vượt khó, và trân trọng hơn những hy sinh của thế hệ đi trước trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc.


Câu 1.

Văn bản được kể theo ngôi thứ nhất.


Câu 2.

Văn bản được viết theo phong cách ngôn ngữ nghệ thuật.


Câu 3.

Một đặc điểm của thể loại truyện ngắn được thể hiện trong văn bản là: cốt truyện đơn giản nhưng hàm chứa ý nghĩa sâu sắc về tình cảm, nhận thức và sự trưởng thành của nhân vật.


Câu 4.

Những lời "thầm kêu" cho thấy Hoài đã thay đổi nhận thức, từ một cậu bé ham bắt chim sang biết thương xót và đồng cảm với loài vật, có ý thức bảo vệ thiên nhiên.


Câu 5.

Giải pháp bảo vệ động vật hoang dã:


+ Tuyên truyền, giáo dục ý thức bảo vệ động vật hoang dã trong cộng đồng, nhất là học sinh.

+ Không săn bắt, nuôi nhốt hay buôn bán động vật trái phép.

+ Bảo vệ môi trường sống tự nhiên cho các loài động vật.

+ Tham gia hoặc ủng hộ các tổ chức, hoạt động bảo tồn thiên nhiên.



Câu 1.

Truyện được kể theo ngôi thứ ba.


Câu 2.

Người kể chuyện chủ yếu trần thuật theo điểm nhìn của nhân vật Việt.


Câu 3.

Biện pháp so sánh "như tiếng mõ và tiếng trống đình đánh dậy trời dậy đất hồi Đồng khởi" giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm, làm nổi bật khí thế hào hùng của trận đánh, đồng thời gợi liên tưởng đến truyền thống đấu tranh cách mạng của nhân dân.


Câu 4.

Nhân vật Việt là người yêu nước, dũng cảm, kiên cường, dù bị thương vẫn quyết tâm chiến đấu; đồng thời là người giàu tình cảm, gắn bó với gia đình và đồng đội.


Câu 5.

Câu chuyện về Việt có thể truyền cảm hứng mạnh mẽ đến giới trẻ, khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm, ý chí vượt khó, và trân trọng hơn những hy sinh của thế hệ đi trước trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc.


Câu 1.

Đoạn trích từ “Dấu chân người lính” của Nguyễn Minh Châu đã khắc họa sâu sắc vẻ đẹp tâm hồn của những con người trên tuyến đường Trường Sơn – những con người bình dị nhưng đầy kiên cường, giàu tình cảm và lý tưởng sống cao đẹp. Tiêu biểu là nhân vật Nết – một nữ thanh niên xung phong mang trong mình nỗi nhớ quê hương, gia đình da diết. Nỗi nhớ ấy không làm cô yếu mềm mà trở thành sức mạnh để cô kiên cường bám trụ nơi tuyến lửa. Hình ảnh bếp lửa, tiếng gọi mẹ, dáng mẹ lấm lem bùn đất,… tất cả gợi nên một tâm hồn giàu tình yêu thương, sâu nặng nghĩa tình. Dù mất mát, đau đớn vì người thân hy sinh, Nết vẫn kìm nén nỗi đau để tiếp tục phục vụ, chăm sóc thương binh, cống hiến cho Tổ quốc. Vẻ đẹp tâm hồn ấy thể hiện sự hòa quyện giữa tình riêng và tình nước, giữa yếu đuối và bản lĩnh – là minh chứng sinh động cho phẩm chất cao đẹp của thế hệ thanh niên trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước

Câu 2.

Trong nhịp sống hiện đại, con người không chỉ đối mặt với áp lực từ công việc, học tập, các mối quan hệ xã hội mà còn phải đối diện với chính những chuyển biến âm thầm trong thế giới nội tâm. Bộ phim hoạt hình Inside Out đã đưa ra một ý tưởng độc đáo: nhân hóa các cảm xúc để mô phỏng thế giới tâm hồn con người. Từ đó, bộ phim truyền tải một thông điệp sâu sắc: Lắng nghe để thấu hiểu cảm xúc của chính mình – một điều tưởng chừng đơn giản nhưng không dễ thực hiện.


