

Chu Nguyễn Tuệ Minh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Trong cuộc sống hiện đại, con người ngày càng phụ thuộc nhiều vào công nghệ AI. Điều này thể hiện rõ qua việc học tập hay làm bài tập – chỉ cần một cú click là có thể sử dụng ChatGPT hoặc Google để hỗ trợ giải bài, thậm chí còn giải thích từng bước rất chi tiết. Không thể phủ nhận AI mang lại nhiều lợi ích trong học tập, y tế hay giao thông, chẳng hạn như xe tự lái hay robot hỗ trợ phẫu thuật chính xác. Tuy nhiên, cũng có không ít trường hợp học sinh quá ỷ lại vào AI, dẫn đến mất dần khả năng tư duy độc lập. Đã từng có học sinh học rất tốt nhưng khi làm bài kiểm tra lại bị điểm kém vì quen nhờ công nghệ hỗ trợ, đến lúc không có AI thì lúng túng, không biết bắt đầu từ đâu. Điều đó cho thấy AI là công cụ rất hữu ích nếu được sử dụng hợp lý. Nhưng nếu lạm dụng, con người sẽ đánh mất khả năng tự học, tự giải quyết vấn đề – điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Công nghệ nên phục vụ con người, chứ không nên khiến con người bị lệ thuộc vào nó.
Câu 2:
Câu 1.Những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản: +Thuyết minh +Miêu tả +Thông tin +Biểu cảm Câu 2.Nguyên nhân dẫn đến sự ra đời của ứng dụng Sakura AI Camera: +Nhiều chính quyền địa phương thiếu nhân lực và ngân sách nên không thể thu thập đầy đủ dữ liệu để bảo tồn hoa anh đào. +Nhu cầu cần một giải pháp hiệu quả, tận dụng công nghệ hiện đại và cộng đồng để đánh giá và chăm sóc cây. +Mong muốn nâng cao nhận thức của người dân trong việc bảo vệ loài "quốc hoa". Câu 3.Tác dụng của nhan đề và sapo: *Nhan đề: Ngắn gọn, rõ ràng, giới thiệu chủ đề chính – ứng dụng AI vào việc bảo tồn hoa anh đào, gợi sự quan tâm về sự kết hợp giữa truyền thống và công nghệ hiện đại. *Sapo: Cung cấp thông tin khái quát, làm nổi bật điểm mới lạ – người dân có thể góp phần bảo tồn hoa bằng hành động đơn giản (chụp ảnh), từ đó thu hút người đọc theo dõi tiếp nội dung bài viết. Câu 4.Tác dụng của phương tiện phi ngôn ngữ (hình ảnh màn hình ứng dụng Sakura AI Camera): +Giúp người đọc hình dung cụ thể về giao diện và cách sử dụng ứng dụng. +Tăng tính trực quan, tạo sự sinh động cho văn bản. +Góp phần làm rõ thông tin, hỗ trợ người đọc hiểu hơn về chức năng của công nghệ được đề cập. +Thu hút sự chú ý của người đọc, nhất là với những người học thị giác. Câu 5.Một số ý tưởng ứng dụng AI vào các lĩnh vực của cuộc sống: +Giáo dục: AI tạo trợ lý học tập cá nhân hóa, giúp học sinh luyện đề, giải bài và quản lý thời gian học hiệu quả. +Y tế: AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh, phân tích hình ảnh y học, dự đoán nguy cơ sức khỏe và hỗ trợ phẫu thuật chính xác. +Giao thông: Xe tự lái, hệ thống quản lý giao thông thông minh, dự báo ùn tắc. +Nông nghiệp: AI phân tích hình ảnh để phát hiện sâu bệnh, tư vấn lịch gieo trồng, tối ưu hóa sản lượng. +Môi trường: Giám sát chất lượng không khí, phát hiện rác thải, cháy rừng qua vệ tinh và drone có AI. +Văn hóa – nghệ thuật: AI phục dựng tranh cổ, sáng tác nhạc, viết thơ hoặc tạo hình ảnh ảo cho bảo tàng số.
