

Nguyễn Thị Kiều Trang
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên. Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là biểu cảm. Văn bản tập trung thể hiện cảm xúc, tình cảm của nhân vật trữ tình đối với một người tên Andecxen. Câu 2. Văn bản gợi nhắc đến những tác phẩm nào của nhà văn Andecxen? Văn bản gợi nhắc đến những tác phẩm sau của nhà văn Andecxen: * "Biển mặn mòi như nước mắt của em": Câu thơ này gợi liên tưởng đến những câu chuyện buồn, đầy xúc động trong các tác phẩm của Andecxen. * "Thôi ngủ đi nào, đêm Andecxen": Cách xưng hô thân mật này cho thấy sự gần gũi và quen thuộc với thế giới cổ tích của Andecxen. * "Đêm tuyết lạnh vào ngày mai báo tố": Hình ảnh này gợi nhớ đến truyện "Cô bé bán diêm" với khung cảnh đêm đông lạnh giá và số phận bi thương của cô bé. * "Đầu thạch thảo nở hoa bốn mùa dâng dở": Hình ảnh này có thể gợi liên tưởng đến sự tươi đẹp, kỳ diệu nhưng cũng có chút dang dở, không trọn vẹn, thường thấy trong các câu chuyện cổ tích. * "Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu": Hình ảnh que diêm cuối cùng cháy lên gợi nhớ trực tiếp đến cái kết đầy xót xa nhưng cũng ẩn chứa tình yêu thương trong truyện "Cô bé bán diêm". Câu 3. Theo anh/chị, việc gợi nhắc các tác phẩm của nhà văn Andecxen trong văn bản có tác dụng gì? Việc gợi nhắc các tác phẩm của nhà văn Andecxen trong văn bản có tác dụng: * Tạo không gian cảm xúc: Những hình ảnh quen thuộc từ truyện cổ tích của Andecxen khơi gợi những cảm xúc sâu lắng, buồn thương, đồng cảm trong lòng người đọc. * Thể hiện sự ngưỡng mộ và đồng điệu: Nhân vật trữ tình thể hiện sự hiểu biết, yêu mến và đồng cảm sâu sắc với thế giới nghệ thuật của Andecxen. * Làm sâu sắc thêm tình cảm: Việc liên hệ với các tác phẩm của Andecxen giúp diễn tả một cách tinh tế và sâu sắc hơn tình cảm của nhân vật trữ tình dành cho đối tượng được nhắc đến (có thể là một người có tâm hồn nhạy cảm, giàu trắc ẩn giống như các nhân vật trong truyện của Andecxen). * Tạo tính biểu tượng: Các hình ảnh từ truyện cổ tích mang tính biểu tượng cao, giúp truyền tải những ý niệm trừu tượng về tình yêu, nỗi buồn, sự hy sinh một cách gợi hình, gợi cảm. Câu 4. Phân tích giá trị của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong câu thơ "Biển mặn mòi như nước mắt của em." Trong câu thơ "Biển mặn mòi như nước mắt của em," biện pháp tu từ so sánh được sử dụng: * Vế so sánh: Biển mặn mòi * Từ so sánh: như * Vế được so sánh: nước mắt của em Giá trị của biện pháp so sánh: * Gợi hình, gợi cảm: Sự so sánh trực tiếp giữa vị mặn của biển cả và vị mặn của nước mắt tạo ra một hình ảnh cụ thể, sinh động, giúp người đọc cảm nhận được sự mặn mà, có thể là vị của nỗi buồn, sự khổ đau. * Nhấn mạnh sự tương đồng: Nó cho thấy sự tương đồng sâu sắc giữa biển cả bao la và những giọt nước mắt cá nhân. Nước mắt ở đây không chỉ đơn thuần là giọt lệ mà mang theo cả nỗi buồn, sự trải nghiệm, có thể là những nỗi đau lớn lao như biển cả. * Thể hiện sự đồng cảm, thấu hiểu: Người viết dường như cảm nhận được nỗi buồn sâu sắc trong tâm hồn "em" và ví nó như sự mặn mòi, bao la của biển cả. * Tạo âm hưởng trữ tình: Câu thơ trở nên giàu chất thơ, gợi lên những cảm xúc man mác, xót xa. Câu 5. Nêu cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp của nhân vật trữ tình thể hiện trong khổ thơ cuối. Khổ thơ cuối: > Thôi ngủ đi nào, đêm Andecxen > Đêm tuyết lạnh vào ngày mai báo tố, > Đầu thạch thảo nở hoa bốn mùa dâng dở, > Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu. > Thể hiện vẻ đẹp của nhân vật trữ tình ở sự nhạy cảm, giàu lòng trắc ẩn và khả năng thấu hiểu sâu sắc. Nhân vật trữ tình dường như đang ru ngủ một tâm hồn