

Ngô Quỳnh Như
Giới thiệu về bản thân



































1. Trai anh hùng, gái thuyền quyên: Thuyền quyên là từ Hán Việt, chỉ người con gái đẹp. Thành ngữ này thường chỉ mối lương duyên đẹp giữa người tài giỏi và mỹ nhân. 2. Biên đình: Chỉ nơi biên cương, chiến địa – nơi các tướng lĩnh trấn thủ, thường xuất hiện trong văn học cổ. 3. Râu hùm, hàm én, mày ngài: Mô tả tướng mạo phi phàm của người anh hùng, là các hình ảnh được dùng trong văn chương cổ để nói đến người tài giỏi, khí chất hơn người. 4. Anh hào: Từ dùng để chỉ người anh hùng, có tài có chí. 5. Côn quyền: Chỉ võ nghệ (côn là gậy, quyền là quyền thuật). Cụm “côn quyền hơn sức” là hình ảnh ẩn dụ chỉ tài võ nghệ siêu phàm. 6. Lược thao: Là từ Hán Việt, “lược” là mưu lược, “thao” là thao lược – tức tài điều binh khiển tướng, chỉ tài năng quân sự. 7. Việt Đông: Địa danh cổ, chỉ vùng đất phía Đông nước Việt, nơi Từ Hải xuất thân. 8. Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo: Hình ảnh tượng trưng cho người hào kiệt ngang tàng, coi thường gian nan, mang chí lớn chinh phục giang sơn. 9. Tấm lòng nhi nữ cũng xiêu anh hùng: Hình ảnh người con gái đem lòng cảm phục người anh hùng, thể hiện quan niệm “anh hùng – mỹ nhân”. 10. Tâm phúc tương cờ: Ý nói tình cảm sâu sắc, tâm đầu ý hợp. “Tương cờ” chỉ sự gặp gỡ tình cờ định mệnh. 11. Mắt xanh: Điển cố chỉ sự để ý, yêu mến của người quyền quý. Người xưa cho rằng nếu được lọt vào “mắt xanh” là được để tâm, được yêu mến. 12. Tấn Dương: Tên một nơi gắn với điển cố Lưu Bang gặp gỡ người tài trước khi thành Hán Cao Tổ – ý chỉ biết trọng người tài. 13. Đoán giữa trần ai: Trần ai chỉ cõi đời trần tục. “Đoán giữa trần ai” mang nghĩa là nhận ra được người tài giữa cuộc đời đầy nhiễu nhương. 14. Tâm đầu ý hợp: Thành ngữ chỉ sự đồng điệu, hòa hợp trong tâm hồn giữa hai người. 15. Băng nhân: Người mai mối, lấy từ điển tích “Nguyệt lão băng nhân” (ông lão se duyên bằng sợi tơ đỏ trong truyền thuyết Trung Quốc). 16. Nguyên ngân phát hoàn: Ý nói tiền bạc được hoàn trả đầy đủ – thể hiện sự dứt khoát, rõ ràng của Từ Hải trong tình cảm. 17. Phỉ nguyền sánh phượng: “Sánh phượng” là hình ảnh đẹp chỉ vợ chồng xứng đôi – theo truyền thuyết chim phượng hoàng thường bay có đôi. 18. Đẹp duyên cưỡi rồng: Chỉ mối lương duyên đẹp giữa mỹ nhân và người anh hùng (rồng – biểu tượng người tài, người làm nên nghiệp lớn).
Văn bản kể về sự việc cuộc gặp gỡ và nên duyên giữa Từ Hải và Thúy Kiều.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi đó không chỉ là cội nguồn bản sắc dân tộc mà còn là nền tảng để chúng ta định hình nhân cách, hun đúc tâm hồn và xây dựng một xã hội phát triển bền vững. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, lối sống… được hình thành và bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử của một dân tộc. Đó có thể là tà áo dài thướt tha, tiếng trống hội rộn ràng mỗi dịp xuân về, hay những câu ca dao mộc mạc mà sâu sắc. Đó còn là cách cư xử, lòng hiếu thảo với cha mẹ, sự thủy chung trong tình yêu, tình làng nghĩa xóm… Những giá trị ấy chính là “chất keo” gắn kết cộng đồng, là “hồn cốt” của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, khi văn hóa phương Tây và lối sống thực dụng ngày càng du nhập sâu rộng, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một hoặc lãng quên. Không ít người trẻ ngày nay không biết đến các trò chơi dân gian, không hiểu phong tục truyền thống ngày Tết, thậm chí còn xem thường những gì thuộc về "quê mùa" hay cổ xưa. Sự thay đổi này nếu không được nhìn nhận đúng mức sẽ khiến chúng ta dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc – điều làm nên sự khác biệt và niềm tự hào của mỗi quốc gia trên thế giới. Việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết chắt lọc và kế thừa tinh hoa. Trong đời sống hiện đại, mỗi người có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống từ những hành động nhỏ nhất: mặc áo dài trong các dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, kính trên nhường dưới, hay đơn giản là trân trọng những món ăn dân dã của quê hương. Các trường học cần đưa văn hóa dân gian vào chương trình giảng dạy, tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa để học sinh hiểu và yêu văn hóa truyền thống hơn. Nhà nước cũng cần có chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa và hỗ trợ các nghệ nhân dân gian. Đặc biệt, mỗi cá nhân phải là một "người gìn giữ văn hóa", sống có trách nhiệm với những giá trị cha ông để lại. Tóm lại, trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân. Văn hóa truyền thống là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là cội nguồn để con người tìm về mỗi khi chông chênh giữa cuộc sống bộn bề. Chỉ khi giữ gìn được bản sắc riêng, dân tộc ta mới thực sự vững vàng trong hội nhập và phát triển bền vững.