câu 1:
Giữa thế giới rộng lớn và không ngừng biến đổi, ai trong chúng ta cũng cần có một “điểm neo” để níu giữ chính mình. Đó có thể là gia đình – nơi chúng ta luôn được yêu thương dù có ra sao, Là người bạn thân luôn bên cạnh mỗi khi chúng ta gục ngã, Là một ước mơ nhỏ nhưng đủ mạnh để khiến chúng ta không bỏ cuộc. Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm và sẽ có những ngày ta cảm thấy chán nản, mỏi mệt, muốn buông xuôi tất cả nhưng khi ấy, “điểm neo” giống như nơi bến đỗ bình yên giúp chúng ta dừng lại, thở một nhịp thật sâu rồi bước tiếp. Với lứa tuổi học sinh như chúng ta, áp lực học hành, kỳ vọng, thi cử nhiều khi khiến bản thân thấy lạc lõng và aps lực. Nhưng chỉ cần có một điều để tin vào, một người để tựa , một ước mơ đủ khiên cố thì mọi khó khăn cũng trở nên nhẹ hơn. “Điểm neo” không cần lớn lao, chỉ cần đủ để giữ chúng ta bền vững không bỏ cuộc giữa dòng đời khó khăn.
câu 2:
“Việt Nam ơi!” – chỉ hai từ đơn giản mà vang lên như một tiếng gọi từ con tim, tiếng gọi ấy còn là nhịp đập chung của hàng triệu người con đất Việt. Bài thơ Việt Nam ơi! của Huy Tùng không chỉ là lời kể của một người lính từng trải, mà đó còn là bản hoà âm của tình yêu quê hương, của khát vọng vươn lên. Bài thơ "VIỆT NAM ƠI" không chỉ gây ấn tượng bởi tình cảm thiết tha mà còn gây ấn tượng bởi những nét nghệ thuật giàu sức lay động.
Điều làm nên chất riêng của bài thơ chính là cách sử dụng điệp ngữ “Việt Nam ơi!” xuyên suốt. Cụm từ ấy không chỉ mở đầu các khổ thơ, mà còn vang vọng như một lời gọi đầy tha thiết từ trái tim người con nước Việt. Mỗi lần lặp lại là một lần cảm xúc được dâng lên, lại thêm một lần khắc sâu hơn tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương. Điệp ngữ này tạo nên nhịp điệu và sự kết nối mạch cảm xúc giữa các đoạn thơ, giúp người đọc dễ dàng bị cuốn vào dòng chảy cảm xúc của tác giả.
Không chỉ thành công trên viêc sử dụng các biện pháp nghệ thuật mà bên cạnh đó ngôn ngữ được sự dụng trong thơ lại rất mộc mạc, hình ảnh thì gần gũi đây là một điểm cộng lớn của tác phẩm. Không cần những câu chữ hoa mỹ hay phức tạp bài thơ cũng đến cho người đọc những hình ảnh quen thuộc như: “cánh cò bay”, “biển xanh”, “đầu trần chân đất”... Những hình ảnh ấy như gợi lên ký ức tuổi thơ, vẻ đẹp làng quê và cả lịch sử gắn bó máu thịt với đất nước. Chính sự giản dị trong lời thơ lại khiến tình cảm hiện lên chân thành và dễ chạm đến trái tim người đọc, nhất là thế hệ trẻ.
Một điểm nổi bật nữa là việc tác giả khéo léo gợi lại truyền thống và lịch sử dân tộc qua biểu tượng văn hóa như mẹ Âu Cơ, truyền thống “bốn ngàn năm”. Đây không chỉ đơn thuần là dẫn chứng lịch sử mà đây còn là cách tác giả khẳng định cội nguồn dân tộc, truyền lại niềm tự hào thiêng liêng. Từ đó, người đọc có thể nhận ra: yêu nước không phải điều gì quá lớn lao mà bắt đầu từ việc hiểu và trân trọng quá khứ, truyền thống của dân tộc mình.
