

Đinh Khánh Thư
Giới thiệu về bản thân



































Trong xã hội hiện đại, khi mà thế giới thay đổi từng ngày với tốc độ chóng mặt, việc lựa chọn lối sống an nhàn hay không ngừng thay đổi để phát triển bản thân là một trong những câu hỏi lớn mà mỗi người, đặc biệt là người trẻ, phải đối mặt. "Hội chứng Ếch luộc" – một khái niệm không còn quá xa lạ, chính là hình ảnh ẩn dụ cho việc con người dần dần chìm đắm trong cuộc sống ổn định, hưởng thụ mà không nhận ra rằng sự thụ động này sẽ khiến họ mất đi cơ hội phát triển và trưởng thành. Liệu rằng lựa chọn an nhàn sẽ là con đường đúng đắn hay việc thay đổi liên tục môi trường sống mới chính là chìa khóa để phát triển bản thân?
Hội chứng Ếch luộc xuất phát từ một câu chuyện rất nổi tiếng. Khi bạn thả một con ếch vào nồi nước sôi, nó sẽ ngay lập tức nhảy ra ngoài vì cảm nhận được sự nguy hiểm. Tuy nhiên, nếu bạn thả ếch vào nước lạnh rồi từ từ đun lên, con ếch sẽ không cảm nhận được sự thay đổi cho đến khi chết dần. Đây là một phép ẩn dụ cho những người sống trong sự ổn định, an nhàn mà không nhận ra rằng sự thụ động này sẽ dẫn đến sự trì trệ và thậm chí là mất đi cơ hội để phát triển.
Trong xã hội ngày nay, không ít người trẻ, đặc biệt là trong các môi trường công sở hay cuộc sống đô thị, chọn cho mình một cuộc sống ổn định. Họ có một công việc văn phòng ổn định, một cuộc sống không thiếu thốn gì và thỏa mãn với những gì hiện có. Tuy nhiên, một thực tế đáng buồn là khi họ quen với sự an nhàn, họ không còn mong muốn thay đổi, và dần dần, khả năng sáng tạo, năng lực tự cải thiện bản thân dần bị lãng quên. Sự an ổn ban đầu có thể mang lại cảm giác an toàn, nhưng khi không có sự thay đổi và phát triển, cuộc sống ấy sẽ trở nên nhạt nhẽo và vô vị.
Một trong những đặc điểm của hội chứng Ếch luộc chính là sự thỏa mãn quá mức với trạng thái hiện tại mà không nhận ra rằng việc thiếu thay đổi sẽ dẫn đến sự trì trệ. Trong những môi trường công sở, không ít người trẻ rơi vào tình trạng này khi chỉ làm công việc của mình một cách đều đặn, không có sự cải tiến, không tìm kiếm cơ hội mới và không thử sức với những điều mới mẻ. Họ hài lòng với những gì mình có, không muốn thay đổi, và dần dần, họ trở thành những "con ếch" trong nồi nước ấm mà không hề hay biết.
Thay vì sống an nhàn, nhiều người trẻ chọn con đường thay đổi môi trường sống, thử thách bản thân để phát triển. Việc thay đổi không chỉ đơn thuần là thay đổi công việc hay nơi ở, mà là việc dám từ bỏ những vùng an toàn để học hỏi những điều mới mẻ, để vượt qua giới hạn của bản thân.
Chúng ta không thể phủ nhận rằng sự ổn định có thể mang lại cảm giác an toàn. Nhưng an toàn không phải lúc nào cũng là lựa chọn tốt nhất khi ta muốn trưởng thành. Những người không ngừng thay đổi môi trường sống và thử thách bản thân là những người không ngại đối mặt với khó khăn, không sợ thất bại, và luôn khao khát tìm kiếm cơ hội mới. Thay vì chấp nhận một công việc nhàn hạ nhưng thiếu thử thách, họ có thể chọn một công việc yêu cầu nhiều năng lực hơn nhưng cũng hứa hẹn những cơ hội thăng tiến và phát triển rõ rệt hơn.
Một ví dụ rõ ràng có thể thấy trong cuộc sống hiện đại là sự thay đổi liên tục trong công việc của nhiều người trẻ ngày nay. Nhiều người không ngần ngại thay đổi công ty, thay đổi nghề nghiệp để tìm kiếm một công việc mà họ yêu thích hơn, phù hợp hơn với đam mê và định hướng nghề nghiệp của mình. Chính sự thay đổi này đôi khi mang lại cho họ những thử thách mới, nhưng cũng mở ra nhiều cơ hội học hỏi và phát triển.
