

Hoàng Phương Thùy
Giới thiệu về bản thân



































Nhân vật Từ Hải được khắc họa bằng bút pháp lý tưởng hóa. Phân tích tác dụng của bút pháp lý tưởng hóa: Tôn vinh hình tượng anh hùng lý tưởng: Từ Hải hiện lên với tầm vóc phi thường, “vai năm tấc rộng, thân mười thước cao”, là người “đội trời đạp đất”, “côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài”. Tất cả đều cho thấy một con người vượt trội hơn người thường, mang hình tượng anh hùng cổ tích – hiện thực được nâng lên thành lý tưởng. Thể hiện ước mơ, khát vọng công lý và tự do của nhân dân: Từ Hải không chỉ là người hùng của riêng Thúy Kiều, mà còn là biểu tượng cho khát vọng về một con người có thể phá vỡ mọi bất công, định kiến và mang lại công lý. Làm nổi bật tình yêu cao đẹp giữa Từ Hải và Thúy Kiều: Tình yêu của hai người không dựa trên vật chất hay ham muốn tầm thường, mà là sự đồng điệu tâm hồn, tri kỷ, cùng hướng đến một lý tưởng sống cao cả. => Nhờ bút pháp lý tưởng hóa, Nguyễn Du đã xây dựng Từ Hải không chỉ là một nhân vật cụ thể trong truyện mà còn trở thành một biểu tượng văn học sâu sắc, giàu giá trị nhân đạo và thẩm mỹ.
Những từ ngữ, hình ảnh Nguyễn Du dùng để miêu tả Từ Hải: Ngoại hình, dáng vóc: “Râu hùm, hàm én, mày ngài” “Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao” “Đường đường một đấng anh hào” Tài năng, khí phách: “Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài” “Đội trời đạp đất ở đời” “Giang hồ quen thú vẫy vùng” “Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo” “Anh hùng đoán giữa trần ai mới già” Nhận xét về thái độ của tác giả Nguyễn Du đối với nhân vật Từ Hải: Nguyễn Du dành cho Từ Hải một thái độ kính trọng và ngưỡng mộ. Ông xây dựng Từ Hải như một hình tượng anh hùng lý tưởng: mạnh mẽ, tài ba, có chí khí lớn và mang tầm vóc phi thường. Qua cách miêu tả từ ngoại hình đến phẩm chất, Nguyễn Du thể hiện rõ sự tôn vinh, ca ngợi một con người không những đáng khâm phục mà còn là chỗ dựa tinh thần, niềm hy vọng cho Thúy Kiều – người phụ nữ tài sắc nhưng bạc mệnh.
“Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo” – liên hệ đến câu thơ của Hoàng Sào, lãnh tụ khởi nghĩa đời Đường. “Tấn Dương được thấy mây rồng có phen” – liên hệ đến nơi Đường Cao Tổ khởi nghiệp. “Mắt xanh” – điển tích về Nguyên Tịch đời Tấn, dùng để thể hiện sự quý trọng. “Sánh phượng, cưỡi rồng” – điển tích về những người tài giỏi lấy được người xứng đôi như phượng, như rồng.
kể về Thúc Sinh đến chơi kỹ viện và gặp Thúy Kiều từ đó hai người nảy sinh tình cảm