Cuối cùng giọng điệu mà tác giả sử dụng trong bài thơ vừa trữ tình,vừa sâu lắng, lại có chất sử thi hào hùng tạo nên một màu sắc riêng biệt. Tình yêu đất nước trong thơ không ồn ào mà rất đỗi tự nhiên, đầy xúc động. Chính sự chân thành ấy khiến lời thơ vang xa, dễ đi vào lòng người. Đây là giọng nói của một người con yêu nước, từng trải, tha thiết, và cũng đầy hy vọng cho tương lai dân tộc.
Bằng với sự tài hoa của mình tác giả đã khéo léo khi kết hợp nhiều yếu tố nghệ thuật đặc sắc như điệp ngữ,không chỉ thế hình ảnh trong thơ gần gũi, ngôn từ lại rất giản dị và giọng điệu kết hợp thì hài hòa giữa trữ tình và sử thi. “Việt Nam ơi!” tiếng gọi ấy như ngân lên trong tim mỗi người con đất Việt, vừa thiêng liêng, vừa gần gũi. Bài thơ không chỉ là lời tỏ tình đầy dịu dàng với quê hương, mà còn là một khúc hát bền bỉ của niềm tin, của ký ức và của khát vọng vươn lên và rồi sau tất cả ta vẫn thấy mình thật nhỏ bé giữa non sông hùng vĩ, nhưng lại lớn lên trong tình yêu vô hạn dành cho hai tiếng “Việt Nam”.
câu 1:
Giữa thế giới rộng lớn và không ngừng biến đổi, ai trong chúng ta cũng cần có một “điểm neo” để níu giữ chính mình. Đó có thể là gia đình – nơi chúng ta luôn được yêu thương dù có ra sao, Là người bạn thân luôn bên cạnh mỗi khi chúng ta gục ngã, Là một ước mơ nhỏ nhưng đủ mạnh để khiến chúng ta không bỏ cuộc. Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm và sẽ có những ngày ta cảm thấy chán nản, mỏi mệt, muốn buông xuôi tất cả nhưng khi ấy, “điểm neo” giống như nơi bến đỗ bình yên giúp chúng ta dừng lại, thở một nhịp thật sâu rồi bước tiếp. Với lứa tuổi học sinh như chúng ta, áp lực học hành, kỳ vọng, thi cử nhiều khi khiến bản thân thấy lạc lõng và aps lực. Nhưng chỉ cần có một điều để tin vào, một người để tựa , một ước mơ đủ khiên cố thì mọi khó khăn cũng trở nên nhẹ hơn. “Điểm neo” không cần lớn lao, chỉ cần đủ để giữ chúng ta bền vững không bỏ cuộc giữa dòng đời khó khăn.
câu 2:
“Việt Nam ơi!” – chỉ hai từ đơn giản mà vang lên như một tiếng gọi từ con tim, tiếng gọi ấy còn là nhịp đập chung của hàng triệu người con đất Việt. Bài thơ Việt Nam ơi! của Huy Tùng không chỉ là lời kể của một người lính từng trải, mà đó còn là bản hoà âm của tình yêu quê hương, của khát vọng vươn lên. Bài thơ "VIỆT NAM ƠI" không chỉ gây ấn tượng bởi tình cảm thiết tha mà còn gây ấn tượng bởi những nét nghệ thuật giàu sức lay động.
Điều làm nên chất riêng của bài thơ chính là cách sử dụng điệp ngữ “Việt Nam ơi!” xuyên suốt. Cụm từ ấy không chỉ mở đầu các khổ thơ, mà còn vang vọng như một lời gọi đầy tha thiết từ trái tim người con nước Việt. Mỗi lần lặp lại là một lần cảm xúc được dâng lên, lại thêm một lần khắc sâu hơn tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương. Điệp ngữ này tạo nên nhịp điệu và sự kết nối mạch cảm xúc giữa các đoạn thơ, giúp người đọc dễ dàng bị cuốn vào dòng chảy cảm xúc của tác giả.
Không chỉ thành công trên viêc sử dụng các biện pháp nghệ thuật mà bên cạnh đó ngôn ngữ được sự dụng trong thơ lại rất mộc mạc, hình ảnh thì gần gũi đây là một điểm cộng lớn của tác phẩm. Không cần những câu chữ hoa mỹ hay phức tạp bài thơ cũng đến cho người đọc những hình ảnh quen thuộc như: “cánh cò bay”, “biển xanh”, “đầu trần chân đất”... Những hình ảnh ấy như gợi lên ký ức tuổi thơ, vẻ đẹp làng quê và cả lịch sử gắn bó máu thịt với đất nước. Chính sự giản dị trong lời thơ lại khiến tình cảm hiện lên chân thành và dễ chạm đến trái tim người đọc, nhất là thế hệ trẻ.