Không chỉ trong công việc, việc thay đổi môi trường sống cũng là một cách tuyệt vời để phát triển bản thân. Nhiều người trẻ chọn đi du học, làm việc tại những quốc gia khác nhau để trải nghiệm nền văn hóa mới, học hỏi những giá trị khác biệt và tìm kiếm cơ hội phát triển bản thân. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, những người này thường trưởng thành hơn và có cái nhìn rộng mở hơn về thế giới.
Khi đối diện với sự lựa chọn giữa một cuộc sống an nhàn, ổn định và một cuộc sống đầy thay đổi, tôi tin rằng mỗi người đều cần phải tự trả lời câu hỏi của chính mình. Lựa chọn sống trong sự ổn định có thể khiến ta cảm thấy an toàn, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc ta sẽ bỏ qua cơ hội học hỏi và khám phá những điều mới mẻ. Nếu không thử thách bản thân, nếu không thay đổi môi trường sống, chúng ta sẽ mãi mắc kẹt trong chính cái vỏ ốc của mình mà không thể phát triển được.
Dẫu biết rằng việc thay đổi luôn đi kèm với những khó khăn, thử thách và thậm chí là thất bại, nhưng tôi tin rằng chính những khó khăn ấy sẽ giúp tôi trưởng thành hơn. Như câu nói nổi tiếng của Albert Einstein: “Cuộc sống giống như đi xe đạp, để giữ thăng bằng, bạn phải tiếp tục di chuyển.” Điều này có nghĩa là chỉ khi chúng ta dám thay đổi, dám bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta mới có thể tiến về phía trước và tìm thấy những cơ hội mới cho chính mình.
Sự thay đổi không chỉ là một lựa chọn, mà là một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành của mỗi người. Trong khi lối sống an nhàn có thể mang lại sự ổn định, thì chính sự thay đổi mới là chìa khóa giúp chúng ta phát triển bản thân, khám phá thế giới và vượt qua giới hạn của chính mình. Chúng ta không thể sống mãi trong một vùng an toàn, bởi nếu vậy, chúng ta sẽ trở thành những "con ếch luộc" – chỉ mãi chìm đắm trong sự an nhàn mà quên đi việc phát triển. Chính vì thế, tôi chọn thay đổi, chọn thử thách và chọn phát triển bản thân, để không chỉ tìm thấy những cơ hội mới mà còn giúp tôi trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Trong những năm gần đây, thế hệ Gen Z – những người sinh ra từ khoảng năm 1997 đến 2012 – đang trở thành tâm điểm của xã hội. Họ là lớp người trẻ sống trong thời đại bùng nổ công nghệ, có tư duy mở, cá tính mạnh mẽ và tiếp cận thông tin nhanh. Thế nhưng, đi kèm với đó là hàng loạt định kiến: “sống ảo”, “lười biếng”, “thiếu kiên nhẫn”, “làm việc cảm tính”. Vậy Gen Z thực sự là ai? Và liệu những cái mác gắn lên họ có phản ánh đúng bản chất?
Là một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi không phủ nhận rằng một bộ phận Gen Z hiện đang mơ hồ, dễ bị xao nhãng và có xu hướng chạy theo xu hướng bề nổi. Nhưng liệu đó có phải là đại diện cho cả một thế hệ? Thật bất công khi quy chụp chỉ vì một vài hiện tượng nổi trội, gây chú ý. Thực tế, Gen Z đang dần chứng minh khả năng tư duy độc lập, tinh thần đổi mới và trách nhiệm xã hội không thua kém bất kỳ thế hệ nào trước đó.
Chúng ta thấy những bạn trẻ thành lập doanh nghiệp từ khi còn là sinh viên, dấn thân vào các hoạt động cộng đồng, tích cực bảo vệ môi trường hay lên tiếng cho các vấn đề xã hội. Gen Z không chờ đợi cơ hội đến, họ tự tạo ra nó bằng năng lực sáng tạo, sự tự học và khả năng thích nghi nhanh với thế giới liên tục thay đổi. Họ không ngại thay đổi công việc để tìm môi trường phù hợp, không ngần ngại lên tiếng khi gặp bất công. Phải chăng, chính sự khác biệt ấy đang khiến họ bị hiểu lầm là "nông nổi" hay "thiếu kiên định"?
Một điều đáng nói là Gen Z không khước từ giá trị truyền thống, mà họ đang tìm cách để tái định nghĩa, làm mới và kết nối những giá trị ấy với thời đại. Việc họ chọn làm việc linh hoạt, đề cao sức khỏe tinh thần hay tìm kiếm đam mê cá nhân không đồng nghĩa với ích kỷ, mà là dấu hiệu của một thế hệ dám sống thật với bản thân. Sự khác biệt trong quan điểm sống nên được nhìn nhận như một bước tiến trong tư duy – không phải là cái cớ để phán xét.
