Đào Thị Kiều Anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đào Thị Kiều Anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

1. Về chính trị:

Giữ vững ổn định chính trị – xã hội.

Nâng cao vai trò lãnh đạo của Đảng, hiệu lực quản lý của Nhà nước.

Xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa.

Thực hiện dân chủ, phát huy quyền làm chủ của nhân dân.

2. Về an ninh – quốc phòng:

Bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ.

Xây dựng lực lượng vũ trang nhân dân chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại.

Tăng cường thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân.

Chủ động hội nhập quốc tế, tham gia gìn giữ hòa bình Liên Hợp Quốc.


1. Khái quát các hoạt động đối ngoại của Nguyễn Ái Quốc (1911 – 1930):

Từ năm 1911 đến 1930, Nguyễn Ái Quốc đã tiến hành nhiều hoạt động đối ngoại quan trọng, tiêu biểu gồm:

1911 – 1917: Rời bến cảng Nhà Rồng lên tàu đi tìm đường cứu nước. Trong thời gian này, Người đi qua nhiều nước như Pháp, Anh, Mỹ, các nước châu Phi... để tìm hiểu về các thể chế chính trị, kinh tế, xã hội của các nước tư bản phát triển.

1917 – 1923: Ở Pháp, tham gia phong trào công nhân và phong trào yêu nước của người Việt tại Pháp.

Năm 1919, lấy tên Nguyễn Ái Quốc, gửi Bản yêu sách của nhân dân An Nam đến Hội nghị Versailles, đòi quyền tự do, dân chủ cho người Việt Nam.

Tham gia sáng lập Đảng Cộng sản Pháp (1920), đánh dấu bước chuyển hướng cách mạng Việt Nam theo con đường cách mạng vô sản.

1923 – 1924: Sang Liên Xô học tập và tham gia hoạt động trong Quốc tế Cộng sản, làm việc tại Hội Quốc tế Nông dân.

1924 – 1927: Hoạt động tại Trung Quốc, đặc biệt là Quảng Châu:

Thành lập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên (1925) để đào tạo, tổ chức cán bộ cách mạng.

Xuất bản báo Thanh niên, truyền bá lý luận cách mạng và chủ nghĩa Mác – Lênin vào Việt Nam.

1927 – 1930: Tiếp tục hoạt động ở nhiều nước châu Á như Thái Lan, Hồng Kông để tuyên truyền và xây dựng tổ chức cách mạng.

Đầu năm 1930, chủ trì Hội nghị hợp nhất các tổ chức cộng sản, thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (3/2/1930).


Bài làm

Trong thời đại đầy biến động và cơ hội như hiện nay, mỗi người trẻ đều đứng trước nhiều lựa chọn về lối sống. Một trong những hiện tượng được nhắc đến nhiều là “hội chứng Ếch luộc” – hình ảnh ẩn dụ chỉ những người chấp nhận sự ổn định, an toàn đến mức tự đánh mất khả năng nhận biết sự thay đổi, dần trở nên trì trệ và thụ động trong cuộc sống. Là một người trẻ, tôi tin rằng việc sẵn sàng thay đổi môi trường sống để phát triển bản thân là lựa chọn đúng đắn và cần thiết trong thời đại mới.

Cuộc sống ổn định và an nhàn không sai. Ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc, tìm cho mình một nhịp sống chậm rãi, ít rủi ro. Tuy nhiên, nếu sự ổn định đó khiến chúng ta hài lòng quá sớm, ngại va chạm, ngại học hỏi và không dám bước ra khỏi “vùng an toàn”, thì đó lại là cái bẫy vô hình kéo chúng ta tụt lại phía sau. Thế giới đang thay đổi từng ngày, công nghệ, tri thức và xu hướng luôn vận động. Nếu không sẵn sàng thích nghi, không học cách thay đổi, chúng ta rất dễ trở thành những “chú ếch trong nồi nước ấm”, không hề nhận ra nguy cơ tụt hậu đang đến gần.

Là người trẻ, chúng ta đang ở giai đoạn sung sức nhất của cuộc đời – cả về thể lực, tinh thần và khả năng tiếp thu tri thức. Đây chính là lúc để thử sức, để dấn thân, để khám phá thế giới và bản thân mình. Chỉ khi dám bước ra khỏi vùng an toàn, chấp nhận thử thách, thay đổi môi trường sống – từ học tập, làm việc cho đến mối quan hệ – chúng ta mới có cơ hội hiểu mình cần gì, mình mạnh ở đâu, và mình còn thiếu điều gì để tiến bộ.

