

Lê Thị Trà My
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Trong cuộc sống, con người không chỉ cần yêu thương đồng loại mà còn phải biết trân trọng, yêu thương vạn vật xung quanh. Thiên nhiên, động vật, cây cối – tất cả đều có sự sống và đều góp phần tạo nên sự cân bằng của thế giới. Khi con người biết yêu thương vạn vật, chúng ta sẽ sống hài hòa với thiên nhiên, bảo vệ môi trường và gìn giữ vẻ đẹp của trái đất. Yêu thương vạn vật cũng giúp con người trở nên nhân hậu, biết trân quý những điều nhỏ bé, giản dị. Ngược lại, nếu con người vô tâm, tàn phá thiên nhiên, đối xử tàn nhẫn với động vật, hậu quả sẽ rất lớn: môi trường bị hủy hoại, thiên tai ngày càng khắc nghiệt, hệ sinh thái mất cân bằng. Thực tế, nhiều loài động vật đang bị săn bắt đến mức tuyệt chủng, rừng xanh dần biến mất vì con người khai thác bừa bãi. Vì vậy, mỗi người cần có ý thức bảo vệ và yêu thương vạn vật, từ những hành động nhỏ như không xả rác bừa bãi, trồng cây xanh đến việc bảo vệ động vật hoang dã. Yêu thương vạn vật chính là cách để con người sống chan hòa, bền vững và tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn.
Câu 2
Bài thơ Bên kia sông Đuống được Hoàng Cầm sáng tác năm 1948, trong bối cảnh quê hương Kinh Bắc bị tàn phá bởi thực dân Pháp. Bằng cảm xúc mãnh liệt và nghệ thuật miêu tả tài tình, nhà thơ đã khắc họa hai bức tranh đối lập về quê hương: một Kinh Bắc thanh bình, thơ mộng trước chiến tranh và một Kinh Bắc đau thương, tang tóc khi giặc đến. Đoạn thơ tiêu biểu sau đây thể hiện rõ nét sự biến đổi ấy:
"Bên kia sông Đuống
Quê hương ta lúa nếp thơm nồng
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp
Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo về nhà ngói đổ rêu tan
Lũ quạ đen bay vù qua đỉnh tháp
Chùa bao nhiêu tượng Phật đều ta
Những câu thơ đầu tiên gợi lên một bức tranh thanh bình, đậm đà bản sắc dân tộc:
"Bên kia sông Đuống
Quê hương ta lúa nếp thơm nồng
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp"
"Bên kia sông Đuống" không chỉ là một địa danh mà còn là biểu tượng cho quê hương yêu dấu, nơi in dấu bao ký ức tuổi thơ và vẻ đẹp truyền thống.
Hình ảnh "lúa nếp thơm nồng" thể hiện sự trù phú, ấm no, gắn liền với nền văn minh lúa nước của dân tộc.
Bức tranh Đông Hồ với hình ảnh "gà lợn nét tươi trong" tượng trưng cho nét đẹp văn hóa, sự hồn nhiên và trong trẻo của cuộc sống bình dị.
Đặc biệt, câu thơ "Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp" không chỉ miêu tả vẻ đẹp rực rỡ của tranh Đông Hồ mà còn khẳng định giá trị trường tồn của văn hóa dân gian Việt Nam.
Trước chiến tranh, quê hương Kinh Bắc hiện lên tươi đẹp, yên bình, đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc.
Sau những câu thơ ngợi ca quê hương là sự đối lập đau đớn khi giặc Pháp xâm lược:
"Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo về nhà ngói đổ rêu tan
Lũ quạ đen bay vù qua đỉnh tháp
Chùa bao nhiêu tượng Phật đều tan"
"Từ ngày khủng khiếp" là một sự thay đổi đột ngột, báo hiệu những đau thương mà chiến tranh mang lại.
Hình ảnh "nhà ngói đổ rêu tan" gợi sự hoang tàn, đổ nát. Những mái nhà từng là tổ ấm của bao gia đình nay chỉ còn là đống đổ nát, phủ đầy rêu phong.
Hình ảnh "lũ quạ đen bay vù qua đỉnh tháp" mang tính biểu tượng cao: quạ đen là loài chim gắn liền với sự chết chóc, điềm gở, thể hiện sự tang thương bao trùm quê hương.
"Chùa bao nhiêu tượng Phật đều tan" cho thấy sự tàn phá khốc liệt của chiến tranh. Những công trình tâm linh – biểu tượng của niềm tin và văn hóa – cũng không còn nguyên vẹn.
Sau chiến tranh, quê hương không còn vẻ đẹp thanh bình mà chìm trong đau thương, mất mát.
Thủ pháp đối lập giữa hai bức tranh trước và sau chiến tranh làm nổi bật sự tàn phá ghê gớm của chiến tranh.
Ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm: từng câu thơ như một thước phim tái hiện sinh động sự đổi thay của quê hương.
Hình ảnh giàu tính biểu tượng: tranh Đông Hồ tượng trưng cho văn hóa dân gian, lũ quạ đen tượng trưng cho nỗi đau chiến tranh.
Đoạn thơ trong Bên kia sông Đuống đã khắc họa sâu sắc sự biến đổi đau thương của quê hương Kinh Bắc trước và sau chiến tranh. Qua đó, Hoàng Cầm không chỉ bày tỏ nỗi xót xa, tiếc nuối mà còn thể hiện lòng căm thù giặc sâu sắc. Đồng thời, tác phẩm cũng là lời nhắc nhở về giá trị của hòa bình, về tình yêu quê hương tha thiết trong mỗi con người Việt Nam.
Câu 1
Phương thức biểu đạt chính: Miêu tả,biểu cảm
câu2
Ndung chính:-Hình ảnh chiếc gai và trải nghiệm đau đớn
-triết lý về cuộc sống và sự trưởng thành
-bài học về sự cảm nhận cái đẹp và ý nghĩa của đau khổ
câu 3
-biện pháp tu từ ẩn dụ
tác dụng:tăng sức gọi hình gợi cảm
-làm cho câu văn trở nên sinh động hơn
-nhấn mạnh bài học sâu sắc về sự trưởng thành :muốn chạm đến cái đẹp đích thực, con người cần dám đối diện với khó khắn thử thách
câu 4
- Chu Văn Sơn từng nói "Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" để khẳng định rằng con người cần trải qua đau đớn và mất mát để trưởng thành, biết quý trọng cuộc sống và có sự đồng cảm sâu sắc hơn.Đây là 1 bài học triết lý sâu sắc về cách con người nhìn nhận và đối diện với khó khăn trong cuộc sống.
câu 5
đừng ngại khó khăn, tổn thương vì đó là cách để ta trưởng thành và sống 1 cách sâu sắc hơn.