

Phan Thiên Phúc
Giới thiệu về bản thân



































Trong xã hội hiện đại, việc góp ý, nhận xét người khác là một hành động phổ biến, nhưng khi nó được thực hiện trước đám đông, đôi khi nó có thể gây tổn thương sâu sắc cho người nhận xét. Câu hỏi đặt ra là liệu việc nhận xét hay góp ý trước đám đông có thực sự là hành động cần thiết và có tác dụng tích cực hay không? Tôi cho rằng, việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông cần được thực hiện một cách tế nhị, tinh tế và có trách nhiệm, vì nếu thiếu sự thấu hiểu và cẩn trọng, nó có thể gây ra những hậu quả tiêu cực đối với người nhận.
Trước hết, chúng ta cần phải hiểu rằng, mọi người đều có quyền được nhận xét, góp ý để hoàn thiện bản thân. Những nhận xét mang tính xây dựng giúp người khác nhận ra điểm yếu của mình và có thể cải thiện. Tuy nhiên, khi nhận xét trước đám đông, hiệu quả của lời nhận xét sẽ phụ thuộc vào cách thức và thái độ mà người đưa ra nhận xét thể hiện. Nếu lời nhận xét mang tính chất chỉ trích nặng nề, không mang tính xây dựng hoặc làm tổn thương người khác, thì điều này không những không giúp người nhận thay đổi mà còn khiến họ cảm thấy tự ti, xấu hổ, thậm chí là mất lòng tin vào bản thân. Chính vì vậy, một lời nhận xét trước đám đông cần được chọn lọc và trình bày một cách khéo léo, sao cho không làm tổn thương người khác mà vẫn giúp họ nhận thức được những điểm cần cải thiện.Thứ hai, trong môi trường công cộng, khi có sự hiện diện của nhiều người, nhận xét hoặc góp ý có thể tạo ra một bầu không khí căng thẳng, không thoải mái. Chúng ta phải nhớ rằng, mỗi người đều có sự tự trọng và lòng tự ái. Việc nhận xét người khác một cách công khai có thể khiến họ cảm thấy bị xúc phạm, làm giảm giá trị bản thân trong mắt người khác. Điều này đặc biệt đúng trong những tình huống như thi cử, công việc, hay trong các cuộc họp nhóm, nơi mà mỗi người đều có mối quan hệ và hình ảnh cần duy trì. Những lời nhận xét không khéo léo có thể làm mất đi sự tự tin, thậm chí là hủy hoại mối quan hệ giữa các cá nhân trong nhóm. Chính vì vậy, việc nhận xét trước đám đông cần được thực hiện một cách cân nhắc, tránh làm tổn thương đối tượng nhận xét.Tuy nhiên, không phải lúc nào việc nhận xét trước đám đông cũng là điều không tốt. Trong một số trường hợp, khi có một cộng đồng hoặc nhóm người tham gia vào việc đánh giá, nhận xét, nó có thể là cơ hội để người nhận xét học hỏi và nhìn nhận lại bản thân. Một nhận xét tích cực, khích lệ sẽ mang lại động lực lớn cho người nhận, giúp họ cải thiện và phát triển. Hơn nữa, nhận xét trước đám đông đôi khi cũng là cách để tạo ra một môi trường học hỏi chung, nơi mọi người cùng đóng góp ý kiến, chia sẻ những điều hữu ích cho nhau. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải biết cách đưa ra nhận xét một cách tích cực và tôn trọng người khác.Tóm lại, việc nhận xét, góp ý người khác trước đám đông không phải là hành động nên thực hiện một cách bừa bãi hay thiếu suy nghĩ. Nó cần phải được thực hiện một cách khéo léo, tế nhị và có trách nhiệm để không gây tổn thương cho người nhận xét và tạo ra những tác động tích cực. Chúng ta cần phải học cách đưa ra những nhận xét mang tính xây dựng, giúp người khác nhận ra điểm yếu của mình mà không làm họ cảm thấy xấu hổ hay tự ti. Khi làm được điều này, nhận xét sẽ trở thành một công cụ hữu ích để giúp mỗi cá nhân hoàn thiện bản thân và phát triển trong xã hội.