Một điểm nổi bật nữa là việc tác giả khéo léo gợi lại truyền thống và lịch sử dân tộc qua biểu tượng văn hóa như mẹ Âu Cơ, truyền thống “bốn ngàn năm”. Đây không chỉ đơn thuần là dẫn chứng lịch sử mà đây còn là cách tác giả khẳng định cội nguồn dân tộc, truyền lại niềm tự hào thiêng liêng. Từ đó, người đọc có thể nhận ra: yêu nước không phải điều gì quá lớn lao mà bắt đầu từ việc hiểu và trân trọng quá khứ, truyền thống của dân tộc mình.
Cuối cùng giọng điệu mà tác giả sử dụng trong bài thơ vừa trữ tình,vừa sâu lắng, lại có chất sử thi hào hùng tạo nên một màu sắc riêng biệt. Tình yêu đất nước trong thơ không ồn ào mà rất đỗi tự nhiên, đầy xúc động. Chính sự chân thành ấy khiến lời thơ vang xa, dễ đi vào lòng người. Đây là giọng nói của một người con yêu nước, từng trải, tha thiết, và cũng đầy hy vọng cho tương lai dân tộc.
Bằng với sự tài hoa của mình tác giả đã khéo léo khi kết hợp nhiều yếu tố nghệ thuật đặc sắc như điệp ngữ,không chỉ thế hình ảnh trong thơ gần gũi, ngôn từ lại rất giản dị và giọng điệu kết hợp thì hài hòa giữa trữ tình và sử thi. “Việt Nam ơi!” tiếng gọi ấy như ngân lên trong tim mỗi người con đất Việt, vừa thiêng liêng, vừa gần gũi. Bài thơ không chỉ là lời tỏ tình đầy dịu dàng với quê hương, mà còn là một khúc hát bền bỉ của niềm tin, của ký ức và của khát vọng vươn lên và rồi sau tất cả ta vẫn thấy mình thật nhỏ bé giữa non sông hùng vĩ, nhưng lại lớn lên trong tình yêu vô hạn dành cho hai tiếng “Việt Nam”.
CÂU 1:
,Đoạn trích "Thạch Sanh, Lý Thông" của Dương Thanh Bạch là một sáng tạo độc đáo khi tái hiện lại câu chuyện cổ tích quen thuộc bằng hình thức thơ lục bát. Về nội dung, tác phẩm giữ nguyên mạch truyện cổ tích Thạch Sanh với các tình tiết quen thuộc như Thạch Sanh bị vu oan, tiếng đàn giải oan, được minh oan và trừng trị kẻ ác. Tuy nhiên, điểm đặc sắc nằm ở cách khai thác chiều sâu tâm lý nhân vật – từ nỗi oan khuất của Thạch Sanh, sự day dứt của công chúa, đến sự hoảng loạn và hèn nhát của Lý Thông. Đặc biệt, tác giả còn thể hiện tinh thần nhân đạo khi để Thạch Sanh tha tội cho Lý Thông vì nghĩ đến mẹ hắn, đồng thời vẫn giữ yếu tố công lý khi Lý Thông bị trời trừng phạt. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát nhịp nhàng, ngôn ngữ vừa dân dã, dễ hiểu vừa sáng tạo, hài hước – thể hiện rõ ở những hình ảnh độc đáo như “kề dao vô cổ khác nào bún thiu”. Giọng điệu linh hoạt: lúc trầm buồn, lúc châm biếm, lúc cao trào… đã tạo nên sức hấp dẫn riêng cho văn bản. Qua đó, tác giả không chỉ truyền tải câu chuyện cổ tích theo cách mới mẻ mà còn thể hiện những quan điểm nhân sinh sâu sắc.
