Dương Hoàng Dũng

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dương Hoàng Dũng
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Văn bản trên thuộc kiểu văn bản nghị luận.

Câu 2: Vấn đề được đề cập đến trong văn bản là thái độ và cách sử dụng chữ viết nước ngoài, đặc biệt là tiếng Anh, trong các lĩnh vực công cộng ở Việt Nam và Hàn Quốc.
Tác giả đặt ra câu hỏi về sự tự trọng và tinh thần dân tộc khi dùng chữ nước ngoài, so sánh với cách làm ở Hàn Quốc.

Câu 3: Tác giả đã đưa ra một số lí lẽ và bằng chứng để làm sáng tỏ luận điểm, như sau:

  • Ở Hàn Quốc, quảng cáo chữ nước ngoài không được đặt ở những công sở hay danh lam thắng cảnh, và chữ nước ngoài luôn được viết nhỏ hơn chữ Hàn Quốc.
  • Các tờ báo ở Hàn Quốc không sử dụng chữ nước ngoài nhiều, chỉ có một số tạp chí khoa học hay ngoại thương có mục lục bằng tiếng nước ngoài.
  • Trong khi đó, ở Việt Nam, nhiều bảng hiệu và báo chí lại sử dụng chữ nước ngoài (tiếng Anh) với kích thước lớn, đôi khi lớn hơn cả chữ Việt.

Câu 4: Thông tin khách quan:

  • Hàn Quốc phát triển kinh tế nhanh chóng, có quan hệ quốc tế rộng rãi, và quảng cáo chữ nước ngoài không được đặt ở các nơi công cộng lớn.

Ý kiến chủ quan:

  • Tác giả cho rằng việc sử dụng chữ nước ngoài quá nhiều, nhất là trên các bảng hiệu ở Việt Nam, thể hiện một thái độ thiếu tự trọng dân tộc và có thể làm cho người ta cảm thấy như lạc sang một quốc gia khác.

Câu 5: Nhận xét về cách lập luận của tác giả:
Tác giả lập luận một cách rõ ràng, có sự so sánh giữa Việt Nam và Hàn Quốc. Những dẫn chứng cụ thể và hình ảnh sống động giúp người đọc dễ hình dung về thực trạng đang được đề cập. Tuy nhiên, tác giả chủ yếu sử dụng cách thức so sánh và nhận định cá nhân, không trình bày quá nhiều dữ liệu nghiên cứu hay phân tích sâu về nguyên nhân của hiện tượng. Cách lập luận tuy rõ ràng nhưng có phần cảm tính và chưa hoàn toàn khách quan.