Không ít bạn trẻ đã chọn rời bỏ công việc ổn định để học thêm kỹ năng mới, đi du học, làm việc ở một thành phố hoặc quốc gia khác. Ban đầu, sự thay đổi có thể mang đến áp lực, thậm chí cả thất bại. Nhưng chính những điều đó mới rèn giũa bản lĩnh, tạo nên động lực vươn lên và trưởng thành. So với sự “bình yên giả tạo” khi đứng yên, thì việc không ngừng phát triển sẽ giúp chúng ta xây dựng được giá trị thực sự và bền vững hơn cho tương lai.

Tất nhiên, không phải ai cũng cần phải sống “phiêu lưu” hay luôn thay đổi không ngừng. Nhưng điều quan trọng là không để bản thân ngủ quên trong sự thoải mái. Sự phát triển bản thân không nhất thiết phải bằng những hành động to tát, mà đôi khi chỉ đơn giản là học một kỹ năng mới, mở rộng tư duy, bước ra ngoài để kết nối và trải nghiệm nhiều hơn.

Tóm lại, trong thế giới luôn vận động, lựa chọn dám thay đổi để phát triển bản thân là điều mỗi người trẻ nên ưu tiên. Sự an nhàn có thể là đích đến sau cùng, nhưng không nên là điểm khởi đầu khiến chúng ta quên đi giá trị của nỗ lực và trưởng thành. Hãy sống như nước – luôn linh hoạt, luôn chuyển động – để không trở thành “chú ếch” trong chiếc nồi âm ấm của sự trì trệ.

Bài làm

Trong xã hội hiện đại, thế hệ Gen Z – những người trẻ sinh ra trong giai đoạn từ cuối thập niên 1990 đến đầu những năm 2010 – đang dần trở thành lực lượng nòng cốt của tương lai. Tuy nhiên, cùng với sự phát triển vượt bậc của công nghệ và sự khác biệt trong tư duy sống, Gen Z cũng đang đối mặt với không ít định kiến và quy chụp tiêu cực. Họ thường bị gắn mác là "lười biếng", "thiếu kiên nhẫn", "sống ảo", "dễ bỏ cuộc" hay "đòi hỏi quá nhiều". Những định kiến này không chỉ phiến diện mà còn cản trở sự hiểu biết và kết nối giữa các thế hệ.

Là một người trẻ thuộc thế hệ Gen Z, tôi nhận thấy những đánh giá như vậy chưa thật sự công bằng. Không thể phủ nhận rằng trong bất kỳ thế hệ nào cũng tồn tại những cá nhân có lối sống thụ động, thiếu trách nhiệm. Thế nhưng, việc lấy số ít để đánh giá cả một thế hệ là cách nhìn nhận thiển cận. Thực tế, Gen Z là thế hệ lớn lên trong môi trường biến động: sự phát triển chóng mặt của công nghệ, mạng xã hội, toàn cầu hóa và những khủng hoảng như đại dịch COVID-19. Chính môi trường đó đã hình thành nên một lớp người trẻ linh hoạt, sáng tạo, nhạy bén với thời cuộc và có tinh thần học hỏi mạnh mẽ.

Gen Z dám nghĩ, dám làm và không ngại thử nghiệm. Họ sẵn sàng rời bỏ những công việc không phù hợp để tìm kiếm ý nghĩa thực sự trong cuộc sống. Điều đó không phải là "thiếu kiên trì" mà là sự lựa chọn có chủ đích, thể hiện khát vọng sống đúng với giá trị bản thân. Nhiều người trẻ chọn con đường khởi nghiệp từ rất sớm, dấn thân vào các lĩnh vực sáng tạo như công nghệ, truyền thông, nghệ thuật số, và đạt được thành tựu đáng kể. Họ học hỏi nhanh chóng qua internet, tự phát triển kỹ năng mềm, tư duy toàn cầu và quan tâm sâu sắc đến các vấn đề xã hội như môi trường, bình đẳng giới, sức khỏe tinh thần…

Điều cần thiết là các thế hệ đi trước nên nhìn Gen Z bằng một ánh mắt thấu hiểu và đồng hành, thay vì chỉ trích hay phủ nhận những khác biệt. Thay vì chỉ thấy ở họ sự nổi loạn, hãy nhìn thấy tinh thần tiên phong. Thay vì phê phán họ "sống ảo", hãy nhìn nhận rằng họ đang xây dựng một thế giới mới – thế giới số – nơi cơ hội và kết nối không còn giới hạn bởi không gian hay thời gian.

