Dương Thị Hồng Ngọc

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dương Thị Hồng Ngọc
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong xã hội hiện đại, khi cuộc sống ngày càng tiện nghi, lối sống an nhàn, yên ổn dễ khiến người trẻ rơi vào trạng thái thỏa mãn sớm, ngại thay đổi và mất dần khát vọng vươn lên. Là một người trẻ, tôi cho rằng lựa chọn đúng đắn là không ngừng thay đổi môi trường sống, thách thức bản thân để phát triển toàn diện hơn.

Lối sống an nhàn, ổn định thoạt nhìn rất hấp dẫn: không áp lực, không mạo hiểm, mỗi ngày trôi qua nhẹ nhàng và quen thuộc. Nhưng sự ổn định kéo dài không đồng nghĩa với phát triển. Nó giống như việc ở mãi trong một vùng an toàn, nơi không có thử thách, cũng không có bước tiến. Giống như con ếch trong nồi nước ấm dần lên, chúng ta có thể không nhận ra mình đang dần đánh mất cơ hội học hỏi, trải nghiệm và trưởng thành.

Ngược lại, dám thay đổi – dù có rủi ro – lại là con đường giúp con người phát triển mạnh mẽ nhất. Việc thay đổi môi trường sống, đặt bản thân vào những thử thách mới, khiến ta phải học hỏi không ngừng, thích nghi và vượt qua giới hạn của bản thân. Có thể đó là chuyển trường, đổi ngành học, thử sức với một công việc mới hay đơn giản là học thêm một kỹ năng mới. Mỗi lần thay đổi là một bước tiến gần hơn tới sự trưởng thành và thành công.

Người trẻ đặc biệt cần tinh thần này. Vì chúng ta có sức khỏe, có thời gian, có khả năng thử sai và đứng dậy. Một cuộc đời đáng sống là cuộc đời không bị đóng khung trong sự thoải mái tạm thời, mà luôn được làm mới bằng khát khao chinh phục và thay đổi. Những người thành công thường là những người dám bước ra khỏi vùng an toàn, dám thất bại để đổi lấy kinh nghiệm và bài học quý giá.

Tất nhiên, thay đổi không đồng nghĩa với sống vội, sống liều hay thiếu tính toán. Thay đổi cần đi kèm với sự chuẩn bị, bản lĩnh và tinh thần cầu tiến. Một người biết cân bằng giữa việc tận hưởng hiện tại và hoạch định cho tương lai mới thật sự là người làm chủ cuộc đời mình.

Tóm lại, “hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh tỉnh sâu sắc đối với người trẻ về nguy cơ của sự an nhàn kéo dài. Sống là phải không ngừng chuyển động, không ngừng học hỏi và thay đổi. An toàn chưa chắc là bền vững. Chỉ khi ta dám rời bỏ sự ổn định để khám phá những khả năng tiềm ẩn, ta mới thật sự phát triển và sống trọn vẹn.


Trong thời đại số hóa và biến đổi không ngừng của xã hội, thế hệ Gen Z – những người sinh từ cuối thập niên 1990 đến đầu những năm 2010 – đang dần trở thành lực lượng nòng cốt trong nhiều lĩnh vực. Tuy nhiên, song hành với sự nổi bật ấy, Gen Z lại thường xuyên phải đối mặt với nhiều định kiến tiêu cực: lười biếng, thiếu kiên nhẫn, sống ảo,… Vậy liệu những nhận định ấy có thật sự khách quan? Là một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi cho rằng đã đến lúc xã hội cần có cái nhìn công bằng hơn về Gen Z.

Thực tế, không thể phủ nhận rằng có một bộ phận giới trẻ có lối sống lệch lạc, dễ bị tác động bởi mạng xã hội và ảnh hưởng đến hành vi, thái độ trong học tập và công việc. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc toàn bộ thế hệ Gen Z đều như vậy.

Gen Z là thế hệ đầu tiên lớn lên cùng công nghệ. Điều này giúp họ tiếp cận thông tin nhanh chóng, học hỏi hiệu quả và sáng tạo không ngừng. Họ linh hoạt, năng động, dám nghĩ, dám làm và không ngại thử thách. Nhiều bạn trẻ Gen Z đang khẳng định vị trí của mình không chỉ trong học tập, nghiên cứu, mà còn trên thương trường, trong các tổ chức xã hội hay phong trào tình nguyện. Rất nhiều tấm gương Gen Z truyền cảm hứng mạnh mẽ cho cộng đồng bằng tài năng, nỗ lực và sự đổi mới trong cách tiếp cận vấn đề.

Trong mắt người lớn, đó có thể bị đánh giá là “bảo thủ” hay “thiếu lễ phép”, nhưng với Gen Z, đó là biểu hiện của sự tự tin, dũng cảm và dám khác biệt. Sự khác biệt không đáng bị phán xét, mà nên được thấu hiểu và tôn trọng.


Thay vì nhìn Gen Z qua lăng kính định kiến, người lớn nên chọn cách đồng hành, chia sẻ và dẫn dắt. Sự cách biệt thế hệ là điều không thể tránh khỏi, nhưng nếu hai bên biết lắng nghe và học hỏi lẫn nhau, khoảng cách ấy sẽ dần được thu hẹp. Gen Z cần được trao cơ hội để thể hiện, để cống hiến và chứng minh rằng họ xứng đáng với niềm tin của xã hội.


Tóm lại, thế hệ nào cũng có điểm mạnh, điểm yếu riêng. Điều quan trọng là chúng ta đừng vội vàng gán mác cho cả một thế hệ chỉ vì những biểu hiện tiêu cực của một số cá nhân. Gen Z không hoàn hảo, nhưng là một thế hệ tiềm năng, đầy sáng tạo và giàu khát vọng. Thay vì định kiến, hãy nhìn họ bằng ánh mắt kỳ vọng và đồng hành.


Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo, ai cũng có lúc mắc sai lầm và cần được người khác góp ý, nhận xét để tiến bộ hơn. Tuy nhiên, việc góp ý như thế nào, vào lúc nào và ở đâu lại là điều cần được cân nhắc kỹ lưỡng. 

Góp ý là hành động thể hiện sự quan tâm, mong muốn người khác tốt hơn. Tuy nhiên, khi góp ý trước nhiều người, người được góp ý rất dễ rơi vào cảm giác xấu hổ, bị chỉ trích công khai, đặc biệt nếu lời góp ý mang tính chất tiêu cực hoặc thiếu tinh tế. Thể diện, lòng tự trọng là điều mà ai cũng có, đặc biệt với những người nhạy cảm. Bị nhắc nhở hay chỉ trích giữa đám đông có thể khiến họ cảm thấy bị xúc phạm, thậm chí nảy sinh cảm giác chống đối hoặc tự ti.

Mặt khác, người đưa ra lời nhận xét trước đông người đôi khi vô tình thể hiện sự thiếu tế nhị, thiếu khéo léo trong giao tiếp. Một lời nói không khéo có thể để lại tổn thương lâu dài, khiến người nghe mất niềm tin vào chính mình hoặc người góp ý.

Tuy nhiên, không phải lúc nào việc góp ý trước đám đông cũng là xấu. Nếu người được góp ý có tinh thần cởi mở, sẵn sàng tiếp nhận, và nếu lời nhận xét mang tính xây dựng, tích cực, thì đó có thể là một cách khuyến khích sự cải thiện không chỉ cho một người, mà còn cho cả tập thể.

Vì vậy, điều quan trọng là cách góp ý và thái độ khi góp ý. Thay vì nói những lời nặng nề hay chỉ trích, chúng ta nên dùng ngôn ngữ tích cực, thể hiện sự tôn trọng và chân thành. Nếu có thể, hãy chọn một không gian riêng tư, yên tĩnh để nói chuyện, điều đó sẽ giúp người nghe cảm thấy thoải mái hơn và dễ tiếp thu hơn.


Tóm lại, góp ý và nhận xét là một phần không thể thiếu trong giao tiếp và phát triển bản thân. Nhưng việc góp ý trước đám đông cần được cân nhắc kỹ lưỡng để không biến nó thành vũ khí làm tổn thương người khác. Góp ý đúng lúc, đúng chỗ, đúng cách chính là thể hiện sự văn minh, tinh tế và tôn trọng con người.


Câu 1:

Thể thở : tám chữ

Câu 2:

- Một số từ ngữ:Sóng dữ phía Hoàng Sa, Bám biển,Mẹ Tổ quốc,Màu cờ nước Việt,Giữ biển,Máu ngư dân trên sóng,Giữ nước

- Những từ ngữ này thể hiện rõ sự khắc nghiệt của biển cả, hình ảnh người dân bám biển bảo vệ chủ quyền, và tình cảm thiêng liêng với Tổ quốc.

Câu 3:

- Biện pháp tu từ: so sánh

-Tác dụng: Biện pháp so sánh này làm nổi bật hình ảnh “Mẹ Tổ quốc” luôn gần gũi, thân thương và gắn bó máu thịt với nhân dân. Hình ảnh máu ấm trong màu cờ thể hiện tinh thần yêu nước, sự hy sinh cao cả và thiêng liêng của dân tộc trong công cuộc giữ gìn chủ quyền đất nước.


Câu 4:

Đoạn trích thể hiện tình cảm yêu nước sâu sắc, niềm tự hào và sự biết ơn của nhà thơ đối với những người con đang ngày đêm bám biển, giữ gìn chủ quyền biển đảo. Đồng thời, nhà thơ cũng thể hiện sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và Tổ quốc, như máu thịt không thể tách rời.

Câu 5:

Là học sinh, em nhận thức được trách nhiệm của bản thân trong việc bảo vệ biển đảo quê hương. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, tích cực tìm hiểu về chủ quyền biển đảo và tuyên truyền cho mọi người xung quanh cùng nâng cao ý thức giữ gìn Tổ quốc. Khi có thể, em sẵn sàng tham gia các hoạt động hướng về biển đảo quê hương.




Câu 1:

Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh sống nơi đất khách quê người. Dù đang ở nơi xa lạ , nhưng nhân vật luôn nhớ về quê hương, luôn gắn bó với những hình ảnh quen thuộc của quê nhà, từ ánh nắng, mây trắng cho đến bụi đường.

Câu 2:

Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta gồm có:

-Nắng

-Màu mây bay phía xa

-Đồi nhuộm vàng trên đỉnh ngọn

-Ánh nắng xuống cây, soi tận lá

Câu 3:

Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương da diết và sâu lắng của nhân vật trữ tình khi sống nơi đất khách.

Câu 4:

-Ở khổ thơ đầu tiên, nhân vật trữ tình cảm nhận nắng vàng, mây trắng với cảm giác thân thuộc, ngỡ như đang ở quê nhà.

-Ở khổ thơ thứ ba, những hình ảnh đó lại gợi lên nỗi nhớ quê, sự lạc lõng, bâng khuâng nơi đất khách.

Câu 5:

-Em ấn tượng nhất với hình ảnh “Bụi đường cũng bụi của người ta”, vì chỉ một câu thơ ngắn gọn nhưng đã thể hiện rõ nỗi cô đơn, xa lạ của nhân vật trữ tình khi sống nơi xứ người. Nó cũng làm nổi bật tình yêu sâu nặng với quê hương của tác giả.