nhạy cảm, có lẽ đang trải qua những nỗi buồn, khó khăn ("đêm tuyết lạnh vào ngày mai báo tố"). Việc liên tưởng đến những hình ảnh vừa đẹp đẽ ("đầu thạch thảo nở hoa bốn mùa") vừa dang dở ("dâng dở") cho thấy sự tinh tế trong cách cảm nhận cuộc sống. Đặc biệt, hình ảnh "que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu" gợi lên sự hy sinh cao cả, tình yêu thương mãnh liệt, ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Nhân vật trữ tình có khả năng nhìn thấu và trân trọng những vẻ đẹp tiềm ẩn trong cả nỗi buồn và sự hy sinh. Họ có một tâm hồn lãng mạn, giàu hình ảnh và luôn hướng đến những giá trị tốt đẹp.
Câu 1. Xác định thể thơ của đoạn trích. Thể thơ của đoạn trích là thơ tự do. Câu 2. Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với những đối tượng nào? Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với: * Mẹ: Biết ơn mẹ đã mang nặng đẻ đau, cho con thêm một tuổi sinh thành, nuôi dưỡng con khôn lớn. * Trò chơi tuổi nhỏ: Biết ơn những trò chơi đã mang lại kỷ niệm hồn nhiên, trong sáng. * Dấu chân: Biết ơn những dấu chân đã dẫn lối, cho nhân vật trữ tình những trải nghiệm và sự trưởng thành trên đường đời. Câu 3. Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyện chuyền một..." miệng, tay buông bắt có ý nghĩa gì? Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyện chuyền một..." miệng, tay buông bắt có ý nghĩa: * Tái hiện lời nói, âm thanh: Nó gợi lại một cách trực tiếp, sinh động âm thanh và hành động của trò chơi chuyền chuyền. Người đọc có thể hình dung được tiếng đồng dao "chuyền chuyền một..." và động tác chuyền que, buông bắt của những đứa trẻ. * Nhấn mạnh kỷ niệm: Việc đặt cụm từ này trong dấu ngoặc kép giúp nhấn mạnh đây là một ký ức cụ thể, một phần quan trọng trong tuổi thơ của nhân vật trữ tình. * Thể hiện sự trân trọng: Nó cho thấy nhân vật trữ tình nhớ rõ và trân trọng những khoảnh khắc bình dị nhưng ý nghĩa của tuổi thơ. Câu 4. Nêu hiệu quả của phép lặp cú pháp được sử dụng trong đoạn trích. Phép lặp cú pháp "Biết ơn..." được lặp lại ở đầu mỗi khổ thơ có hiệu quả: * Nhấn mạnh cảm xúc chủ đạo: Việc lặp lại cụm từ "Biết ơn" làm nổi bật cảm xúc biết ơn sâu sắc, xuyên suốt toàn bộ đoạn trích. * Tạo nhịp điệu cho bài thơ: Sự lặp lại này tạo ra một nhịp điệu nhẹ nhàng, chậm rãi, thể hiện sự suy tư và trân trọng của nhân vật trữ tình đối với những điều đã qua. * Liên kết các khổ thơ: Phép lặp cú pháp này tạo sự liên kết chặt chẽ giữa các khổ thơ, cho thấy sự biết ơn là một dòng chảy liên tục trong tâm hồn nhân vật trữ tình, hướng đến nhiều đối tượng khác nhau trong cuộc sống. * Khẳng định giá trị của những điều bình dị: Việc nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với những điều tưởng chừng như nhỏ bé (mẹ, trò chơi, dấu chân) cho thấy sự trân trọng những giá trị bình dị, những điều đã góp phần tạo nên con người mình. Câu 5. Thông điệp nào trong đoạn trích có ý nghĩa nhất đối với anh/chị? (Câu trả lời này mang tính cá nhân, bạn cần tự trả lời dựa trên cảm nhận của riêng mình. Dưới đây là một ví dụ): Thông điệp có ý nghĩa nhất đối với tôi trong đoạn trích là sự trân trọng và biết ơn đối với những điều bình dị trong cuộc sống. Nhân vật trữ tình không chỉ biết ơn những điều lớn lao mà còn trân trọng những khoảnh khắc nhỏ bé của tuổi thơ, những dấu chân âm thầm dẫn lối. Điều này nhắc nhở tôi rằng hạnh phúc và ý nghĩa có thể ẩn chứa trong những điều giản dị nhất, và lòng biết ơn là chìa khóa để cảm nhận được những giá trị đó. Việc biết ơn mẹ, những trò chơi tuổi thơ hay những trải nghiệm trên đường đời giúp chúng ta thêm trân trọng quá khứ, yêu quý hiện tại và hướng đến tương lai với một tâm thế tích cực.