Truyện ngắn Ai biểu xấu của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm sắc bén phản ánh xã hội hiện đại qua lăng kính của sự phân biệt ngoại hình và những hệ lụy tâm lý mà nó gây ra. Về nội dung, tác phẩm khai thác sâu sắc những suy tư, nỗi đau của những con người bị đánh giá qua vẻ ngoài, đặc biệt là trong một cuộc thi, nơi mà vẻ đẹp ngoại hình có thể quyết định sự thành công hay thất bại. Câu chuyện không chỉ phản ánh sự tàn nhẫn trong các cuộc thi sắc đẹp mà còn lên án sự thiếu tế nhị trong cách đánh giá con người của xã hội.
Về hình thức, ngôn từ của Nguyễn Ngọc Tư rất tự nhiên, mộc mạc nhưng cũng rất tinh tế, tạo ra sự gần gũi cho người đọc. Đặc biệt, sự chuyển biến tâm lý của nhân vật chính được mô tả rất chân thật, qua đó giúp người đọc cảm nhận được nỗi đau, sự bẽ bàng khi bị đánh giá không công bằng. Hình ảnh đối lập giữa những giây phút hạnh phúc của âm nhạc và sự tổn thương vì ngoại hình là một chi tiết rất nổi bật, khiến người đọc phải suy ngẫm về sự phân biệt này trong xã hội. Truyện ngắn này không chỉ đơn giản là một câu chuyện về ngoại hình mà còn là một thông điệp sâu sắc về sự nhân văn và lòng tự trọng của mỗi con người.
-Sự bất công trong cách đánh giá con người qua ngoại hình
-Nỗi đau từ những lời chê bai thiếu tinh tế
-Khát vọng được sống thật và được công nhận
-Phê phán quan niệm phiến diện về cái đẹp
Đoạn văn trên là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự thận trọng trong lời nói và cách ứng xử giữa người với người. Trong cuộc sống, ai cũng có cảm xúc, suy nghĩ riêng – có
thể là đúng, cũng có thể mang thiên kiến cá nhân. Tuy nhiên, nói ra điều đó như thế nào, ở đâu, và với ai lại là một câu chuyện khác. Một lời nhận xét thiếu tinh tế, dù không ác ý, vẫn có thể làm tổn thương người khác sâu sắc.
Trong đoạn trích, vị giám khảo đã quá thẳng thắn khi chê một thí sinh có “ngoại hình hạn chế” trước công chúng. Dù điều ông nghĩ có thể là sự thật, nhưng cách ông nói ra lại thiếu tế nhị, thiếu cảm thông. Sự thật không phải lúc nào cũng cần được nói hết – đặc biệt là khi nó có thể khiến người khác đau lòng hoặc mất đi sự tự tin.
Qua đó, em hiểu rằng: biết suy nghĩ cho người khác, biết đặt mình vào vị trí của họ trước khi nói là biểu hiện của sự trưởng thành và nhân văn. Lời nói có thể chữa lành, nhưng cũng có thể trở thành vết thương khó lành trong lòng người. Vì vậy, hãy cẩn trọng – không chỉ trong những gì ta nói ra, mà cả cách ta nói, thời điểm ta nói, và mục đích ta hướng đến.
Trong cuộc thi Tiếng hát truyền hình, các thí sinh đã rơi vào một tình huống vô cùng khó xử: họ bị đánh giá không chỉ bằng giọng hát mà còn bởi… ngoại hình.
- cảm nhận
Cảm xúc của các thí sinh là sự tổn thương, xấu hổ, bất lực. Họ không thể thay đổi ngoại hình của mình, càng không thể phản bác giữa ánh đèn sân khấu và hàng ngàn người theo dõi. Họ cảm thấy bị xúc phạm, đau đớn đến mức “thân xác không còn là của mình”, nhưng vẫn phải gượng cười, cảm ơn và rời sân khấu như một “người thua cuộc bất đắc dĩ”
- cách ứng xử
Tuy nhiên, điều đáng quý là cách ứng xử của họ vẫn rất văn minh, nhẫn nhịn và tôn trọng sân khấu. Họ không phản ứng tiêu cực, không làm ầm lên để đòi công bằng, mà âm thầm chấp nhận nỗi đau. Đó là sự ứng xử điềm đạm nhưng cũng đầy bất lực trước một thực tế xã hội – nơi tài năng bị phủ mờ bởi vẻ bề ngo
Qua đó, em nhận ra rằng nhan đề “Xấu” là một lời chất vấn xã hội, một tiếng nói mạnh mẽ nhưng đầy chua xót về sự bất công. Nó khiến người đọc không chỉ đồng cảm mà còn phải suy ngẫm, soi lại chính mình – đã bao lần ta đánh giá người khác chỉ qua một ánh nhìn
tự sự