Đặng Việt Hoàn

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đặng Việt Hoàn
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 :
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài thơ là biểu cảm, kết hợp với tự sự và nghị luận.


Câu 2 :
Nhân vật “tôi” trong bài thơ đã trở thành sợi chỉ từ cái bông (hoa bông/cây bông).


Câu 3 :
Biện pháp tu từ được sử dụng là ẩn dụ và nhân hóa.

  • Ẩn dụ: Sợi chỉ được dùng để ẩn dụ cho con người nhỏ bé trong xã hội – từng cá nhân riêng lẻ.
  • Nhân hóa: Sợi chỉ được gán cho những hành động và suy nghĩ như con người (“tôi”, “nhờ tôi có nhiều đồng bang”,…).
  • Phân tích: Tác giả ví các sợi chỉ là những con người đoàn kết với nhau, “sợi dọc, sợi ngang” hòa hợp tạo nên “tấm vải mỹ miều”. Qua hình ảnh này, Hồ Chí Minh khẳng định sức mạnh của tinh thần đoàn kết dân tộc. Khi riêng lẻ, mỗi sợi chỉ yếu ớt, nhưng khi cùng nhau tạo nên tấm vải thì bền vững, không ai có thể xé rách được.

Câu 4 :

  • Sợi chỉ có những đặc tính: ban đầu yếu ớt, mỏng manh, “ăn ngồi không ngon”, “ai vò cũng đứt, ai rung cũng rời”. Nhưng khi kết hợp với các sợi khác thì trở nên chắc chắn, bền bỉ, “bền hơn lụa, điều hơn da”.
  • Sức mạnh của sợi chỉ nằm ở sự đoàn kết, gắn bó với nhiều sợi khác, tức là khi có tinh thần tập thể, cộng đồng thì sẽ tạo nên một sức mạnh vững chắc, không ai phá vỡ được.

Câu 5 :
Bài học ý nghĩa nhất rút ra từ bài thơ là:
Sức mạnh tập thể, tinh thần đoàn kết chính là yếu tố then chốt để tạo nên thành công và bảo vệ tổ quốc. Dù mỗi cá nhân có thể nhỏ bé, yếu ớt, nhưng nếu biết gắn bó, chung sức vì mục tiêu chung thì sẽ tạo ra sức mạnh lớn lao, không gì có thể phá vỡ được.


Câu 1 :
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài thơ là biểu cảm, kết hợp với tự sự và nghị luận.


Câu 2 :
Nhân vật “tôi” trong bài thơ đã trở thành sợi chỉ từ cái bông (hoa bông/cây bông).


Câu 3 :
Biện pháp tu từ được sử dụng là ẩn dụ và nhân hóa.

  • Ẩn dụ: Sợi chỉ được dùng để ẩn dụ cho con người nhỏ bé trong xã hội – từng cá nhân riêng lẻ.
  • Nhân hóa: Sợi chỉ được gán cho những hành động và suy nghĩ như con người (“tôi”, “nhờ tôi có nhiều đồng bang”,…).
  • Phân tích: Tác giả ví các sợi chỉ là những con người đoàn kết với nhau, “sợi dọc, sợi ngang” hòa hợp tạo nên “tấm vải mỹ miều”. Qua hình ảnh này, Hồ Chí Minh khẳng định sức mạnh của tinh thần đoàn kết dân tộc. Khi riêng lẻ, mỗi sợi chỉ yếu ớt, nhưng khi cùng nhau tạo nên tấm vải thì bền vững, không ai có thể xé rách được.

Câu 4 :

  • Sợi chỉ có những đặc tính: ban đầu yếu ớt, mỏng manh, “ăn ngồi không ngon”, “ai vò cũng đứt, ai rung cũng rời”. Nhưng khi kết hợp với các sợi khác thì trở nên chắc chắn, bền bỉ, “bền hơn lụa, điều hơn da”.
  • Sức mạnh của sợi chỉ nằm ở sự đoàn kết, gắn bó với nhiều sợi khác, tức là khi có tinh thần tập thể, cộng đồng thì sẽ tạo nên một sức mạnh vững chắc, không ai phá vỡ được.

Câu 5 :
Bài học ý nghĩa nhất rút ra từ bài thơ là:
Sức mạnh tập thể, tinh thần đoàn kết chính là yếu tố then chốt để tạo nên thành công và bảo vệ tổ quốc. Dù mỗi cá nhân có thể nhỏ bé, yếu ớt, nhưng nếu biết gắn bó, chung sức vì mục tiêu chung thì sẽ tạo ra sức mạnh lớn lao, không gì có thể phá vỡ được.