Câu 1. Xác định thể thơ của đoạn trích trên. Thể thơ của đoạn trích trên là thơ năm chữ. Câu 2. Dựa vào khổ thơ thứ hai và thứ ba, anh/chị hãy chỉ ra một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước. Dựa vào khổ thơ thứ hai và thứ ba, một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước là: * Biển: Biển Tổ quốc, sóng dữ phía Hoàng Sa. * Đảo: Trường Sa. * Đất nước: Máu của họ ngàn đời ca giữ nước, Tổ quốc, hồn ở bên ta, máu ấm trong màu cờ Việt. Câu 3. Chỉ ra biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn thơ sau và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ đó. Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn thơ sau là: > Máu của họ ngàn đời ca giữ nước > Để một lần Tổ quốc được sinh ra > Trong đó, "Máu của họ ngàn đời ca giữ nước" được so sánh ngầm với sự kiện "Tổ quốc được sinh ra". Tác dụng: Biện pháp so sánh này làm nổi bật sự hy sinh to lớn, xương máu của bao thế hệ người Việt đã đổ xuống để bảo vệ chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ, nhờ đó mà đất nước Việt Nam được hình thành và phát triển. Nó nhấn mạnh giá trị cao quý của sự hy sinh và lòng yêu nước, đồng thời khơi gợi niềm tự hào và biết ơn đối với những người đã ngã xuống vì Tổ quốc. Câu 4. Đoạn trích trên thể hiện những tình cảm nào của nhà thơ dành cho biển đảo Tổ quốc? Đoạn trích trên thể hiện những tình cảm sâu sắc của nhà thơ dành cho biển đảo Tổ quốc: * Tình yêu nước nồng nàn: Thể hiện qua việc nhắc đến "Biển Tổ quốc," "Tổ quốc," và sự khẳng định chủ quyền "máu của họ ngàn đời ca giữ nước." * Sự trân trọng và biết ơn: Đối với sự hy sinh của những người đã bảo vệ biển đảo ("Máu của họ ngàn đời ca giữ nước"). * Niềm tự hào: Về vẻ đẹp và sự thiêng liêng của biển đảo quê hương ("sóng dữ phía Hoàng Sa," "hồn ở bên ta"). * Sự gắn bó thiêng liêng: Coi biển đảo là một phần không thể tách rời của Tổ quốc ("hồn ở bên ta," "máu ấm trong màu cờ Việt").
Câu 5
Là một người trẻ Việt Nam, tôi nhận thức sâu sắc trách nhiệm của mình trong việc bảo vệ biển đảo quê hương. Biển đảo không chỉ là một phần lãnh thổ thiêng liêng mà còn là không gian sinh tồn, là nguồn tài nguyên quý giá của đất nước. Trách nhiệm của tôi thể hiện ở việc không ngừng học hỏi, nâng cao hiểu biết về lịch sử, chủ quyền biển đảo, lên tiếng phản đối những hành vi xâm phạm. Đồng thời, tôi ý thức được sự cần thiết của việc giữ gìn, phát huy những giá trị văn hóa biển, chung tay bảo vệ môi trường biển, góp phần xây dựng một Việt Nam hùng cường và giữ vững chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
Câu 1.