Chị Hà Trang – một người trẻ tiêu biểu và có tầm ảnh hưởng trong cộng đồng Gen Z – từng nói:“Người trẻ không vô tâm, họ chỉ đang tìm một cách thể hiện khác. Chúng ta không thiếu trách nhiệm, chúng ta chỉ muốn gánh vác theo cách riêng của mình.” Câu nói ấy như một sự phản biện nhẹ nhàng nhưng đầy thuyết phục trước những định kiến mà Gen Z đang mang. Không ồn ào, không khoa trương, thế hệ trẻ đang từng ngày chứng minh giá trị bằng chính hành động thầm lặng, bằng sự trưởng thành từ những vấp ngã thật sự.
Định kiến luôn tồn tại, nhất là khi con người nhìn nhau qua lăng kính của khác biệt. Nhưng thay vì chỉ trích, hãy lắng nghe và thấu hiểu Gen Z – thế hệ đang lớn lên giữa vô vàn thay đổi, và cũng đang nỗ lực từng ngày để không chỉ thích nghi, mà còn kiến tạo nên những giá trị mới cho xã hội. Bởi như nhà văn Elbert Hubbard từng nói: “Trách nhiệm của chúng ta không phải là lên án người trẻ, mà là giúp họ tìm ra con đường đúng.” Và con đường đó sẽ rộng mở hơn nếu chúng ta cùng nhau nhìn nhận thế hệ trẻ bằng cả lý trí và trái tim.
Có bao giờ chúng ta đứng giữa một tập thể, định mở lời nhận xét ai đó nhưng lại chùn bước vì sợ làm người khác tổn thương? Cũng có lúc, ta là người được góp ý trước đám đông, và dù lời nói của người kia không hề ác ý, ta vẫn cảm thấy bối rối, lúng túng, thậm chí tổn thương. Trong môi trường học đường và cả ngoài xã hội, việc góp ý và nhận xét là điều không thể thiếu. Đặc biệt, khi góp ý trước đám đông, mỗi lời nói không chỉ là sự đánh giá, mà còn là biểu hiện của thái độ, của sự trưởng thành và văn hóa ứng xử. Vậy làm sao để nhận xét người khác một cách khéo léo, đúng mực, thể hiện được sự tôn trọng lẫn nhau mà vẫn giữ vững tinh thần xây dựng?
Góp ý, nhận xét là hành vi đưa ra ý kiến đánh giá về một vấn đề, một hành động hay sản phẩm nào đó của người khác, nhằm giúp họ nhìn nhận lại và hoàn thiện hơn. Tuy nhiên, việc góp ý trước đám đông không chỉ là giao tiếp thông thường, mà còn là một “bài kiểm tra” về sự tinh tế, lòng cảm thông và kỹ năng ứng xử của mỗi người. Trong một lớp học, một cuộc thảo luận nhóm hay bất kỳ môi trường nào có nhiều người cùng lắng nghe, cách mà ta đưa ra góp ý sẽ quyết định phần lớn cảm xúc và phản ứng của người tiếp nhận.
Góp ý đúng lúc, đúng cách là một nghệ thuật của sự chân thành. Nếu lời nói chỉ nhắm vào khuyết điểm, thiếu đi sự tôn trọng và tinh tế, rất dễ khiến người được góp ý cảm thấy bị hạ thấp, xấu hổ hay bị xúc phạm. Trái lại, nếu biết đặt mình vào vị trí người nghe, lời nhận xét sẽ trở thành động lực, là cơ hội để đôi bên hiểu nhau và cùng tiến bộ. Một học sinh khi thuyết trình xong, nếu nhận được lời nhận xét như: “Cách trình bày của bạn rất rõ ràng, nếu có thêm số liệu thì bài sẽ thuyết phục hơn nữa”, chắc chắn sẽ cảm thấy được tôn trọng và tiếp thu dễ dàng hơn so với một lời chê: “Bài của bạn nhạt, không có điểm nhấn”. Thật khó để quên được lời chia sẻ của chị Meichan – một người trẻ đã truyền cảm hứng cho rất nhiều bạn học sinh, sinh viên bởi lối sống trách nhiệm và khả năng thấu cảm trong từng hành động. Chị từng nói: "Khi góp ý một ai đó, điều đầu tiên không phải là mình đúng – mà là mình có đủ bao dung để người kia được sai." Chính suy nghĩ ấy khiến mỗi lời nhận xét của chị luôn có sức nặng, không phải vì sự gay gắt, mà bởi sự chân thành, tinh tế và đầy yêu thương. Trong những buổi trò chuyện trước hàng trăm người, chị không né tránh những điều chưa tốt, nhưng luôn bắt đầu bằng sự đồng cảm. Nhờ đó, góp ý của chị không làm người khác tổn thương mà còn khiến họ cảm thấy được lắng nghe, được thấu hiểu – điều mà rất nhiều người trẻ ngày nay cần học hỏi, nhất là trong môi trường tập thể.
