Nguyễn Duy Đức

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Duy Đức
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1

Trong kỷ nguyên công nghệ số, trí tuệ nhân tạo (AI) đang dần trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống con người. Từ những việc đơn giản như tra cứu thông tin, đặt lịch hẹn, đến những công việc phức tạp như chẩn đoán bệnh hay điều khiển giao thông, AI đều có thể hỗ trợ hiệu quả. Tuy nhiên, sự tiện lợi đó cũng khiến con người ngày càng ỷ lại vào công nghệ. Khi phụ thuộc quá nhiều, chúng ta có nguy cơ mất đi khả năng tự học hỏi, sáng tạo và giải quyết vấn đề một cách độc lập. Thậm chí, một số người còn dần xa rời các mối quan hệ thực tế khi giao tiếp chủ yếu qua thiết bị công nghệ. AI nên là công cụ để nâng cao chất lượng sống, chứ không phải trở thành “bánh lái” điều khiển con người. Việc sử dụng AI cần đi kèm với ý thức, giới hạn và trách nhiệm, để công nghệ phục vụ con người, chứ không khiến con người đánh mất chính mình.

Câu 2

Phân tích những nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ “Đừng chạm tay”


Bài thơ Đừng chạm tay là một bức tranh trầm lặng nhưng đầy chiều sâu về con người, ký ức và thời gian. Qua hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng trên đầu con dốc, tác giả không chỉ tái hiện vẻ đẹp của sự từng trải mà còn gợi mở những suy ngẫm về ranh giới giữa hiện tại và quá khứ, giữa người đến và người đã từng đi qua.


Nội dung của bài thơ nổi bật ở việc khắc họa thế giới nội tâm cô tịch của người già. Cụ già ngồi lặng lẽ giữa đời, không nói nhiều, chỉ lặng im chỉ tay về một hướng. Hành động nhỏ ấy như một lời dẫn dắt – không phải đến một địa điểm cụ thể, mà là vào miền ký ức của chính cụ. “Đi lạc trong thế giới một người già” – người khách không chỉ lạc trong không gian mà còn lạc trong thời gian, trong những hồi ức cá nhân mà chỉ người từng sống mới thấu hiểu. Đó là một thế giới không tên, không ghi dấu trên bản đồ, không có “thông điệp” nào gửi gắm, bởi nó là phần đời sâu kín, riêng tư, và đôi khi đau đáu.


Sự cô đơn của người già cũng được phản ánh rõ nét qua các chi tiết: “thưa thớt dấu chân người lui tới”, “còn nguyên sơ trong kí ức người già”. Không gian đó dường như bị bỏ quên, không ai ghé thăm, chỉ còn tiếng gió và những dấu vết mờ nhạt. Điều ấy gợi ra một hiện thực: người già không chỉ sống chậm, mà còn sống trong sự quên lãng của thế giới hiện đại hối hả.


Đặc biệt, khổ thơ cuối tạo nên cao trào cảm xúc. Khi khách định nói gì đó, có lẽ để chia sẻ, hỏi han hay cảm ơn, thì lại “nhận ra, có lẽ / đừng khuấy lên kí ức một người già”. Đây là một chiêm nghiệm sâu sắc: đôi khi sự đồng cảm không nằm ở lời nói hay hành động, mà ở sự lặng im và tôn trọng. Ký ức – nhất là với người già – không chỉ là điều để nhớ, mà còn là điều để giữ gìn, không nên chạm vào một cách vô tình.


Về nghệ thuật, bài thơ gây ấn tượng bởi giọng điệu nhẹ nhàng, lối biểu đạt tinh tế, giàu hình ảnh gợi cảm. Không có cao trào kịch tính, ngôn từ thơ mang màu sắc trầm lắng, như tiếng thì thầm của thời gian. Tác giả sử dụng thủ pháp ẩn dụ rất hiệu quả – hình ảnh “con đường”, “con dốc”, “ánh nắng”, “sương rơi”… đều mang nhiều tầng nghĩa, tạo nên một không gian vừa thực vừa mơ, vừa hiện hữu vừa xa xôi. Việc dùng đại từ “khách” thay cho “tôi” hay “người trẻ” khiến bài thơ mang tính phổ quát, ai cũng có thể là người đến, người vô tình chạm phải miền ký ức xa xăm của một ai đó.


Tóm lại, Đừng chạm tay không chỉ là lời nhắc về sự tôn trọng với ký ức của người già, mà còn là một bản nhạc trầm buồn về thời gian, tuổi tác và sự lặng im. Bằng lối viết tinh tế và đầy ẩn dụ, bài thơ đã mở ra một không gian suy tưởng lặng lẽ mà sâu sắc, khiến người đọc không khỏi lặng mình chiêm nghiệm.


Câu 1 văn bản dùng các phương thức biểu đạt là thuyết minh miêu tả và biểu cảm

Câu 2

Nguyên nhân là do nhiều chính quyền địa phương không thể thu thập đầy đủ dữ liệu cần thiết để bảo tồn hoa anh đào vì thiếu nhân lực và ngân sách

Câu 3

Nhan đề (“Nhật Bản ứng dụng trí tuệ nhân tạo để bảo tồn hoa anh đào”): Giới thiệu nội dung chính, gây sự chú ý, nhấn mạnh tính hiện đại và tính truyền thống được kết hợp

Tác dụng: tạo hứng thú và dẫn dắt người đọc vào nội dung chi tiết.

Câu 4

Hình ảnh “Màn hình ứng dụng Sakura AI Camera” là phương tiện phi ngôn ngữ.

Tác dụng:

-Tăng tính trực quan, sinh động cho bài viết.

-Giúp người đọc dễ hình dung và hiểu rõ hơn về cách hoạt động hoặc giao diện của ứng dụng.

-Tạo sự tin cậy và hấp dẫn, hỗ trợ phần nội dung bằng hình ảnh minh họa.

câu 5

Một số ý tưởng:

-Y tế: AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh sớm qua hình ảnh y học (X-quang, MRI), theo dõi sức khỏe qua thiết bị đeo tay.

-Giáo dục: AI tạo bài giảng cá nhân hóa, phân tích năng lực học sinh để đưa ra lộ trình học phù hợp

-Nông nghiệp: AI phân tích dữ liệu đất, thời tiết để tối ưu hóa mùa vụ; phát hiện sâu bệnh qua camera.