Nguyễn Văn Phúc

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Văn Phúc
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Dưới đây là trả lời cho các câu hỏi của bạn dựa trên bài thơ "Mưa Thuận Thành":

Câu 1. Xác định thể thơ của bài thơ trên.

Bài thơ được viết theo thể thơ ngũ ngôn (năm chữ). Hầu hết các câu trong bài đều có 5 tiếng, tạo nên nhịp điệu quen thuộc và gần gũi của thơ ca truyền thống, dù bố cục và cách gieo vần có thể linh hoạt hơn thơ ngũ ngôn luật Đường.

Câu 2. Hình ảnh tượng trưng được thể hiện xuyên suốt trong bài thơ là gì?

Hình ảnh tượng trưng được thể hiện xuyên suốt, làm nền và là chủ thể chính kết nối các chi tiết khác trong bài thơ chính là hình ảnh "mưa Thuận Thành" (mưa). Cơn mưa không chỉ là hiện tượng thời tiết mà trở thành một biểu tượng mang vác ký ức, lịch sử, văn hóa và những thân phận con người gắn liền với vùng đất này.

Câu 3. Chọn một hình ảnh thơ mà em thấy ấn tượng và nêu cảm nghĩ của em về hình ảnh đó.

Trong bài thơ, hình ảnh em thấy ấn tượng là: "Hạt mưa sành sứ / Vỡ gạch Bát Tràng / Hai mảnh đa mang".

Cảm nghĩ: Đây là một hình ảnh giàu sức gợi, kết hợp giữa cái vô hình, mềm mại (hạt mưa) với cái hữu hình, cứng cáp, thậm chí là đã cũ nát (sành sứ, gạch vỡ từ làng Bát Tràng). Hình ảnh này không chỉ miêu tả cảnh mưa rơi trên những mảnh vỡ của gốm sứ, gạch ngói (vốn là đặc trưng của Bát Tràng, một vùng gần Thuận Thành) mà còn mang tầng nghĩa sâu sắc hơn. "Vỡ gạch Bát Tràng" gợi lên sự tàn phai, đổ nát của thời gian, của những công trình, những giá trị vật chất dù từng rất bền vững. "Hai mảnh đa mang" là cách nhân hóa đầy ám ảnh, gán cho những mảnh vỡ vô tri cái "đa mang" (nhiều lo toan, gánh nặng) của con người, của lịch sử. Hạt mưa rơi xuống như đang chứng kiến, thấm đẫm, hay thậm chí là gợi nhắc về những gánh nặng, những câu chuyện buồn, những số phận "đa mang" đã từng tồn tại hoặc còn sót lại trên mảnh đất này. Hình ảnh này tạo nên một cảm giác xót xa, suy tư về sự vô thường và gánh nặng của ký ức.

Câu 4. Cấu tứ của bài thơ được thể hiện như thế nào?

Cấu tứ của bài thơ được xây dựng dựa trên sự liên tưởng và dòng chảy ký ức của tác giả về vùng đất Thuận Thành qua hình ảnh trung tâm là "mưa".

  • Bài thơ mở đầu bằng lời "Nhớ mưa Thuận Thành", xác định rõ không gian hoài niệm và chủ thể của nỗi nhớ là cơn mưa.
  • Sau đó, hình ảnh "mưa" không đi theo một trình tự thời gian hay không gian tuyến tính mà nhảy cảm, liên tục kết nối với các sự vật, con người, địa danh, sự kiện khác nhau tại Thuận Thành: từ cung đình (ái phi, Phủ Chúa, Cung Vua, Hoàng hậu, Ỷ Lan) đến đời sống dân dã, gắn liền với làng nghề (Bát Tràng, sành sứ, gạch vỡ), các địa điểm lịch sử, tôn giáo (Luy Lâu, Chùa Dâu) và những thân phận con người bình thường (chùm cau, cô gái, kỹ nữ, ni cô, trai tơ).
  • "Mưa" được nhân hóa ở nhiều cung bậc cảm xúc và hành động ("mưa lơi", "mưa chơi", "mưa khép nép", "mưa chứa chan", "mưa ngồi", "mưa nằm"), đóng vai trò như một người kể chuyện, một chứng nhân chứng kiến và kết nối tất cả lại.
  • Cấu trúc là chuỗi những hình ảnh, khoảnh khắc được gợi lên ngẫu hứng bởi hạt mưa, tạo nên một bức tranh đa chiều, chồng lớp về Thuận Thành trong dòng chảy quá khứ và hiện tại.
  • Bài thơ kết thúc bằng việc xác nhận thực tại "Thuận Thành đang mưa...", khép lại mạch hồi tưởng và neo cảm xúc về với hiện tại dưới cơn mưa ấy.

Câu 5. Phát biểu về đề tài, chủ đề của bài thơ.

  • Đề tài: Bài thơ khai thác đề tài về vùng đất Thuận Thành, cụ thể là những ký ức, ấn tượng và suy ngẫm về lịch sử, văn hóa, con người nơi đây được gợi lên từ hình ảnh cơn mưa.
  • Chủ đề: Chủ đề xuyên suốt bài thơ là nỗi nhớ và sự suy tư về quá khứ, lịch sử, thân phận con người và sự trường tồn của một vùng đất (Thuận Thành) trước dòng chảy của thời gian, được thể hiện qua lăng kính cảm xúc và liên tưởng từ hình ảnh cơn mưa. Bài thơ là một khúc tâm tình hoài niệm, chất chứa nỗi buồn man mác về sự đổi thay nhưng cũng phảng phất tình yêu và sự gắn bó với vùng đất cổ kính này.

