Nguyễn Thị Sen

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng đã đến với trang cá nhân @@@Nguyễn Thị Sen@@@
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

2

1. A 

the + N of N 

benefit (n) lợi ích 

2. C

homeless : vô gia cư 

make + O + ADJ: khiến ai như thế nào 

3. B

exchange sth for sth: trao đổi gì với gì 

4. D

nursing home: viện dưỡng lão 

5. A 

protect (v) bảo vệ -> bảo vệ môi trường

6. B

sound (v) nghe có vẻ như 

7. C

ADJ + N 

used books :những quyền sách đã sử dụng 

8. A

recycle (v) tái chế 

9. D

teach sth to sb: dạy gì cho ai 

can + V1: có thể 

10. B

tutor (n) gia sư 

There is + a/an + N số ít 

C. Grammar

I.

1 made

2 helped

3 learned

4 took

5 organised

6 borrowed

7 cleaned

8 provided

9 encouraged

10 felt

II.

1. 

(-) Jeny didn't wear a dress to the meeting.

(?) Did Jeny wear a dress to the meeting?

2. 

(-) The teacher didn't speak English in the lesson.

(?) Did the teacher speak English in the lesson?

3.

(-) It wasn't so sunny and hot yesterday.

(?) Was it so sunny and hot yesterday?

Gọi a là số cần tìm. 
a chia 6 dư 5 nên a + 1 chia hết cho 6 
a chia 5 dư 4 nên a + 1 chia hết cho 5 
a chia 4 dư 3 nên a + 1 chia hết cho 4 
a chia 3 dư 2 nên a + 1 chia hết cho 3 
a chia 2 dư 1 nên a + 1 chia hết cho 2 
Vậy a + 1 là một số chia hết cho 6; 5; 4; 3; 2, mà số nhỏ nhất chia hết cho 6; 5; 4; 3; 2 là 60 nên: 
a + 1 = 60 
a = 60 - 1 
a = 59 
Số cần tìm là 59.

đề bài bị lỗi rồi bạn ơi!

Đáp án đúng là: B

Dầu mỏ được lấy lên theo các lỗ khoan của giếng dầu. Từ dầu mỏ có thể tách ra xăng, dầu hỏa, dầu diesel, ... dùng làm chất đốt cho các máy móc.

thế nào mà buồn vậy bạn

thật à@Sunnyzyn- Game thủ học đường.

bạn cứ nộp đi, chắc chắn sẽ giải ba trở lên

 Nỗi đau từ vụ lật tàu ở Quảng Ninh – Lời cảnh tỉnh từ biển cả

Ngày 19 tháng 7 năm 2025, một ngày tưởng chừng như bình thường giữa mùa hè rực rỡ, lại trở thành ký ức đau thương không thể nào quên đối với hàng chục gia đình và hàng triệu trái tim người Việt. Vụ lật tàu du lịch Vịnh Xanh 58 tại Vịnh Hạ Long, Quảng Ninh đã cướp đi sinh mạng của 39 con người – những du khách và thuyền viên vô tội, chỉ vì một cơn giông lốc bất ngờ giữa biển khơi.

Khi đọc những dòng tin đầu tiên, tôi đã không tin vào mắt mình. Một tai nạn thảm khốc đến vậy, lại xảy ra ở một trong những điểm du lịch nổi tiếng và được quản lý chặt chẽ nhất cả nước. Những hình ảnh về chiếc tàu bị lật úp, những nạn nhân được vớt lên trong tuyệt vọng, và những người thân gào khóc bên bờ biển khiến tôi không thể cầm lòng. Mỗi con người ra đi là một câu chuyện, một gia đình tan vỡ, một tương lai bị cắt đứt giữa chừng.

Tôi nghĩ đến những đứa trẻ mất cha mẹ, những người mẹ mất con, những người vợ mất chồng. Nỗi đau ấy không thể đo đếm bằng lời. Nó âm ỉ, dai dẳng và để lại vết sẹo trong lòng người ở lại. Nhưng bên cạnh nỗi đau, tôi cũng cảm nhận được sự ấm áp của tình người – khi hàng trăm chiến sĩ cứu hộ không quản hiểm nguy lao ra biển trong mưa gió, khi người dân địa phương góp sức tìm kiếm, khi cả nước cùng hướng về Quảng Ninh với lòng thương cảm và sẻ chia.

