

ĐỖ KHÁNH HUYỀN
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1.
Mùa thu Hà Nội hiện lên trong đoạn thơ với vẻ đẹp dịu dàng, trầm lắng và thấm đẫm chất thơ. Ngay từ những câu đầu, hình ảnh gió heo may se sẽ, lá vàng khô xào xạc trải trên phố gợi một không gian yên bình, phảng phất chút buồn nhẹ của mùa thu Hà Nội. Tất cả như được bao phủ bởi gam màu trầm, với “chiều nhạt nắng”, với bước chân lặng lẽ của nhân vật trữ tình đang mang nỗi nhớ người xa. Vẻ đẹp mùa thu không chỉ là cảnh sắc mà còn là mùi vị và cảm xúc. Câu thơ “ổi! Hàng sấu vẫn còn đây quả sót” gợi lên một Hà Nội rất riêng, thân thuộc với vị sấu, mùi ổi – những thức quà gắn bó với mùa thu miền Bắc. Đặc biệt, hình ảnh “nhặt được cả chùm nắng hạ” trong mùi hương trời đất là một cách nói giàu chất thơ, thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên, giữa hiện tại và kỷ niệm. Qua đoạn thơ, mùa thu Hà Nội hiện ra không chỉ qua hình ảnh mà còn là cảm xúc – đẹp, dịu dàng và đậm chất hoài niệm.
Câu 2.
Trong những năm gần đây, trí tuệ nhân tạo (AI) đã phát triển như vũ bão và trở thành một trong những thành tựu khoa học – công nghệ nổi bật nhất của nhân loại. AI không chỉ đơn thuần là sản phẩm của trí tuệ con người, mà còn là minh chứng cho sự sáng tạo không giới hạn và khát vọng chinh phục những giới hạn mới. Từ việc hỗ trợ con người trong các hoạt động thường ngày như lái xe, dịch thuật, chăm sóc sức khỏe, đến việc tạo ra những mô hình học tập, giải trí, sản phẩm nghệ thuật – AI đã len lỏi vào mọi lĩnh vực của đời sống.
Sự phát triển này mang đến nhiều lợi ích thiết thực: nâng cao năng suất lao động, giảm thiểu sai sót, mở ra cơ hội tiếp cận tri thức toàn cầu, và góp phần giải quyết những thách thức lớn như biến đổi khí hậu, dịch bệnh, giáo dục… Tuy nhiên, AI cũng đặt ra những vấn đề đáng lo ngại. Nếu bị lạm dụng hoặc phát triển thiếu kiểm soát, nó có thể làm gia tăng thất nghiệp, phá vỡ sự riêng tư, thậm chí gây nguy cơ vượt khỏi tầm kiểm soát của con người. Câu hỏi đặt ra là: liệu chúng ta có thể kiểm soát được chính sản phẩm mình tạo ra?
Vì vậy, song song với việc phát triển AI, con người cần có trách nhiệm đạo đức, pháp lý rõ ràng và một tầm nhìn dài hạn. AI nên là công cụ hỗ trợ, không phải thay thế hoàn toàn con người. Chúng ta cần sử dụng trí tuệ nhân tạo như một phương tiện để phục vụ lợi ích chung, hướng tới sự phát triển bền vững và nhân văn. Chỉ khi đó, AI mới thực sự là một thành tựu mang ý nghĩa tích cực cho tương lai nhân loại.
Câu 1.
Mùa thu Hà Nội hiện lên trong đoạn thơ với vẻ đẹp dịu dàng, trầm lắng và thấm đẫm chất thơ. Ngay từ những câu đầu, hình ảnh gió heo may se sẽ, lá vàng khô xào xạc trải trên phố gợi một không gian yên bình, phảng phất chút buồn nhẹ của mùa thu Hà Nội. Tất cả như được bao phủ bởi gam màu trầm, với “chiều nhạt nắng”, với bước chân lặng lẽ của nhân vật trữ tình đang mang nỗi nhớ người xa. Vẻ đẹp mùa thu không chỉ là cảnh sắc mà còn là mùi vị và cảm xúc. Câu thơ “ổi! Hàng sấu vẫn còn đây quả sót” gợi lên một Hà Nội rất riêng, thân thuộc với vị sấu, mùi ổi – những thức quà gắn bó với mùa thu miền Bắc. Đặc biệt, hình ảnh “nhặt được cả chùm nắng hạ” trong mùi hương trời đất là một cách nói giàu chất thơ, thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên, giữa hiện tại và kỷ niệm. Qua đoạn thơ, mùa thu Hà Nội hiện ra không chỉ qua hình ảnh mà còn là cảm xúc – đẹp, dịu dàng và đậm chất hoài niệm.
Câu 2.
Trong những năm gần đây, trí tuệ nhân tạo (AI) đã phát triển như vũ bão và trở thành một trong những thành tựu khoa học – công nghệ nổi bật nhất của nhân loại. AI không chỉ đơn thuần là sản phẩm của trí tuệ con người, mà còn là minh chứng cho sự sáng tạo không giới hạn và khát vọng chinh phục những giới hạn mới. Từ việc hỗ trợ con người trong các hoạt động thường ngày như lái xe, dịch thuật, chăm sóc sức khỏe, đến việc tạo ra những mô hình học tập, giải trí, sản phẩm nghệ thuật – AI đã len lỏi vào mọi lĩnh vực của đời sống.
Sự phát triển này mang đến nhiều lợi ích thiết thực: nâng cao năng suất lao động, giảm thiểu sai sót, mở ra cơ hội tiếp cận tri thức toàn cầu, và góp phần giải quyết những thách thức lớn như biến đổi khí hậu, dịch bệnh, giáo dục… Tuy nhiên, AI cũng đặt ra những vấn đề đáng lo ngại. Nếu bị lạm dụng hoặc phát triển thiếu kiểm soát, nó có thể làm gia tăng thất nghiệp, phá vỡ sự riêng tư, thậm chí gây nguy cơ vượt khỏi tầm kiểm soát của con người. Câu hỏi đặt ra là: liệu chúng ta có thể kiểm soát được chính sản phẩm mình tạo ra?
Vì vậy, song song với việc phát triển AI, con người cần có trách nhiệm đạo đức, pháp lý rõ ràng và một tầm nhìn dài hạn. AI nên là công cụ hỗ trợ, không phải thay thế hoàn toàn con người. Chúng ta cần sử dụng trí tuệ nhân tạo như một phương tiện để phục vụ lợi ích chung, hướng tới sự phát triển bền vững và nhân văn. Chỉ khi đó, AI mới thực sự là một thành tựu mang ý nghĩa tích cực cho tương lai nhân loại.