Lắng nghe cảm xúc bản thân là hành động tự nhìn nhận lại mình, chấp nhận cả những vui buồn, thất vọng, tổn thương, tức giận… Đó là bước đầu tiên để mỗi người hiểu mình đang cần gì, tổn thương vì điều gì, hạnh phúc vì điều gì, từ đó biết cách điều chỉnh hành vi, tìm hướng giải quyết tích cực thay vì né tránh hoặc kìm nén. Trong phim, khi Riley cố gắng gạt bỏ nỗi buồn để tỏ ra mạnh mẽ, cô rơi vào trạng thái khủng hoảng, mất kết nối với chính mình và những người thân yêu. Chỉ khi chấp nhận buồn đau và chia sẻ với bố mẹ, cô mới thực sự tìm lại sự cân bằng. Điều đó cho thấy: mọi cảm xúc, dù tiêu cực hay tích cực, đều có vai trò riêng và đáng được thừa nhận.


Trong cuộc sống thực tế, nhiều người có thói quen “bỏ qua” cảm xúc – họ chọn cách im lặng, kìm nén, hay cố gắng tỏ ra ổn. Điều này lâu dài dễ dẫn đến khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, căng thẳng hoặc mất phương hướng. Ngược lại, những người biết lắng nghe nội tâm, cho phép bản thân được “buồn” đúng lúc, biết đặt câu hỏi “mình đang cảm thấy gì?”, sẽ dễ đạt được sự thấu hiểu bản thân và trưởng thành hơn trong ứng xử.


Lắng nghe cảm xúc bản thân cũng là tiền đề để thấu hiểu người khác. Khi đã hiểu được nỗi buồn, sự tổn thương trong chính mình, ta sẽ biết cảm thông hơn với nỗi niềm của người khác, từ đó xây dựng các mối quan hệ bền vững, nhân văn.


Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng làm được điều đó. Lắng nghe cảm xúc đòi hỏi sự dũng cảm, thành thật và kiên nhẫn. Đó là cả một hành trình tự soi chiếu nội tâm, vượt qua định kiến cá nhân và xã hội để sống thật với chính mình.

Tóm lại, Inside Out không chỉ là một bộ phim hoạt hình giải trí, mà là lời nhắn gửi ý nghĩa: hãy lắng nghe cảm xúc để thấu hiểu chính mình, từ đó sống lành mạnh, cân bằng và hạnh phúc hơn. Biết yêu thương, chấp nhận những cảm xúc bên trong là con đường giúp mỗi người tự chữa lành và trưởng thành từng ngày.


Câu 1 :

Dấu hiệu hình thức cho biết ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích là ngôi thứ ba (người kể giấu mình), thể hiện qua việc người kể nói về nhân vật “Nết” bằng đại từ "cô", "chị", "Nết", không xưng “tôi”.

Câu 2 :

Hai chi tiết miêu tả hình ảnh bếp lửa trong đoạn trích:

“Những cái bếp bằng đất vắt nặn nên bởi bàn tay khéo léo, khói chỉ lan lờ mờ trong cỏ như sương ban mai rồi tan dần.”

“Ngọn lửa được ấp ủ trong lòng người con gái đồng bằng.


Câu 3 :

Cách kể chuyện đan xen giữa hiện tại và hồi ức giúp:

Khắc họa sâu sắc tâm trạng nhân vật, làm nổi bật nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ, em và quê hương của Nết.

Làm rõ ý nghĩa của chiến tranh, không chỉ là khốc liệt nơi chiến trường mà còn là cuộc chiến nội tâm của con người với những mất mát, đau thương.

Đồng thời, tăng tính chân thực và cảm động, giúp người đọc thấu hiểu hơn về những hy sinh thầm lặng và sức mạnh tinh thần của người lính, đặc biệt là những nữ thanh niên xung phong như Nết.

Câu 4 :

Việc sử dụng ngôn ngữ thân mật trong các câu văn như: “Hiên ra đây chị gội đầu nào!”, “Cái con quỷ này lớn xác chỉ khỏe trêu em!” có hiệu quả:

Tạo không khí gia đình gần gũi, ấm áp và chân thực, thể hiện rõ tình cảm gắn bó giữa các thành viên trong gia đình.