Vụ việc này không chỉ là một thảm kịch, mà còn là lời cảnh tỉnh nghiêm khắc về công tác đảm bảo an toàn trong du lịch đường thủy. Dù tàu đã được kiểm định kỹ thuật, dù hành trình là quen thuộc, nhưng thiên nhiên luôn tiềm ẩn những bất trắc không thể lường trước. Chúng ta cần nhìn nhận lại toàn bộ quy trình vận hành, dự báo thời tiết, và đặc biệt là khả năng ứng phó khẩn cấp khi có sự cố xảy ra.

Tôi mong rằng, sau nỗi đau này, sẽ có những thay đổi thực sự – không chỉ trên giấy tờ, mà trong hành động cụ thể. Để mỗi chuyến đi trên biển không còn là một canh bạc với số phận. Để những người dân, du khách có thể yên tâm tận hưởng vẻ đẹp của đất nước mà không phải lo lắng cho sự an toàn của chính mình.

Xin được thắp một nén tâm hương tưởng nhớ những nạn nhân xấu số. Mong họ yên nghỉ nơi biển cả bao la. Và mong rằng, từ nỗi đau này, chúng ta sẽ biết trân trọng hơn sự sống, biết yêu thương và bảo vệ nhau nhiều hơn – để không còn ai phải ra đi trong những chuyến đi không trở lại.

\(4\left(x-5\right)-2^3=2^4.3\)

\(4\left(x-5\right)-8=16.3\)

\(4\left(x-5\right)-8=48\)

\(4\left(x-5\right)=48-8\)

\(4\left(x-5\right)=40\)

\(x-5=40:4\)

\(x-5=10\)

\(x=10+5\)

\(x=15\)

Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh – Người mở đường cho công cuộc Đổi Mới

Nguyễn Văn Linh, tên khai sinh là Nguyễn Văn Cúc, sinh ngày 1 tháng 7 năm 1915 tại xã Giai Phạm, huyện Yên Mỹ, tỉnh Hưng Yên. Ông xuất thân trong một gia đình công chức, sớm tham gia cách mạng và trở thành một trong những nhà lãnh đạo tiêu biểu của Đảng Cộng sản Việt Nam .

Trong suốt quá trình hoạt động cách mạng, Nguyễn Văn Linh đã trải qua nhiều vị trí quan trọng như Bí thư Thành ủy Sài Gòn – Chợ Lớn, Bí thư Trung ương Cục miền Nam, Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, và cuối cùng là Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam từ năm 1986 đến năm 1991.

Thời điểm ông giữ chức Tổng Bí thư là giai đoạn đất nước đang đối mặt với khủng hoảng kinh tế – xã hội nghiêm trọng. Với tinh thần đổi mới, ông đã mạnh dạn đề xuất và thúc đẩy những cải cách quan trọng về cơ chế quản lý kinh tế, xóa bỏ bao cấp, khuyến khích sản xuất và phát triển các thành phần kinh tế. 

Ông nổi tiếng với chuyên mục “Những việc cần làm ngay” trên báo Nhân Dân, ký bút danh N.V.L. – viết tắt của “Nói và Làm”. Những bài viết của ông đã phản ánh tinh thần dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm, góp phần chấn chỉnh những tiêu cực trong xã hội và thúc đẩy cải cách hành chính, kinh tế.

Nguyễn Văn Linh được xem là “Tổng Bí thư của Đổi Mới”, người đã đặt nền móng cho sự chuyển mình mạnh mẽ của đất nước từ nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung sang nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Nhờ đó, Việt Nam đã từng bước thoát khỏi khủng hoảng, cải thiện đời sống nhân dân và hội nhập quốc tế. 

Ông mất ngày 27 tháng 4 năm 1998 tại Thành phố Hồ Chí Minh, để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng nhân dân và lịch sử dân tộc như một nhà lãnh đạo kiên định, sáng suốt và đầy trách nhiệm.