Đặc biệt, trong hoàn cảnh có đông người chứng kiến, lòng tự trọng của con người càng dễ bị tổn thương. Trước tập thể, ai cũng muốn giữ hình ảnh tốt đẹp. Vì thế, góp ý càng cần phải khéo léo, sử dụng ngôn ngữ mềm mại, thái độ chân thành để lời nói không trở thành mũi dao mà trở thành chiếc cầu nối. Cùng một lời phê bình, nhưng cách diễn đạt khác nhau có thể tạo ra hai kết quả trái ngược: một bên là sự tiếp thu tích cực, một bên là cảm giác bị tổn thương và khép mình.
Tuy nhiên, góp ý không có nghĩa là phải né tránh những điều chưa tốt. Sự chân thành trong nhận xét là yếu tố cần thiết để giúp người khác tiến bộ. Điều quan trọng nằm ở chỗ: lời nhận xét phải hướng đến mục đích xây dựng, chứ không phải để thể hiện cái tôi hay chỉ trích. Thái độ cởi mở, cách dùng từ ngữ lịch sự và sự đồng cảm sẽ giúp lời nói đi vào lòng người. Góp ý cũng không nên rơi vào cực đoan – hoặc quá nặng nề, hoặc quá nhẹ nhàng đến mức thiếu trung thực. Sự trung thực trong khuôn khổ của sự tôn trọng chính là thước đo của một lời nhận xét văn minh.
Không chỉ trong học đường, kỹ năng góp ý trước đám đông còn là một hành trang quan trọng trong cuộc sống trưởng thành sau này. Trong công việc, người biết góp ý đúng lúc, đúng cách sẽ dễ dàng tạo dựng được uy tín và mối quan hệ tốt đẹp với đồng nghiệp. Trong các mối quan hệ xã hội, góp ý khéo léo giúp duy trì sự tôn trọng và niềm tin. Ngược lại, sự vụng về trong cách nói có thể dẫn đến hiểu lầm, xung đột và rạn nứt tình cảm.
Thực tế cuộc sống đã chứng minh điều đó. Không ít người vì thiếu kỹ năng ứng xử mà khiến lời góp ý của mình trở nên gay gắt, từ đó đánh mất thiện cảm và khiến người khác cảm thấy xa cách. Nhưng cũng có những người chỉ cần một câu nói nhẹ nhàng, lại khiến người nghe tâm phục khẩu phục. Có nhà văn từng viết: “Lời nói là tấm gương phản chiếu tâm hồn. Một tâm hồn đẹp sẽ biết cách khiến lời nói của mình trở nên ấm áp, dù là khi phải nói điều chưa tốt.” Thật vậy, góp ý là cần thiết, nhưng góp ý sao cho người khác muốn lắng nghe và sẵn sàng thay đổi mới là điều đáng quý.
Là học sinh – những chủ nhân tương lai của đất nước, chúng ta cần rèn luyện cho mình kỹ năng giao tiếp và thái độ ứng xử đúng đắn. Mỗi khi đưa ra nhận xét, hãy tự hỏi: “Lời nói của mình có khiến người khác tốt lên không? Có giữ được lòng tự trọng của họ không?”. Góp ý đúng cách không chỉ giúp người khác hoàn thiện, mà còn giúp chính bản thân ta trưởng thành – trưởng thành trong sự thấu hiểu, trưởng thành trong lòng vị tha, và trưởng thành trong cách sống biết yêu thương.
Suy cho cùng, việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông là một kỹ năng quan trọng, đòi hỏi sự tinh tế, lòng cảm thông và bản lĩnh cá nhân. Lời nói, nếu được lựa chọn và thể hiện đúng cách, sẽ trở thành sức mạnh nâng đỡ người khác. Nhưng nếu buông ra vô tâm, có thể khiến người ta tổn thương sâu sắc. Mỗi chúng ta đều đang học làm người – và học cách nói sao cho đúng, nói sao để được người khác lắng nghe, cũng là một phần thiết yếu của hành trình ấy.