Văn bản thể hiện tâm trạng nhớ nhà, nhớ quê hương của nhân vật trữ tình. Điều này được thể hiện qua các câu thơ như "Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà," "Nhớ quê, đành vậy, nhìn mây trắng," "Nhìn nắng hanh vàng trên núi xa," và "Ngỡ người mỏi gối thì lữ thứ." Nhân vật trữ tình đang ở một nơi xa xôi ("Những dáng phố phường xa lạ kiểu," "Nhưng nếp nhà dân khác lạ lùng") và cảm thấy lạc lõng, nhớ về những điều quen thuộc của quê hương.
Câu 2.
Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta là: * Nắng loang vào cây, soi tán lá * Cây lá không là cây lá quen * Những dáng phố phường xa lạ kiểu * Nhưng nếp nhà dân khác lạ lùng
Câu 3
Cảm hứng chủ đạo của văn bản trên là nỗi nhớ quê hương da diết, sâu sắc của người con xa xứ.
Câu 4
* Khổ thơ đầu tiên: Khi nhìn thấy nắng loang vào cây, soi tán lá, nhân vật trữ tình có một khoảnh khắc ngỡ ngàng, tưởng như đang ở nhà ("Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà"). Dù nhận ra sự khác biệt của cảnh vật ("Cây lá không là cây lá quen"), nhưng hình ảnh nắng vẫn gợi lên một cảm giác quen thuộc, thân thương ban đầu. * Khổ thơ thứ ba: Khi nhìn nắng hanh vàng trên núi xa và mây trắng, tâm trạng nhân vật trữ tình chuyển sang nỗi nhớ quê hương rõ rệt và có phần buồn bã ("Nhớ quê, đành vậy, nhìn mây trắng," "Nhìn nắng hanh vàng trên núi xa"). Hình ảnh nắng và mây lúc này không còn gợi lên sự nhầm lẫn về không gian nữa mà khơi gợi nỗi nhớ về những hình ảnh quen thuộc của quê nhà.
Câu 5
Tôi ấn tượng nhất với hình ảnh "Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà" ở ngay câu thơ đầu tiên. Câu thơ này thể hiện một cách trực tiếp và mạnh mẽ nhất nỗi nhớ nhà da diết của nhân vật trữ tình. Chỉ một khoảnh khắc nhìn thấy ánh nắng quen thuộc, ký ức về quê hương đã ùa về, lấn át cả thực tại xa lạ. Sự ngỡ ngàng này cho thấy quê hương có một vị trí sâu sắc trong tâm hồn người xa xứ, luôn thường trực và có thể trỗi dậy bất cứ lúc nào qua một hình ảnh quen thuộc.
Câu 1. Xác định ngôi kể của ngữ liệu: Ngôi kể thứ ba.
Câu 2.
Khi thấy mẹ lo lắng, chị Bớt “ôm lấy mẹ và nói: Ồ hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?” → Đây là lời nói nhẹ nhàng, thể hiện sự quan tâm và xoa dịu mẹ. Câu 3. Bớt là người chịu nhiều tổn thương, từng bị phân biệt đối xử, nhưng vẫn đầy lòng yêu thương, vị tha. Dù từng bị mẹ ghét bỏ, Bớt vẫn chăm lo cho em mình, không để hận thù che lấp tình thân. Câu 4. Hành động và lời nói thể hiện sự bao dung và thấu hiểu của Bớt với mẹ. Dù từng bị ghét bỏ, chị vẫn không trách mẹ, mà còn lo lắng, an ủi mẹ. Đây là biểu hiện của tình cảm gia đình sâu sắc, vượt qua những tổn thương quá khứ. Câu 5. Thông điệp: Yêu thương và tha thứ có thể hàn gắn những tổn thương trong quá khứ. Lí giải: Trong cuộc sống hiện đại, con người dễ bị cuốn vào những tranh giành, tổn thương. Nếu biết yêu thương, vị tha như Bớt, chúng ta sẽ tìm được sự bình yên và ý nghĩa đích thực của gia đình.