Gợi lại những kỷ niệm bình dị nhưng sâu sắc, góp phần làm nổi bật nỗi nhớ nhà da diết của Nết khi xa quê hương giữa chiến trường ác liệt.

Làm nổi bật cá tính nhân vật, thể hiện nét hồn nhiên, tinh nghịch, đồng thời là chiều sâu cảm xúc và tình cảm của Nết với người thân.

Câu 5 :

Câu nói của Nết “Không bao giờ tao chịu khóc đâu Dự ạ, lúc xong việc ở đây rồi thì tao sẽ khóc” thể hiện một thái độ sống mạnh mẽ, bản lĩnh. Trong cuộc sống, mỗi người có cách đối diện khác nhau với nghịch cảnh: có người gục ngã, có người né tránh, nhưng cũng có người như Nết – chọn cách kiềm nén đau thương để tiếp tục chiến đấu, hoàn thành trách nhiệm trước mắt. Sự kìm nén cảm xúc đó không phải vì vô cảm, mà là một biểu hiện của lòng kiên cường và ý chí vượt lên đau khổ. Nó nhắc nhở chúng ta rằng: trong gian khó, điều quan trọng là giữ vững tinh thần, không để cảm xúc lấn át lý trí, từ đó có thể hành động vì mục tiêu lớn hơn, vì người thân và cộng đồng


Câu 1

Bức tranh quê trong đoạn thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ hiện lên thật yên bình và đậm chất dân dã, thân thương. Chỉ vài nét chấm phá, nhà thơ đã dựng nên một không gian đêm thôn quê tĩnh lặng, quen thuộc: tiếng võng kẽo kẹt, con chó ngủ gật nơi thềm, bóng cây đổ nghiêng bên hàng dậu. Những âm thanh và hình ảnh nhẹ nhàng ấy mang đến cảm giác thanh thản, an nhiên. Hình ảnh ông lão nằm chơi giữa sân, ánh trăng lấp loáng trên tàu cau, hay đứa trẻ đang mải mê nhìn bóng con mèo dưới chân, tất cả đều gợi lên nhịp sống chậm rãi, đầy chất thơ và tình yêu thương trong mỗi nếp nhà quê. Qua đó, Đoàn Văn Cừ không chỉ tái hiện vẻ đẹp giản dị mà nên thơ của làng quê Việt Nam mà còn khơi dậy trong lòng người đọc nỗi nhớ da diết về tuổi thơ, về quê hương – nơi lưu giữ những giá trị tinh thần sâu sắc và bình yên vĩnh cửu.


Câu 2

Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời – thời điểm của những ước mơ lớn, khát vọng cháy bỏng và tiềm năng vô hạn. Trong bối cảnh xã hội hiện đại với nhiều cơ hội và thách thức, sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ không chỉ là lựa chọn, mà còn là yêu cầu thiết yếu để khẳng định bản thân và đóng góp cho cộng đồng.

Nỗ lực là hành trình bền bỉ vượt lên chính mình, vượt qua hoàn cảnh để theo đuổi mục tiêu. Khi tuổi trẻ không ngừng cố gắng, họ có thể biến điều không thể thành có thể, từ những xuất phát điểm khiêm tốn vươn tới những thành công lớn. Chúng ta từng biết đến những tấm gương như Nick Vujicic – người không tay không chân vẫn truyền cảm hứng toàn cầu, hay những bạn trẻ Việt Nam vượt khó học giỏi, khởi nghiệp thành công, vươn ra thế giới. Những câu chuyện đó minh chứng rằng chỉ cần quyết tâm, không có gì là không thể.

Tuy nhiên, không phải tuổi trẻ nào cũng biết nỗ lực. Một bộ phận thanh niên hiện nay còn sống buông xuôi, thiếu lý tưởng và dễ bị cám dỗ bởi sự tiện nghi, hưởng thụ. Họ quên rằng: “Tuổi trẻ không cố gắng thì già hối hận cũng muộn màng.” Chỉ khi biết sống có mục tiêu và nỗ lực từng ngày, tuổi trẻ mới thực sự có ý nghĩa.

Vì vậy, mỗi người trẻ hôm nay hãy sống trọn từng khoảnh khắc, không ngại gian khó, luôn học hỏi và vươn lên. Hãy biến sự nỗ lực thành thói quen sống, làm nên bản lĩnh và dấu ấn riêng. Bởi chính thái độ sống quyết liệt, tích cực ấy sẽ giúp ta không chỉ thành công, mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ mai sau.