Mỗi thế hệ đều mang một "màu sắc" riêng và không thể dùng chuẩn mực cũ để áp đặt lên hiện tại. Gen Z không hoàn hảo, nhưng họ đang không ngừng cố gắng để thích nghi, phát triển và tạo ra những giá trị mới cho xã hội. Điều họ cần không phải là những cái nhíu mày phán xét, mà là sự thấu cảm, tôn trọng và cơ hội để chứng minh bản thân.

Tóm lại, thay vì giữ định kiến tiêu cực, hãy mở lòng để hiểu và tin tưởng vào thế hệ trẻ. Bởi chính họ – Gen Z – sẽ là những người đặt nền móng cho một tương lai năng động, tiến bộ và nhân văn hơn.

Bài làm

Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo. Mỗi người đều cần đến những lời góp ý để nhìn nhận lại bản thân, sửa chữa sai lầm và trưởng thành hơn. Tuy nhiên, việc góp ý, nhận xét người khác như thế nào cho đúng cách lại là một câu chuyện không đơn giản. Đặc biệt, việc góp ý trước đám đông — dù là trong lớp học, công sở hay nơi công cộng — luôn là con dao hai lưỡi, có thể giúp người khác tiến bộ, nhưng cũng có thể khiến họ tổn thương sâu sắc.

Góp ý là một hành động tích cực, miễn là nó xuất phát từ thiện chí và được thể hiện bằng sự tinh tế. Lời nhận xét đúng lúc, đúng cách giống như một chiếc gương soi giúp người khác nhìn rõ khuyết điểm của mình để từ đó sửa đổi và phát triển. Tuy nhiên, khi lời góp ý được nói ra trước nhiều người, thì dù nội dung đúng đến đâu, nó cũng có thể trở thành áp lực tâm lý, nhất là với những người nhạy cảm, tự trọng cao. Thậm chí, nếu thiếu sự khéo léo, lời góp ý công khai còn dễ biến thành sự sỉ nhục, khiến người nghe cảm thấy bị xúc phạm, mất mặt.

Thực tế cho thấy, có không ít trường hợp bị tổn thương chỉ vì một lời góp ý không đúng lúc. Một học sinh từng chia sẻ rằng em bị giáo viên mắng vì không làm bài tập ngay giữa lớp, khiến em xấu hổ đến mức không dám đến trường mấy ngày liền. Trong khi đó, chỉ cần một cuộc trao đổi nhẹ nhàng sau giờ học, có thể đã đủ để em nhận ra lỗi và sửa đổi. Góp ý đúng, nhưng cách góp ý sai, vẫn có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng.

Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận rằng việc góp ý trước tập thể đôi khi mang lại tác dụng tích cực. Trong một số trường hợp, góp ý công khai giúp người khác nhận thức rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề, đồng thời tạo tính răn đe, giúp cả tập thể rút kinh nghiệm. Ví dụ, trong một buổi họp, nếu một nhân viên làm sai quy trình gây hậu quả lớn, việc lãnh đạo nhắc nhở công khai có thể giúp người đó nhận trách nhiệm rõ ràng, đồng thời nhấn mạnh sự nghiêm túc của tổ chức. Nhưng điều quan trọng vẫn là cách góp ý cần mang tính xây dựng, không được công kích hay hạ thấp danh dự cá nhân.

Tôi từng trải qua cảm giác bị nhận xét trước đám đông. Khi đó, tôi quên học bài và bị thầy giáo gọi lên nhắc nhở trước cả lớp. Dù lời thầy không nặng nề, nhưng ánh mắt của bạn bè, sự im lặng bao trùm khiến tôi cảm thấy vô cùng bối rối và ngượng ngùng. Phải mất một thời gian dài tôi mới dám phát biểu trở lại. Từ trải nghiệm đó, tôi hiểu rằng: một lời nói có thể vực dậy người khác, cũng có thể đánh gục sự tự tin trong họ, tùy thuộc vào cách mà ta nói ra.