CÂU 2
Giữa nhịp sống hiện đại hối hả, con người như những cỗ máy chạy không ngừng nghỉ. Sáng học, trưa làm, tối lại lướt mạng, cả ngày trôi qua trong guồng quay vô hình. Trong khi đó, “sống chậm” lại được xem là một lối sống khác biệt – nơi con người học cách dừng lại, lắng nghe, cảm nhận và hiểu chính mình. Sống chậm không phải là chậm trễ hay lười biếng, mà là một sự tỉnh táo giữa đời sống đầy gấp gáp.
Sống chậm là khi ta ngừng so sánh bản thân với người khác để cảm nhận được giá trị thật sự của cuộc sống. Như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng viết trong truyện "Mắt Biếc": “Cuộc đời không chỉ cần những chuyến đi nhanh, mà còn cần những phút dừng lại để ngắm nhìn hàng cây bên đường.” Một câu văn tưởng nhẹ nhàng nhưng gợi nhắc rằng đôi khi, chạy nhanh quá, ta quên mất lý do mình bắt đầu.
Sống chậm cũng là cách để giữ gìn sức khỏe tinh thần. Cứ thử nhìn quanh mà xem, bao nhiêu người trẻ đang lo âu, stress, rối loạn lo âu, mất phương hướng vì áp lực thành tích và kỳ vọng. Năm 2021, WHO đã thống kê tỷ lệ người trẻ mắc bệnh trầm cảm tăng cao sau dịch COVID-19 – một phần vì họ không có thời gian chăm sóc cảm xúc của chính mình. Nếu sống chậm lại, dành vài phút mỗi ngày cho bản thân – đọc sách, viết nhật ký, ngắm hoàng hôn hay chỉ đơn giản là ngồi im tĩnh lặng – chúng ta sẽ thấy tâm hồn nhẹ đi biết bao.
Một dẫn chứng nữa là câu chuyện của Steve Jobs – người sáng lập Apple. Dù là một thiên tài công nghệ, Jobs từng nói: “Hãy sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng.” Trong những năm cuối đời, ông đã sống chậm lại, thiền định, suy ngẫm và dành thời gian cho gia đình. Đó là khoảng thời gian quý giá, sâu sắc nhất trong cuộc đời ông – và chính sự chậm lại ấy đã giúp ông thấu hiểu nhiều điều về cuộc sống.
Tuy nhiên, sống chậm không có nghĩa là sống buông thả hay từ bỏ mục tiêu. Sống chậm là biết khi nào nên dừng lại, khi nào nên tăng tốc. Người sống chậm không bị cuốn theo trào lưu vô nghĩa, không để mình mất phương hướng trong vòng xoáy của sự hơn thua. Họ biết cách lắng nghe trái tim mình – và điều đó mới là đích đến thật sự của hành trình trưởng thành.
Sống chậm là một lựa chọn đáng quý trong thế giới hiện đại. Nó không khiến ta đi chậm hơn người khác, mà khiến ta đi đúng đường hơn. Đôi khi, chỉ cần chậm lại một chút thôi, ta sẽ thấy cuộc sống này thật sự đẹp biết bao – từ tiếng chim buổi sáng, giọt mưa trên mái ngói, cho đến nụ cười của người thân yêu. Hãy sống chậm lại, để sống sâu, sống thực và sống có ý nghĩa hơn mỗi ngày.
CÂU 1:
,Đoạn trích "Thạch Sanh, Lý Thông" của Dương Thanh Bạch là một sáng tạo độc đáo khi tái hiện lại câu chuyện cổ tích quen thuộc bằng hình thức thơ lục bát. Về nội dung, tác phẩm giữ nguyên mạch truyện cổ tích Thạch Sanh với các tình tiết quen thuộc như Thạch Sanh bị vu oan, tiếng đàn giải oan, được minh oan và trừng trị kẻ ác. Tuy nhiên, điểm đặc sắc nằm ở cách khai thác chiều sâu tâm lý nhân vật – từ nỗi oan khuất của Thạch Sanh, sự day dứt của công chúa, đến sự hoảng loạn và hèn nhát của Lý Thông. Đặc biệt, tác giả còn thể hiện tinh thần nhân đạo khi để Thạch Sanh tha tội cho Lý Thông vì nghĩ đến mẹ hắn, đồng thời vẫn giữ yếu tố công lý khi Lý Thông bị trời trừng phạt. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát nhịp nhàng, ngôn ngữ vừa dân dã, dễ hiểu vừa sáng tạo, hài hước – thể hiện rõ ở những hình ảnh độc đáo như “kề dao vô cổ khác nào bún thiu”. Giọng điệu linh hoạt: lúc trầm buồn, lúc châm biếm, lúc cao trào… đã tạo nên sức hấp dẫn riêng cho văn bản. Qua đó, tác giả không chỉ truyền tải câu chuyện cổ tích theo cách mới mẻ mà còn thể hiện những quan điểm nhân sinh sâu sắc.