Tuổi trẻ như ngọn lửa – cháy hết mình mới tỏa sáng. Nỗ lực hôm nay chính là bước đệm vững chắc cho một tương lai xứng đáng.


Câu 1. Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba – người kể chuyện giấu mình.


Câu 2. Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ dù từng bị phân biệt:

Khi mẹ đến ở chung, chị rất mừng.

Chị chủ động lo lắng, sắp xếp cho mẹ ở lại chu đáo.

Chị cố gắng gặng mẹ suy nghĩ kỹ để tránh phiền lòng mẹ.

Khi mẹ ân hận, chị liền trấn an: “Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?”

Câu 3. Nhân vật Bớt là người giàu tình cảm, vị tha, hiếu thảo và trách nhiệm. Dù từng bị mẹ đối xử không công bằng, chị vẫn đón mẹ về chăm sóc, không oán trách mà còn lo lắng cho mẹ và gia đình.


Câu 4. Hành động ôm lấy mẹ và câu nói thể hiện tấm lòng bao dung, sự thấu hiểu và yêu thương của chị Bớt. Chị không trách mẹ mà còn muốn mẹ được an lòng, không dằn vặt hay buồn phiền vì chuyện cũ.


Câu 5. Thông điệp ý nghĩa: “Tình cảm gia đình, sự bao dung và hiếu thảo là giá trị thiêng liêng, cần được trân trọng.”

Lí do: Trong xã hội hiện đại, khi nhịp sống bận rộn dễ làm người ta lãng quên người thân, câu chuyện nhắc nhở ta luôn biết yêu thương, thứ tha và gìn giữ mái ấm gia đình.


Câu 1.

Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm.

Câu 2.

Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Andersen như: Nàng tiên cá, Cô bé bán diêm.

Câu 3.

Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andersen làm tăng tính mộng mơ, cổ tích cho bài thơ, đồng thời gợi cảm xúc tiếc nuối, khát khao về tình yêu và những giá trị nhân văn đẹp đẽ.

Câu 4.

Biện pháp so sánh trong câu "Biển mặn mòi như nước mắt của em" làm nổi bật nỗi buồn sâu sắc, sự day dứt trong tâm hồn, đồng thời liên kết hình ảnh thiên nhiên (biển) với tâm trạng con người (em).

Câu 5.

Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối hiện lên với vẻ đẹp ấm áp, giàu tình yêu thương, thủy chung và luôn hy vọng, ngay cả trong nghịch cảnh (bão tố, tuyết lạnh).

Câu 1.

Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2.

Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:

"Trên nắng và dưới cát",

"Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ".

Câu 3.

Những dòng thơ cho thấy:

Miền Trung đất hẹp, khô cằn nhưng con người nơi đây giàu lòng nhân ái, chan chứa tình yêu thương như mật ngọt.

Câu 4.

Việc vận dụng thành ngữ "mồng tơi không kịp rớt" làm nổi bật sự nghèo khó, thiếu thốn của miền Trung, đồng thời tăng tính hình ảnh và gợi cảm xúc sâu sắc cho người đọc.

Câu 5.

Tác giả thể hiện tình cảm yêu thương sâu sắc, trân trọng, đồng cảm và tự hào đối với con người và mảnh đất miền Trung.

Câu 1.

Thể thơ của đoạn trích là thể tự do.

Câu 2.

Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với:

Những cánh sẻ nâu,

Người mẹ,

Trò chơi tuổi nhỏ,

Những dấu chân bấm mặt đường xa

Câu 3.

Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." miệng, tay buông bắt dùng để dẫn lại nguyên văn lời hát khi chơi trò chơi chuyền.

Câu 4.

Phép lặp cú pháp ("Biết ơn...") tạo nhịp điệu cho đoạn thơ, nhấn mạnh mạch cảm xúc biết ơn liên tục, sâu sắc và lan tỏa.

Câu 5.

Thông điệp có ý nghĩa nhất là: Phải biết trân trọng và biết ơn những điều nhỏ bé, bình dị đã bồi đắp nên cuộc đời và tâm hồn mỗi con người.