

Dương Văn Tú
Giới thiệu về bản thân



































Trong xã hội hiện đại, nơi mà sự tiện nghi và ổn định dễ khiến con người hài lòng với hiện tại, “Hội chứng Ếch luộc” đã trở thành một hình ảnh ẩn dụ đầy cảnh báo. Cụm từ này miêu tả trạng thái con người dần thích nghi với sự dễ chịu, an toàn đến mức không còn động lực tiến lên, từ đó tự giam mình trong vòng lặp trì trệ. Là một người trẻ đang sống trong thời đại không ngừng biến động, tôi lựa chọn sẵn sàng thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân, thay vì bằng lòng với sự an nhàn dễ dãi.
Thực tế cho thấy, ổn định và an nhàn là điều ai cũng mong muốn, đặc biệt trong bối cảnh xã hội nhiều biến động như hiện nay. Tuy nhiên, nếu sự ổn định khiến ta ngừng học hỏi, ngừng dấn thân và phát triển thì đó lại là cái bẫy vô hình. Giống như con ếch bị luộc chín từ từ mà không hề hay biết, con người cũng có thể đánh mất khát vọng sống, đam mê và cả cơ hội chỉ vì ngại thay đổi.
Tôi tin rằng, tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất để trải nghiệm, thử thách và vươn lên. Bằng chứng là rất nhiều người trẻ đã dám rời bỏ công việc ổn định để khởi nghiệp, dấn thân vào những lĩnh vực mới, dẫu biết sẽ có khó khăn nhưng đổi lại là cơ hội học hỏi và trưởng thành. Ví dụ như Nguyễn Hải Ninh – nhà sáng lập chuỗi cafe The Coffee House – từng từ bỏ vị trí quản lý cao cấp để theo đuổi ước mơ khởi nghiệp. Chính sự dám thay đổi đó đã giúp anh gặt hái thành công và trở thành hình mẫu truyền cảm hứng cho nhiều bạn trẻ Việt Nam.
Không chỉ ở Việt Nam, trên thế giới cũng có rất nhiều người trẻ dám bước ra khỏi vùng an toàn để theo đuổi sự phát triển. Steve Jobs từng bỏ học đại học để đi theo đam mê sáng tạo công nghệ. Dù gặp thất bại, ông không dừng lại mà tiếp tục thử nghiệm và sau cùng đã sáng lập nên Apple – tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng việc thay đổi không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nó đòi hỏi sự dũng cảm, kiên trì và chấp nhận rủi ro. Nhưng chính điều đó mới là động lực để con người rèn luyện ý chí và nâng cấp chính mình. Nếu ai cũng chọn con đường dễ dàng, thì xã hội sẽ không bao giờ có những bước tiến mạnh mẽ. Ngược lại, mỗi cá nhân dám bước ra khỏi giới hạn của bản thân sẽ góp phần tạo nên một thế hệ trẻ bản lĩnh, sáng tạo và có tầm ảnh hưởng.
Suy cho cùng, tuổi trẻ là thời điểm nên sống hết mình, không ngừng học hỏi và dám thử thách. Lối sống an nhàn, ổn định có thể đem lại cảm giác yên tâm tạm thời, nhưng về lâu dài sẽ khiến ta đánh mất chính mình. Bởi vậy, tôi chọn dấn thân, chọn thay đổi và chấp nhận va vấp để có thể nhìn thấy phiên bản tốt nhất của bản thân trong tương lai.
Trong xã hội hiện đại, nơi mà sự tiện nghi và ổn định dễ khiến con người hài lòng với hiện tại, “Hội chứng Ếch luộc” đã trở thành một hình ảnh ẩn dụ đầy cảnh báo. Cụm từ này miêu tả trạng thái con người dần thích nghi với sự dễ chịu, an toàn đến mức không còn động lực tiến lên, từ đó tự giam mình trong vòng lặp trì trệ. Là một người trẻ đang sống trong thời đại không ngừng biến động, tôi lựa chọn sẵn sàng thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân, thay vì bằng lòng với sự an nhàn dễ dãi.
Thực tế cho thấy, ổn định và an nhàn là điều ai cũng mong muốn, đặc biệt trong bối cảnh xã hội nhiều biến động như hiện nay. Tuy nhiên, nếu sự ổn định khiến ta ngừng học hỏi, ngừng dấn thân và phát triển thì đó lại là cái bẫy vô hình. Giống như con ếch bị luộc chín từ từ mà không hề hay biết, con người cũng có thể đánh mất khát vọng sống, đam mê và cả cơ hội chỉ vì ngại thay đổi.
