Ma Văn Thoại

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ma Văn Thoại
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm (kết hợp với miêu tả và tự sự).

Câu 2. Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm của Andersen như:

“Nàng tiên cá”

“Cô bé bán diêm”


Câu 3. Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andersen giúp:

Tăng tính biểu tượng, chất mộng mơ và lãng mạn cho bài thơ.

Gợi lên nỗi xót xa, tiếc nuối về những tình yêu đẹp nhưng dang dở, về những giấc mơ không thành.

Làm nổi bật tâm hồn giàu cảm xúcniềm tin vào tình yêu của nhân vật trữ tình.

Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh “Biển mặn mòi như nước mắt của em” có giá trị:

Gợi hình ảnh nỗi buồn sâu thẳm, mênh mang.

Tăng sức gợi cảm, cho thấy nỗi đau và sự mong manh trong tình yêu.

Kết nối cảm xúc giữa thiên nhiên (biển) và con người (em), làm cho nỗi buồn trở nên hữu hình và dễ cảm nhận hơn.

Câu 5. Trong khổ thơ cuối, nhân vật trữ tình hiện lên với vẻ đẹp

Câu 1. Thể thơ: Tự do

Câu 2. Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:

“Trên nắng và dưới cát”

“Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ”

Câu 3. Những dòng thơ cho thấy:

Con người và mảnh đất miền Trung tuy nghèo khó, khắc nghiệt nhưng vẫn giàu tình cảm, thủy chung, nghĩa tình sâu nặng (“Cho tình người đọng mật”).

Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” nhấn mạnh sự nghèo khó đến tận cùng, thể hiện cuộc sống thiếu thốn, vất vả của người dân miền Trung.

Câu 5. Tác giả thể hiện tình cảm yêu thương, xót xa, trân trọng và gắn bó sâu sắc với con người và vùng đất miền Trung – nơi gian khổ nhưng nghĩa tình, giàu lòng nhân hậu.


Câu 1. Thể thơ: Tự do.


Câu 2. Nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với:

Những cánh sẻ nâu,

Người mẹ,

Trò chơi tuổi thơ,

Những dấu chân bấm mặt đường xa (ẩn dụ cho thế hệ đi trước, những người thầy, người dẫn đường…).


Câu 3. Dấu ngoặc kép dùng để dẫn lại nguyên văn câu nói hoặc trò chơi dân gian quen thuộc trong tuổi thơ, tạo cảm giác gần gũi, gợi nhớ kỷ niệm.


Câu 4. Phép lặp cú pháp “Biết ơn…” giúp nhấn mạnh tình cảm biết ơn sâu sắc, tạo sự gắn kết mạch cảm xúc và tăng tính nhạc điệu cho đoạn thơ.


Câu 5. Thông điệp ý nghĩa nhất: Hãy biết ơn những điều bình dị trong cuộc sống – từ thiên nhiên, gia đình, ký ức tuổi thơ đến những dấu chân của quá khứ – vì tất cả đã góp phần làm nên con người chúng ta hôm nay.