Dưới đây là trả lời cho các câu hỏi của bạn dựa trên bài thơ "Mưa Thuận Thành":

Câu 1. Xác định thể thơ của bài thơ trên.

Bài thơ được viết theo thể thơ ngũ ngôn (năm chữ). Hầu hết các câu trong bài đều có 5 tiếng, tạo nên nhịp điệu quen thuộc và gần gũi của thơ ca truyền thống, dù bố cục và cách gieo vần có thể linh hoạt hơn thơ ngũ ngôn luật Đường.

Câu 2. Hình ảnh tượng trưng được thể hiện xuyên suốt trong bài thơ là gì?

Hình ảnh tượng trưng được thể hiện xuyên suốt, làm nền và là chủ thể chính kết nối các chi tiết khác trong bài thơ chính là hình ảnh "mưa Thuận Thành" (mưa). Cơn mưa không chỉ là hiện tượng thời tiết mà trở thành một biểu tượng mang vác ký ức, lịch sử, văn hóa và những thân phận con người gắn liền với vùng đất này.

Câu 3. Chọn một hình ảnh thơ mà em thấy ấn tượng và nêu cảm nghĩ của em về hình ảnh đó.

Trong bài thơ, hình ảnh em thấy ấn tượng là: "Hạt mưa sành sứ / Vỡ gạch Bát Tràng / Hai mảnh đa mang".

Cảm nghĩ: Đây là một hình ảnh giàu sức gợi, kết hợp giữa cái vô hình, mềm mại (hạt mưa) với cái hữu hình, cứng cáp, thậm chí là đã cũ nát (sành sứ, gạch vỡ từ làng Bát Tràng). Hình ảnh này không chỉ miêu tả cảnh mưa rơi trên những mảnh vỡ của gốm sứ, gạch ngói (vốn là đặc trưng của Bát Tràng, một vùng gần Thuận Thành) mà còn mang tầng nghĩa sâu sắc hơn. "Vỡ gạch Bát Tràng" gợi lên sự tàn phai, đổ nát của thời gian, của những công trình, những giá trị vật chất dù từng rất bền vững. "Hai mảnh đa mang" là cách nhân hóa đầy ám ảnh, gán cho những mảnh vỡ vô tri cái "đa mang" (nhiều lo toan, gánh nặng) của con người, của lịch sử. Hạt mưa rơi xuống như đang chứng kiến, thấm đẫm, hay thậm chí là gợi nhắc về những gánh nặng, những câu chuyện buồn, những số phận "đa mang" đã từng tồn tại hoặc còn sót lại trên mảnh đất này. Hình ảnh này tạo nên một cảm giác xót xa, suy tư về sự vô thường và gánh nặng của ký ức.

Câu 4. Cấu tứ của bài thơ được thể hiện như thế nào?

Cấu tứ của bài thơ được xây dựng dựa trên sự liên tưởng và dòng chảy ký ức của tác giả về vùng đất Thuận Thành qua hình ảnh trung tâm là "mưa".

  • Bài thơ mở đầu bằng lời "Nhớ mưa Thuận Thành", xác định rõ không gian hoài niệm và chủ thể của nỗi nhớ là cơn mưa.
  • Sau đó, hình ảnh "mưa" không đi theo một trình tự thời gian hay không gian tuyến tính mà nhảy cảm, liên tục kết nối với các sự vật, con người, địa danh, sự kiện khác nhau tại Thuận Thành: từ cung đình (ái phi, Phủ Chúa, Cung Vua, Hoàng hậu, Ỷ Lan) đến đời sống dân dã, gắn liền với làng nghề (Bát Tràng, sành sứ, gạch vỡ), các địa điểm lịch sử, tôn giáo (Luy Lâu, Chùa Dâu) và những thân phận con người bình thường (chùm cau, cô gái, kỹ nữ, ni cô, trai tơ).
  • "Mưa" được nhân hóa ở nhiều cung bậc cảm xúc và hành động ("mưa lơi", "mưa chơi", "mưa khép nép", "mưa chứa chan", "mưa ngồi", "mưa nằm"), đóng vai trò như một người kể chuyện, một chứng nhân chứng kiến và kết nối tất cả lại.
  • Cấu trúc là chuỗi những hình ảnh, khoảnh khắc được gợi lên ngẫu hứng bởi hạt mưa, tạo nên một bức tranh đa chiều, chồng lớp về Thuận Thành trong dòng chảy quá khứ và hiện tại.
  • Bài thơ kết thúc bằng việc xác nhận thực tại "Thuận Thành đang mưa...", khép lại mạch hồi tưởng và neo cảm xúc về với hiện tại dưới cơn mưa ấy.

Câu 5. Phát biểu về đề tài, chủ đề của bài thơ.

  • Đề tài: Bài thơ khai thác đề tài về vùng đất Thuận Thành, cụ thể là những ký ức, ấn tượng và suy ngẫm về lịch sử, văn hóa, con người nơi đây được gợi lên từ hình ảnh cơn mưa.
  • Chủ đề: Chủ đề xuyên suốt bài thơ là nỗi nhớ và sự suy tư về quá khứ, lịch sử, thân phận con người và sự trường tồn của một vùng đất (Thuận Thành) trước dòng chảy của thời gian, được thể hiện qua lăng kính cảm xúc và liên tưởng từ hình ảnh cơn mưa. Bài thơ là một khúc tâm tình hoài niệm, chất chứa nỗi buồn man mác về sự đổi thay nhưng cũng phảng phất tình yêu và sự gắn bó với vùng đất cổ kính này.