

Bế Hải Long
Giới thiệu về bản thân



































Trong thời đại hiện nay, khi đất nước ngày càng phát triển và hội nhập sâu rộng với thế giới, thì việc giữ gìn và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống càng trở nên quan trọng và cấp thiết. Văn hóa truyền thống không chỉ là bản sắc riêng của một dân tộc mà còn là cội nguồn tinh thần, là sợi dây kết nối các thế hệ người Việt qua bao thăng trầm lịch sử. Văn hóa truyền thống bao gồm phong tục, tập quán, trang phục, ẩm thực, ngôn ngữ, tín ngưỡng, nghệ thuật dân gian,… Tất cả những yếu tố đó góp phần làm nên hồn cốt dân tộc Việt Nam. Tuy nhiên, trước làn sóng văn hóa ngoại lai ngày càng mạnh mẽ, không ít giá trị văn hóa truyền thống đang bị mai một, thậm chí biến mất. Những hình ảnh quen thuộc như áo dài, tiếng ru, câu ca dao, tục thờ cúng tổ tiên... dần trở nên xa lạ với giới trẻ hiện đại. Chính vì vậy, việc giữ gìn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống là trách nhiệm không chỉ của các cơ quan chức năng mà còn là bổn phận của mỗi công dân, đặc biệt là thế hệ trẻ. Chúng ta cần trân trọng những nét đẹp truyền thống, từ cách ăn nói lễ phép, tôn kính ông bà cha mẹ, đến việc tham gia các lễ hội dân gian, tìm hiểu và học hỏi những làn điệu dân ca, phong tục cổ truyền. Bên cạnh đó, cần có sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta không nên bảo thủ, cứng nhắc mà cần làm mới văn hóa truyền thống bằng những hình thức thể hiện phù hợp với thời đại. Ví dụ, đưa dân ca, chèo, tuồng lên sân khấu hiện đại, sử dụng công nghệ để bảo tồn và quảng bá văn hóa dân tộc ra thế giới. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là giữ lấy cội nguồn, giữ lấy hồn cốt dân tộc. Một dân tộc nếu đánh mất bản sắc văn hóa thì dù có phát triển đến đâu cũng dễ bị hòa tan và quên lãng trong dòng chảy toàn cầu hóa. Mỗi chúng ta hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ: mặc áo dài vào dịp lễ, nói lời hay ý đẹp, tìm hiểu về phong tục quê hương,… để cùng nhau bảo vệ và nuôi dưỡng những giá trị truyền thống quý báu của cha ông
Trong bài thơ Chân quê, nhân vật “em” hiện lên là hình ảnh đại diện cho người con gái nông thôn trong thời kỳ giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. “Em” từng là cô gái giản dị, chân chất với áo tứ thân, yếm lụa sồi, khăn mỏ quạ – biểu tượng của vẻ đẹp mộc mạc và thuần khiết. Tuy nhiên, sau chuyến “đi tỉnh về”, “em” đã thay đổi, khoác lên mình những trang phục hiện đại như khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm. Sự thay đổi này khiến “anh” – nhân vật trữ tình trong bài – cảm thấy tiếc nuối, xót xa. Qua đó, nhà thơ Nguyễn Bính không chỉ thể hiện tâm trạng buồn thương trước sự mất mát của vẻ đẹp chân quê mà còn lên tiếng nhắc nhở, trân trọng những giá trị truyền thống đang dần bị mai một. Nhân vật “em” vì thế không chỉ là cá nhân cụ thể mà còn mang tính biểu tượng cho lớp lớp người con gái thôn quê, đang đứng giữa lựa chọn giữ gìn hay đánh mất bản sắc quê hương
Bài thơ gửi gắm thông điệp về việc giữ gìn vẻ đẹp mộc mạc, giản dị và truyền thống của người con gái nông thôn. Tác giả thể hiện nỗi tiếc nuối trước sự thay đổi do ảnh hưởng của lối sống thành thị và mong muốn con người, đặc biệt là người phụ nữ quê mùa, hãy trân trọng, giữ gìn những giá trị văn hóa dân gian, nét đẹp chân chất của quê hương. Bài thơ đồng thời ca ngợi vẻ đẹp thanh khiết, đậm chất "chân quê" trong tâm hồn và phong cách sống.
Biện pháp tu từ là: ẩn dụ và hoán dụ
Câu hỏi: Xác định biện pháp tu từ và phân tích tác dụng của nó trong câu thơ: “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.” Phân tích tác dụng: "Hương đồng gió nội" là hình ảnh ẩn dụ, hoán dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, trong trẻo và chân quê của người con gái làng quê. Việc “bay đi ít nhiều” thể hiện sự phai nhạt, mất mát dần của những nét đẹp thuần hậu đó do ảnh hưởng từ lối sống thị thành. Câu thơ bộc lộ tâm trạng tiếc nuối, xót xa của tác giả trước sự thay đổi của người con gái, đồng thời thể hiện tình yêu sâu đậm với vẻ đẹp chân chất, nguyên sơ của làng quê Việt Nam.
Những loại trang phục trong bài thơ: khăn nhưng, quần lĩnh, áo cài khuy bấm, cái yếm lụa sồi, dây lưng đũi nhuộm, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen.
Một phần đại diện cho trang phục hiện đại. Một phần đại diện cho trang phục truyền thống.
chân quê” chính là vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của vùng thôn quê, của những người con quê. Đó là sự chân thật trong lối sống bình dị, giản đơn của người dân quê. Đó là sự chân chất, thật thà, thẳng thắn, hồn nhiên, trong sáng, không chút vụ lợi, tối tăm của người dân quê
Thể thơ lục bát