CÂU 2
Giữa nhịp sống hiện đại hối hả, con người như những cỗ máy chạy không ngừng nghỉ. Sáng học, trưa làm, tối lại lướt mạng, cả ngày trôi qua trong guồng quay vô hình. Trong khi đó, “sống chậm” lại được xem là một lối sống khác biệt – nơi con người học cách dừng lại, lắng nghe, cảm nhận và hiểu chính mình. Sống chậm không phải là chậm trễ hay lười biếng, mà là một sự tỉnh táo giữa đời sống đầy gấp gáp.
Sống chậm là khi ta ngừng so sánh bản thân với người khác để cảm nhận được giá trị thật sự của cuộc sống. Như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng viết trong truyện "Mắt Biếc": “Cuộc đời không chỉ cần những chuyến đi nhanh, mà còn cần những phút dừng lại để ngắm nhìn hàng cây bên đường.” Một câu văn tưởng nhẹ nhàng nhưng gợi nhắc rằng đôi khi, chạy nhanh quá, ta quên mất lý do mình bắt đầu.
Sống chậm cũng là cách để giữ gìn sức khỏe tinh thần. Cứ thử nhìn quanh mà xem, bao nhiêu người trẻ đang lo âu, stress, rối loạn lo âu, mất phương hướng vì áp lực thành tích và kỳ vọng. Năm 2021, WHO đã thống kê tỷ lệ người trẻ mắc bệnh trầm cảm tăng cao sau dịch COVID-19 – một phần vì họ không có thời gian chăm sóc cảm xúc của chính mình. Nếu sống chậm lại, dành vài phút mỗi ngày cho bản thân – đọc sách, viết nhật ký, ngắm hoàng hôn hay chỉ đơn giản là ngồi im tĩnh lặng – chúng ta sẽ thấy tâm hồn nhẹ đi biết bao.
Một dẫn chứng nữa là câu chuyện của Steve Jobs – người sáng lập Apple. Dù là một thiên tài công nghệ, Jobs từng nói: “Hãy sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng.” Trong những năm cuối đời, ông đã sống chậm lại, thiền định, suy ngẫm và dành thời gian cho gia đình. Đó là khoảng thời gian quý giá, sâu sắc nhất trong cuộc đời ông – và chính sự chậm lại ấy đã giúp ông thấu hiểu nhiều điều về cuộc sống.
Tuy nhiên, sống chậm không có nghĩa là sống buông thả hay từ bỏ mục tiêu. Sống chậm là biết khi nào nên dừng lại, khi nào nên tăng tốc. Người sống chậm không bị cuốn theo trào lưu vô nghĩa, không để mình mất phương hướng trong vòng xoáy của sự hơn thua. Họ biết cách lắng nghe trái tim mình – và điều đó mới là đích đến thật sự của hành trình trưởng thành.
Sống chậm là một lựa chọn đáng quý trong thế giới hiện đại. Nó không khiến ta đi chậm hơn người khác, mà khiến ta đi đúng đường hơn. Đôi khi, chỉ cần chậm lại một chút thôi, ta sẽ thấy cuộc sống này thật sự đẹp biết bao – từ tiếng chim buổi sáng, giọt mưa trên mái ngói, cho đến nụ cười của người thân yêu. Hãy sống chậm lại, để sống sâu, sống thực và sống có ý nghĩa hơn mỗi ngày.