Tôi tin rằng, tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất để trải nghiệm, thử thách và vươn lên. Bằng chứng là rất nhiều người trẻ đã dám rời bỏ công việc ổn định để khởi nghiệp, dấn thân vào những lĩnh vực mới, dẫu biết sẽ có khó khăn nhưng đổi lại là cơ hội học hỏi và trưởng thành. Ví dụ như Nguyễn Hải Ninh – nhà sáng lập chuỗi cafe The Coffee House – từng từ bỏ vị trí quản lý cao cấp để theo đuổi ước mơ khởi nghiệp. Chính sự dám thay đổi đó đã giúp anh gặt hái thành công và trở thành hình mẫu truyền cảm hứng cho nhiều bạn trẻ Việt Nam.
Không chỉ ở Việt Nam, trên thế giới cũng có rất nhiều người trẻ dám bước ra khỏi vùng an toàn để theo đuổi sự phát triển. Steve Jobs từng bỏ học đại học để đi theo đam mê sáng tạo công nghệ. Dù gặp thất bại, ông không dừng lại mà tiếp tục thử nghiệm và sau cùng đã sáng lập nên Apple – tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng việc thay đổi không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nó đòi hỏi sự dũng cảm, kiên trì và chấp nhận rủi ro. Nhưng chính điều đó mới là động lực để con người rèn luyện ý chí và nâng cấp chính mình. Nếu ai cũng chọn con đường dễ dàng, thì xã hội sẽ không bao giờ có những bước tiến mạnh mẽ. Ngược lại, mỗi cá nhân dám bước ra khỏi giới hạn của bản thân sẽ góp phần tạo nên một thế hệ trẻ bản lĩnh, sáng tạo và có tầm ảnh hưởng.
Suy cho cùng, tuổi trẻ là thời điểm nên sống hết mình, không ngừng học hỏi và dám thử thách. Lối sống an nhàn, ổn định có thể đem lại cảm giác yên tâm tạm thời, nhưng về lâu dài sẽ khiến ta đánh mất chính mình. Bởi vậy, tôi chọn dấn thân, chọn thay đổi và chấp nhận va vấp để có thể nhìn thấy phiên bản tốt nhất của bản thân trong tương lai.
Trong xã hội hiện đại, thế hệ Gen Z – những người sinh ra trong khoảng từ năm 1997 đến 2012 – đang dần trở thành lực lượng lao động chủ chốt và là nhóm công dân có tiếng nói mạnh mẽ. Tuy nhiên, đi cùng với sự nổi bật ấy, Gen Z cũng đang phải đối mặt với nhiều định kiến tiêu cực như “lười biếng”, “dễ từ bỏ”, “sống ảo”, “thiếu kiên nhẫn”, hay “quá cá nhân”. Từ góc nhìn của một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi cho rằng đã đến lúc cần nhìn nhận lại những định kiến đó một cách công bằng và đa chiều hơn.
Trước hết, cần thừa nhận rằng mỗi thế hệ đều có những đặc điểm riêng biệt, được hình thành bởi bối cảnh lịch sử, xã hội, công nghệ và giáo dục. Gen Z lớn lên trong kỷ nguyên số, khi công nghệ phát triển với tốc độ chóng mặt, mạng xã hội trở thành một phần tất yếu của đời sống. Chính điều đó đã hình thành nên một thế hệ có tư duy nhanh nhạy, tiếp cận thông tin nhanh, khả năng thích nghi cao và luôn sẵn sàng học hỏi điều mới. Tuy nhiên, chính vì sự khác biệt ấy mà Gen Z lại bị một số thế hệ đi trước đánh giá là “thiếu tập trung”, “sống ảo”, hay “thiếu nghiêm túc”.
Điều này thật sự không công bằng. Nếu nhìn kỹ, ta sẽ thấy rất nhiều bạn trẻ Gen Z đang nỗ lực từng ngày để chứng minh bản thân và đóng góp cho xã hội. Ví dụ, Nguyễn Hà Đông – lập trình viên trẻ người Việt, sinh năm 1985 nhưng là hình mẫu truyền cảm hứng cho nhiều Gen Z – đã tạo nên trò chơi Flappy Bird gây sốt toàn cầu. Hay như Trần Minh Phương (2000), người sáng lập dự án “Lan tỏa yêu thương” giúp kết nối các nhà hảo tâm với trẻ em vùng cao, cho thấy tinh thần trách nhiệm và nhân ái của giới trẻ hiện nay. Ngoài ra, không thể phủ nhận rằng chính Gen Z là lực lượng tiên phong trong nhiều chiến dịch bảo vệ môi trường, kêu gọi bình đẳng giới, và lan tỏa các giá trị tích cực trên nền tảng số.
Thực tế cho thấy, Gen Z không hề “lười biếng” mà đơn giản là họ đang lựa chọn những cách làm việc khác với truyền thống. Họ đề cao hiệu suất, sự tự do và sáng tạo. Trong khi thế hệ trước thường chọn làm việc cố định tại văn phòng, thì nhiều bạn trẻ Gen Z chọn con đường freelancer, start-up, hoặc làm việc từ xa để theo đuổi đam mê và tối ưu hóa năng lực cá nhân. Thế hệ này cũng biết cách tận dụng công nghệ để kiếm tiền, học tập và phát triển bản thân mỗi ngày.
