Nguyễn Tuấn Anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Tuấn Anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, văn hóa truyền thống – những giá trị đã hình thành từ ngàn đời – đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Giữ gìn và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là một nhiệm vụ cần thiết mà còn là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi người dân Việt Nam.


Văn hóa truyền thống là hồn cốt của dân tộc. Đó là tiếng mẹ đẻ, là phong tục tập quán, là những làn điệu dân ca, trang phục, lễ hội, đạo lý làm người,… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt, niềm tự hào của mỗi quốc gia. Trong thời đại toàn cầu hóa, khi các nền văn hóa giao thoa mạnh mẽ, con người dễ bị cuốn theo những giá trị mới, hiện đại, tiện nghi mà quên đi những gì thân quen, mộc mạc. Đó là khi những bộ áo dài bị thay thế bằng thời trang công nghiệp, những câu chuyện cổ tích dần bị lãng quên, lễ hội truyền thống không còn được quan tâm đúng mức.


Giữ gìn văn hóa truyền thống không có nghĩa là phủ nhận hiện đại, mà là biết chọn lọc, dung hòa giữa cũ và mới. Chúng ta có thể tiếp thu cái hay của thế giới, nhưng không được đánh mất gốc rễ của mình. Một người Việt hiện đại có thể sử dụng công nghệ thành thạo, nói tiếng nước ngoài trôi chảy, nhưng vẫn giữ lòng yêu nước, biết trân trọng áo dài, biết chào hỏi đúng lễ nghi, biết yêu thương, hiếu kính với cha mẹ, ông bà.


Để bảo vệ văn hóa truyền thống, cần sự chung tay của cả cộng đồng. Gia đình là nơi đầu tiên truyền lửa cho con trẻ; nhà trường là nơi bồi dưỡng, giáo dục; xã hội là môi trường thực hành và phát triển. Bên cạnh đó, truyền thông cần phát huy vai trò lan tỏa những giá trị tốt đẹp ấy bằng cách khuyến khích nghệ thuật dân gian, văn học cổ truyền, quảng bá du lịch văn hóa,…


Giữ gìn văn hóa truyền thống là giữ lấy bản sắc, giữ lấy cội nguồn và tương lai của dân tộc. Dù xã hội có phát triển đến đâu, thì con người vẫn cần có gốc. Bởi “người ta có gốc từ đâu” – nếu mất gốc, con người dễ bị hòa tan, mất phương hướng và bản sắc.


Vì thế, trong cuộc sống hiện đại hôm nay, hãy là những người trẻ văn minh nhưng không lãng quên cội nguồn. Giữ gìn văn hóa truyền thống – chính là giữ gìn linh hồn của dân tộc Việt Nam.


Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê hiện lên là hình ảnh người con gái quê chân chất, thuần hậu. Ban đầu, “em” hiện diện qua ký ức đẹp của chàng trai với những trang phục giản dị như yếm lụa, áo tứ thân, khăn mỏ quạ – tất cả đều toát lên vẻ đẹp của sự mộc mạc, dịu dàng. Tuy nhiên, sau chuyến đi tỉnh, “em” trở về với vẻ ngoài khác lạ: khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm – mang đậm hơi hướng thành thị. Sự thay đổi này khiến chàng trai – người yêu “em” – không khỏi ngỡ ngàng và tiếc nuối. Qua nhân vật “em”, Nguyễn Bính không chỉ thể hiện sự lo lắng trước nguy cơ mất đi vẻ đẹp truyền thống, mà còn gửi gắm lời nhắn nhủ nhẹ nhàng: hãy giữ lấy những giá trị giản dị, chân quê – nơi lưu giữ tâm hồn dân tộc. Nhân vật “em” vì vậy không chỉ là một hình tượng cá nhân mà còn mang tính biểu tượng cho nét đẹp văn hóa người phụ nữ Việt Nam xưa.


Thông điệp của bài thơ là: Hãy trân trọng, giữ gìn vẻ đẹp chân quê, mộc mạc – những giá trị văn hóa truyền thống giản dị mà sâu sắc của dân tộc – trước những biến đổi của xã hội hiện đại. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện tình yêu quê hương và mong muốn sự hài hòa giữa cái mới và cái cũ.


Biện pháp tu từ: Ẩn dụ + nhân hoá.


  • “Hương đồng gió nội”: Ẩn dụ cho vẻ đẹp thuần phác, giản dị, mang bản sắc quê hương của người con gái.
  • “Bay đi ít nhiều”: Nhân hoá, gợi sự mất mát, phai nhạt dần của những nét đẹp ấy.



Tác dụng: Câu thơ gợi lên nỗi tiếc nuối, lo lắng về sự thay đổi trong tâm hồn và vẻ đẹp truyền thống của người con gái quê sau khi tiếp xúc với đời sống thành thị. Qua đó thể hiện tình cảm trân trọng của tác giả với những giá trị văn hoá truyền thống.


Trang phục hiện đại, thành thị (sau khi em đi tỉnh về):


  • Khăn nhung
  • Quần lĩnh
  • Áo cài khuy bấm



Trang phục truyền thống, chân quê:


  • Cái yếm lụa sồi
  • Cái dây lưng đũi nhuộm hồi
  • Cái áo tứ thân
  • Cái khăn mỏ quạ
  • Cái quần nái đen



Ý nghĩa:


  • Trang phục hiện đại đại diện cho sự thay đổi, ảnh hưởng từ thành thị, có phần xa lạ với nông thôn.
  • Trang phục truyền thống thể hiện vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, thuần khiết, gắn liền với cội nguồn và tâm hồn dân quê.



Nhan đề “Chân quê” gợi đến vẻ đẹp mộc mạc, thuần hậu, giản dị và đậm bản sắc văn hóa truyền thống của người dân nông thôn Việt Nam. Từ “chân” không chỉ mang nghĩa là chân thật, mà còn thể hiện sự gắn bó với gốc rễ, cội nguồn. Nhan đề khiến người đọc liên tưởng đến một vẻ đẹp không phô trương, không cầu kỳ, mà rất đỗi gần gũi, tự nhiên, như chính hồn quê dân tộc.