Vì vậy, tôi tin rằng góp ý là cần thiết, nhưng không phải lúc nào cũng nên làm trước đám đông. Hãy góp ý như một người bạn đồng hành, chứ không phải như một người đứng ở trên cao chỉ trích. Góp ý riêng tư, chân thành và tế nhị mới là cách hành xử văn minh, thể hiện sự tôn trọng và nhân văn trong giao tiếp.

Bài làm

Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo. Mỗi người đều cần đến những lời góp ý để nhìn nhận lại bản thân, sửa chữa sai lầm và trưởng thành hơn. Tuy nhiên, việc góp ý, nhận xét người khác như thế nào cho đúng cách lại là một câu chuyện không đơn giản. Đặc biệt, việc góp ý trước đám đông — dù là trong lớp học, công sở hay nơi công cộng — luôn là con dao hai lưỡi, có thể giúp người khác tiến bộ, nhưng cũng có thể khiến họ tổn thương sâu sắc.

Góp ý là một hành động tích cực, miễn là nó xuất phát từ thiện chí và được thể hiện bằng sự tinh tế. Lời nhận xét đúng lúc, đúng cách giống như một chiếc gương soi giúp người khác nhìn rõ khuyết điểm của mình để từ đó sửa đổi và phát triển. Tuy nhiên, khi lời góp ý được nói ra trước nhiều người, thì dù nội dung đúng đến đâu, nó cũng có thể trở thành áp lực tâm lý, nhất là với những người nhạy cảm, tự trọng cao. Thậm chí, nếu thiếu sự khéo léo, lời góp ý công khai còn dễ biến thành sự sỉ nhục, khiến người nghe cảm thấy bị xúc phạm, mất mặt.

Thực tế cho thấy, có không ít trường hợp bị tổn thương chỉ vì một lời góp ý không đúng lúc. Một học sinh từng chia sẻ rằng em bị giáo viên mắng vì không làm bài tập ngay giữa lớp, khiến em xấu hổ đến mức không dám đến trường mấy ngày liền. Trong khi đó, chỉ cần một cuộc trao đổi nhẹ nhàng sau giờ học, có thể đã đủ để em nhận ra lỗi và sửa đổi. Góp ý đúng, nhưng cách góp ý sai, vẫn có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng.

Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận rằng việc góp ý trước tập thể đôi khi mang lại tác dụng tích cực. Trong một số trường hợp, góp ý công khai giúp người khác nhận thức rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề, đồng thời tạo tính răn đe, giúp cả tập thể rút kinh nghiệm. Ví dụ, trong một buổi họp, nếu một nhân viên làm sai quy trình gây hậu quả lớn, việc lãnh đạo nhắc nhở công khai có thể giúp người đó nhận trách nhiệm rõ ràng, đồng thời nhấn mạnh sự nghiêm túc của tổ chức. Nhưng điều quan trọng vẫn là cách góp ý cần mang tính xây dựng, không được công kích hay hạ thấp danh dự cá nhân.

Tôi từng trải qua cảm giác bị nhận xét trước đám đông. Khi đó, tôi quên học bài và bị thầy giáo gọi lên nhắc nhở trước cả lớp. Dù lời thầy không nặng nề, nhưng ánh mắt của bạn bè, sự im lặng bao trùm khiến tôi cảm thấy vô cùng bối rối và ngượng ngùng. Phải mất một thời gian dài tôi mới dám phát biểu trở lại. Từ trải nghiệm đó, tôi hiểu rằng: một lời nói có thể vực dậy người khác, cũng có thể đánh gục sự tự tin trong họ, tùy thuộc vào cách mà ta nói ra.

Vì vậy, tôi tin rằng góp ý là cần thiết, nhưng không phải lúc nào cũng nên làm trước đám đông. Hãy góp ý như một người bạn đồng hành, chứ không phải như một người đứng ở trên cao chỉ trích. Góp ý riêng tư, chân thành và tế nhị mới là cách hành xử văn minh, thể hiện sự tôn trọng và nhân văn trong giao tiếp.