

Nguyễn Minh Lý
Giới thiệu về bản thân



































Nhân vật Từ Hải trong Truyện Kiều được khắc họa bằng bút pháp miêu tả hình ảnh và đối thoại. Nguyễn Du miêu tả Từ Hải qua những hình ảnh mạnh mẽ, như "Râu hùn, hàm én, mày ngài", "Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao", để thể hiện sự oai phong, khí phách. Qua đối thoại, Từ Hải thể hiện tính cách sâu sắc, như "Tri kỉ trước sau mấy người", cho thấy anh vừa mạnh mẽ, vừa tinh tế, yêu thương.
Tác dụng của bút pháp này là tạo nên hình tượng anh hùng lý tưởng, khắc họa tính cách đa chiều của Từ Hải, vừa oai phong, vừa sâu sắc, làm nổi bật phẩm chất anh hùng và nhân văn của nhân vật.
Nguyễn Du miêu tả Từ Hải qua các hình ảnh: "Râu hùn, hàm én, mày ngài", "Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao", "Đội trời, đạp đất", "Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài", "Giang hồ quen thú vẫy vùng", và "Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo".
Những hình ảnh này thể hiện Từ Hải là anh hùng mạnh mẽ, tài giỏi. Thái độ của tác giả là ngưỡng mộ, ca ngợi và cảm thông, thấy Từ Hải vừa oai phong, vừa có tình cảm sâu sắc.
Một số điển tích, điển cố trong văn bản "Trai anh hùng, gái thuyền quyên" gồm:
1. "Râu hùn, hàm én, mày ngài": Miêu tả vẻ đẹp của anh hùng, Từ Hải.
2. "Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài": Chỉ tài võ nghệ và trí tuệ của Từ Hải. 3. "Đội trời, đạp đất": Biểu tượng
cho quyền uy, sức mạnh.
4. "Giang hồ quen thú vẫy vùng": Từ Hải là người giang hồ, tự do, mạnh mẽ.
5. "Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo": Tượng trưng cho trách nhiệm lớn lao.
6. "Mắt xanh": Miêu tả vẻ đẹp quyến rũ của Kiều.
7. "Tấm lòng nhi nữ": Chỉ sự yếu đuối, dễ xiêu lòng của phụ nữ.
8. "Tri kỉ": Người bạn đời hiểu nhau thấu đáo.
9. "Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng": Tình yêu đẹp, hòa hợp giữa Từ Hải và Kiều.
Văn bản kể về sự việc: Cuộc gặp gỡ và mối tình giữa Thúy Kiều và Từ Hải. Trong đoạn trích, sau khi Thúy Kiều bị đẩy vào lầu xanh, nàng gặp Từ Hải – một người anh hùng hào kiệt. Hai người nhanh chóng cảm mến nhau, hiểu và trân trọng nhau. Từ Hải ngỏ lời và Kiều chấp nhận, cả hai nên duyên vợ chồng. Đây là một đoạn tiêu biểu thể hiện quan niệm “anh hùng gặp giai nhân” trong văn học trung đại, đồng thời thể hiện ước mơ công lý và tình yêu đẹp của nhân dân qua hình tượng Từ Hải.
Bài văn nghị luận: Về việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông
Trong cuộc sống, góp ý và nhận xét là những hành động cần thiết để giúp nhau tiến bộ. Tuy nhiên, cách góp ý – đặc biệt là việc nhận xét người khác trước đám đông – lại là điều cần được cân nhắc kỹ lưỡng. Không phải lúc nào nói thẳng, nói thật cũng là tốt, nếu lời nói đó thiếu tế nhị và khiến người khác tổn thương. Việc góp ý trước nhiều người có thể trở thành một “vết dao” làm đau người nghe, cho dù người nói không có ác ý.
Góp ý là một hành động mang tính xây dựng, thể hiện mong muốn giúp người khác nhận ra sai sót để hoàn thiện bản thân. Nhưng góp ý hiệu quả không chỉ phụ thuộc vào nội dung mà còn ở cách thức, thời điểm và hoàn cảnh. Khi nhận xét, phê bình ai đó trước đông người, ta không chỉ đang nhắm đến việc sửa sai mà còn vô tình “đặt” họ vào thế bị tổn thương, xấu hổ, thậm chí bị xúc phạm. Điều này càng nghiêm trọng hơn nếu người bị góp ý là người nhạy cảm, dễ mặc cảm hay đang chịu áp lực.
Thực tế cho thấy nhiều người, dù có lòng tốt, nhưng lại thiếu kỹ năng giao tiếp, thiếu tinh tế trong lời nói nên gây ra hậu quả không đáng có. Như trong truyện ngắn Ai biểu xấu?! của Nguyễn Ngọc Tư, lời nhận xét vô tư nhưng thiếu tế nhị của vị giám khảo về ngoại hình thí sinh giữa sân khấu đông người đã trở thành nỗi đau không thể quên. Điều đó cho thấy, một lời góp ý nếu không đặt đúng nơi, đúng lúc, đúng cách sẽ chẳng còn là sự giúp đỡ, mà có thể trở thành sự xúc phạm, hạ thấp người khác.
