

Lưu Ngọc Linh
Giới thiệu về bản thân



































Thông điệp ý nghĩa nhất từ đoạn trích: - Tình yêu và tình người vẫn luôn tỏa sáng giữa chiến tranh khốc liệt. Giải thích: - Đoạn trích kể lại câu chuyện cảm động giữa anh lính trẻ Minh và cô gái tên Hạnh trong bối cảnh chiến tranh khốc liệt. Dù trong bom đạn, họ vẫn dành cho nhau tình cảm trong sáng, chân thành. Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh rằng: tình yêu, lòng nhân hậu và ước mơ về một cuộc sống bình yên vẫn luôn hiện hữu, vượt lên trên mọi đau thương mất mát. Câu chuyện cũng cho thấy sự hy sinh cao cả của người lính – họ không chỉ chiến đấu vì Tổ quốc mà còn mang trong mình những khát khao rất đời thường: được yêu, được sống, được viết thư cho người mình thương. Tấm lòng của Minh gửi gắm qua lá thư cuối cùng là minh chứng cho một tâm hồn đẹp đẽ, nhân hậu – như “vì sao sáng lấp lánh”.
Trong đoạn trích "Người lên ngựa, kẻ chia bào...", Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình đầy tinh tế để thể hiện tâm trạng ly biệt, nỗi buồn da diết của Thúy Kiều và Thúc Sinh. Mở đầu bằng hình ảnh "người lên ngựa, kẻ chia bào", tác giả khéo léo gợi lên khung cảnh chia ly đầy lưu luyến. Cảnh vật mùa thu với “rừng phong”, “dặm hồng”, “mây ngàn”, “trăng” hiện lên nhuốm màu tâm trạng, trở thành tiếng lòng của nhân vật. Không chỉ tả cảnh, Nguyễn Du còn gửi gắm tâm tư nhân vật vào thiên nhiên, khiến cảnh vật dường như cũng đồng cảm với con người. Câu hỏi tu từ “Vầng trăng ai xẻ làm đôi?” như một tiếng than xé lòng, diễn tả nỗi cô đơn, chia lìa và tan vỡ. Thủ pháp “nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường” lại càng làm rõ hơn sự cách biệt trong tâm hồn và không gian. Qua bút pháp tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du không chỉ khắc họa được bối cảnh chia ly đầy xúc động mà còn thể hiện sâu sắc nội tâm nhân vật – một đặc điểm nổi bật trong nghệ thuật thơ Nôm của ông.
“Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, hãy tha thứ cho tất cả những người và những chuyện đã làm con tổn thương.” Câu nói giản dị nhưng sâu sắc ấy nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của lòng bao dung và giá trị của sự tha thứ trong cuộc sống. Tha thứ không phải là yếu đuối, mà là hành động của người mạnh mẽ và hiểu biết sâu sắc về bản thân cũng như cuộc đời. Trong hành trình sống, không ai tránh khỏi tổn thương – có khi do người khác vô tình gây ra, có khi là những sai lầm của chính ta. Nếu ta cứ giữ mãi những nỗi đau ấy trong lòng, trái tim sẽ dần chai sạn, tâm hồn trở nên mệt mỏi và cuộc sống vì thế mà thiếu đi sự thanh thản. Tha thứ không có nghĩa là quên đi tất cả, mà là buông bỏ gánh nặng oán giận để sống nhẹ nhàng hơn. Tha thứ giúp ta chữa lành, không chỉ cho người khác mà còn cho chính mình. Một người biết tha thứ sẽ dễ dàng tìm thấy sự bình yên nội tâm. Họ không bị giam cầm bởi hận thù mà có thể mở lòng đón nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tha thứ giúp ta cải thiện các mối quan hệ, xây dựng lòng tin và mang lại môi trường sống tích cực hơn. Trong gia đình, nơi công sở hay ngoài xã hội, tha thứ có thể hóa giải mâu thuẫn, gắn kết con người lại với nhau. Một lời xin lỗi chân thành và một tấm lòng rộng mở có thể thay đổi cả một cuộc đời. Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng tha thứ. Có những vết thương sâu sắc khiến người ta day dứt cả đời. Nhưng nếu ta mãi sống trong quá khứ, thì hiện tại sẽ luôn bị bóp nghẹt. Tha thứ là cách để bước tiếp, để trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Hãy nhớ, tha thứ không phải là để người khác xứng đáng nhận được, mà là vì bản thân ta xứng đáng được thanh thản. Trong thời đại đầy áp lực và cạnh tranh hôm nay, con người càng cần học cách tha thứ. Hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất: một lời nói tổn thương, một hiểu lầm chưa kịp giải thích… Và khi tha thứ đã trở thành thói quen, cuộc sống sẽ nhẹ nhàng và hạnh phúc hơn rất nhiều. Tóm lại, tha thứ không chỉ là một hành động nhân văn, mà còn là một nghệ thuật sống. Người biết tha thứ là người sống với trái tim yêu thương, bao dung và hiểu rằng hạnh phúc bắt đầu từ sự buông bỏ. Mỗi buổi tối, trước khi chìm vào giấc ngủ, hãy học cách tha thứ – để lòng mình được nhẹ tênh, và để sáng mai thức dậy với một trái tim an yên.