Dĩ nhiên, Gen Z không hoàn hảo. Vẫn còn những cá nhân sống buông thả, thiếu định hướng, dễ bỏ cuộc khi gặp khó khăn. Nhưng đó không phải là lỗi của cả một thế hệ, mà là vấn đề cá nhân, và cũng từng xảy ra với bất kỳ thế hệ nào trong lịch sử.
Nhìn chung, việc gán ghép những định kiến tiêu cực lên Gen Z là một cái nhìn phiến diện và thiếu khách quan. Thay vì đánh giá, chúng ta nên tạo ra sự thấu hiểu, đồng hành và hỗ trợ lẫn nhau giữa các thế hệ. Bởi Gen Z, với tất cả năng lượng, sự sáng tạo và khát vọng cống hiến, hoàn toàn có thể trở thành một thế hệ bứt phá nếu được nhìn nhận và trao cơ hội đúng đắn.
Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo. Mỗi người đều có thể mắc sai sót, và việc góp ý, nhận xét là một cách giúp nhau tiến bộ, hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, cách góp ý như thế nào là điều đáng suy ngẫm, đặc biệt là việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông — một hành vi vừa phổ biến nhưng cũng dễ gây tổn thương nếu không được thực hiện đúng cách.
Trước hết, cần hiểu rằng góp ý là hành động đưa ra nhận xét mang tính xây dựng nhằm giúp người khác nhận ra điểm chưa tốt để thay đổi. Góp ý đúng lúc, đúng chỗ có thể là “chiếc gương” giúp người nghe soi lại bản thân. Tuy nhiên, khi góp ý công khai trước nhiều người, người bị góp ý dễ cảm thấy ngượng ngùng, mất thể diện, thậm chí tổn thương lòng tự trọng. Không ít trường hợp dẫn đến hậu quả tâm lý tiêu cực: mặc cảm, thu mình, hoặc phản ứng chống đối vì cảm thấy bị xúc phạm hơn là được góp ý.
Một ví dụ thực tế là trong môi trường học đường, nếu một học sinh trả lời sai nhưng giáo viên lại nhận xét gay gắt trước lớp, học sinh đó có thể cảm thấy xấu hổ, mất tự tin và không còn dám phát biểu nữa. Trong khi đó, nếu giáo viên chọn cách góp ý nhẹ nhàng, riêng tư, học sinh vừa dễ tiếp thu, vừa giữ được tinh thần học tập tích cực. Điều đó cho thấy cách thức góp ý quan trọng không kém nội dung góp ý.
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng góp ý trước đám đông đôi khi là cần thiết. Trong môi trường làm việc nhóm hoặc tổ chức, một cá nhân mắc lỗi ảnh hưởng đến cả tập thể thì việc góp ý công khai giúp mọi người rút kinh nghiệm chung. Ví dụ, trong một buổi họp công ty, nếu một nhân viên có sai sót trong báo cáo ảnh hưởng đến tiến độ công việc, việc chỉ ra lỗi sai công khai – với thái độ lịch sự, thẳng thắn – có thể giúp cả nhóm điều chỉnh quy trình làm việc tốt hơn. Như vậy, góp ý trước đám đông không hoàn toàn sai, nhưng phải phụ thuộc vào mục đích, hoàn cảnh, và cách thể hiện.
Bên cạnh đó, người được góp ý cũng cần có thái độ cầu thị, biết tiếp thu góp ý một cách tích cực. Việc quá nhạy cảm, tự ái hoặc cố chấp có thể khiến lời góp ý — dù thiện chí — trở nên vô nghĩa. Trong xã hội hiện đại, cả người góp ý và người tiếp nhận đều cần rèn luyện kỹ năng giao tiếp, biết đặt mình vào vị trí của người khác để ứng xử tinh tế hơn.
Bài học rút ra cho bản thân là: khi muốn góp ý cho ai đó, nhất là những vấn đề nhạy cảm, hãy lựa chọn thời điểm và không gian phù hợp. Thay vì nói giữa đám đông, mình có thể nói riêng, dùng lời lẽ nhẹ nhàng, mang tính động viên nhiều hơn là chỉ trích. Đồng thời, khi được góp ý, mình cũng cần học cách lắng nghe chân thành, không phản ứng nóng vội, để mỗi lời nhận xét trở thành cơ hội để trưởng thành.
Suy cho cùng, lời góp ý là một món quà nếu được trao đi bằng sự chân thành và tinh tế. Trong một xã hội mà con người ngày càng đề cao sự tôn trọng và thấu hiểu, việc góp ý đúng cách không chỉ giúp người khác tiến bộ mà còn thể hiện phẩm chất văn hóa của người nói. Vì thế, trước khi góp ý ai đó trước đám đông, hãy nghĩ đến cảm xúc của họ, bởi đôi khi chỉ một lời nói nhẹ nhàng đúng lúc cũng đủ khiến người ta thay đổi — không vì sợ hãi, mà vì được tôn trọng.