Tế nhị khi góp ý là thể hiện sự tôn trọng, đồng thời cho thấy bản thân người góp ý cũng có văn hóa, có lòng nhân ái. Nếu thật sự muốn người khác thay đổi và tiếp thu, hãy chọn cách góp ý riêng tư, nhẹ nhàng và đầy thiện chí. Khi góp ý đúng cách, người được góp ý sẽ không cảm thấy bị xúc phạm mà còn trân trọng tấm lòng và lời khuyên của người khác.
Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận rằng trong một số trường hợp, góp ý trước tập thể là cần thiết – đặc biệt trong môi trường học tập, làm việc. Song điều đó đòi hỏi người góp ý phải giữ thái độ khách quan, tôn trọng và tránh hạ thấp cá nhân. Bởi mục đích cuối cùng của góp ý là để cùng tiến bộ, không phải để chỉ trích hay làm tổn thương.
Tóm lại, góp ý là một hành vi mang tính nhân văn nếu được thực hiện đúng cách. Trước khi nhận xét ai đó, đặc biệt là trước đám đông, mỗi người nên đặt mình vào vị trí người nghe để hiểu cảm xúc của họ. Góp ý đúng lúc, đúng cách sẽ là chiếc chìa khóa mở ra sự thấu hiểu, còn góp ý thiếu tinh tế có thể trở thành vết sẹo trong lòng người khác. Vì vậy, hãy góp ý bằng trái tim, không chỉ bằng lời nói.
Truyện ngắn Ai biểu xấu?! của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh sâu sắc định kiến ngoại hình trong xã hội hiện đại. Về nội dung, truyện kể lại một tình huống tưởng chừng nhỏ bé nhưng chứa đựng nỗi đau lớn: một thí sinh bị chê bai ngoại hình công khai ngay trên sân khấu cuộc thi. Qua đó, tác giả phơi bày sự bất công khi con người bị đánh giá không phải bằng tài năng hay tâm hồn mà chỉ qua vẻ ngoài. Truyện gửi gắm thông điệp về lòng cảm thông, sự tế nhị trong lời nói và kêu gọi xã hội hãy nhìn nhận con người bằng trái tim. Về hình thức, tác phẩm được kể bằng giọng văn mỉa mai, xen lẫn chua xót và trầm lặng, khiến người đọc vừa buồn, vừa suy ngẫm. Việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi cùng lối kể chuyện chân thực tạo nên hiệu quả biểu cảm mạnh mẽ. Ai biểu xấu?! không chỉ là tiếng nói phê phán một lối sống lệch lạc mà còn là sự bênh vực âm thầm cho những con người thiệt thòi, góp phần thức tỉnh cách nhìn của xã hội.
Đoạn văn cho em thấy rằng cảm xúc là chuyện riêng, nhưng lời nói thì có thể làm tổn thương người khác. Ai cũng có quyền nghĩ, nhưng không phải điều gì cũng nên nói ra, nhất là giữa đám đông. Lời nói thiếu tế nhị có thể trở thành sự tàn nhẫn. Em hiểu rằng, cần suy nghĩ kỹ trước khi phát ngôn và luôn giữ sự tinh tế, cảm thông trong giao tiếp.
Tác phẩm truyền tải nhiều thông điệp sâu sắc. Trước hết, đó là lời cảnh tỉnh về định kiến ngoại hình trong xã hội, khi vẻ ngoài đôi khi được xem trọng hơn tài năng và nhân cách. Tác phẩm cũng nhấn mạnh sự cần thiết của lòng nhân ái và cách cư xử tinh tế, bởi một lời nói vô ý có thể làm tổn thương sâu sắc người khác. Ngoài ra, truyện còn gửi gắm thông điệp về sự cảm thông với những người yếu thế, khích lệ mọi người biết trân trọng giá trị bên trong thay vì chỉ đánh giá qua hình thức bề ngoài.
Trong cuộc thi, các thí sinh đã gặp phải tình huống khó xử khi bị ban giám khảo chê bai công khai về ngoại hình ngay trên sân khấu, trước hàng ngàn khán giả và truyền hình trực tiếp. Một thí sinh nam bị nhận xét rằng "ngoại hình bị hạn chế", dù đang ở vòng chung kết với giọng hát tốt. Đây là tình huống đầy tổn thương, khiến anh như “chết đứng trên sân khấu” nhưng vẫn phải gượng cười, cảm ơn và rời đi trong sự đau đớn, tê dại.
Trước tình huống ấy, cảm nhận của các thí sinh là buồn tủi, tủi thân, thậm chí oán trách cuộc đời và chính bản thân mình. Họ cảm thấy bị xúc phạm, bị phủ nhận khát vọng và nỗ lực chỉ vì không có “vẻ ngoài đẹp”. Tuy vậy, cách ứng xử của họ lại đầy nhẫn nhịn và kiềm chế, không phản kháng hay bỏ cuộc giữa chừng. Điều đó cho thấy sự mạnh mẽ, nhưng cũng gợi lên nỗi xót xa cho những ước mơ bị dập tắt vì định kiến ngoại hình.
Nhan đề "Ai biểu xấu?!" gợi cho em cảm giác chua xót và mỉa mai. Nó như một lời trách móc đầy bất lực của những người bị đánh giá và từ chối chỉ vì ngoại hình. Nhan đề khiến em suy nghĩ về sự bất công khi xã hội quá coi trọng vẻ đẹp bên ngoài mà bỏ qua tài năng, nhân cách. Nó cũng đặt ra câu hỏi: người xấu có đáng bị phân biệt, bị tổn thương chỉ vì điều họ không thể lựa chọn?